Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-11-2019] Mùa hè năm 2017, tôi bị nhân viên Đội An ninh Nội địa bắt giữ khi đang giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người. Trong suốt 15 ngày tạm giam, tôi đã gặp một người nghiện ma túy khi cô bé mới ở độ tuổi 20.

Cô bé gầy, cao và có mái tóc dài. Gương mặt cháu khá xinh đẹp nhưng nhìn xanh xao và có vẻ ốm yếu. Cô bé rất hay ngủ và chỉ nằm trên giường, không chải đầu hay rửa mặt. Thi thoảng cô bé la hét trong lúc ngủ và làm tất cả mọi người tỉnh giấc. Khi thèm thuốc, cô bé đứng ngồi không yên, tâm phiền ý loạn. Nhai bánh bao có thể làm dịu cơn nghiện, vì thế cô bé thường ngủ thiếp đi với một chiếc bánh bao trong miệng.

Khi trời mưa chúng tôi không ra ngoài được, cô bé sẽ mất bình tĩnh và la hét. Đợi sau khi cô bé bình tĩnh lại, tôi sẽ nói chuyện với cháu một cách nhẹ nhàng và cố gắng xoa dịu cháu. Cô bé nói với tôi rằng cha mẹ cháu đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi cháu mới chỉ vài tháng tuổi. Cô bé là người duy nhất còn sống và được ông bà nuôi dưỡng.

Khi còn nhỏ, cháu giao du với những người lầm đường lạc lối trong xã hội và bắt đầu hút thuốc. Cháu thường ăn trộm tiền của ông bà để mua thuốc lá và đồ ăn vặt. Sau một lần lấy trộm của ông một đồ vật có giá trị đem bán, cháu đã không dám trở về nhà. Cháu bắt đầu dùng ma túy. Cháu bị bạn trai ngược đãi và thường gặp ác mộng, trong mộng bạn trai cháu tìm cách giết cháu bằng một con dao.

Tôi đồng cảm với cô bé và đối đãi với cháu bằng lòng từ bi. Mỗi sáng, tôi đều chải đầu và tết tóc cho cháu thật đẹp. Cháu bắt đầu cảm thấy tốt hơn và thậm chí nhìn rất đáng yêu. Tôi nói với cháu rằng những bản tin trên TV về Pháp Luân Đại Pháp là vu khống phỉ báng. Cháu hiểu ra và đã thoái Đoàn Thanh niên.

Ngày hôm sau cháu hạnh phúc nói với tôi: “Sau khi nghe cô nói về Pháp Luân Đại Pháp, cháu cảm thấy rất hạnh phúc. Cháu không còn nghĩ đến ma túy nữa, và cháu cảm thấy yên lòng.”

Tôi đáp: “Cháu đã minh bạch chân tướng và thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, vì thế Sư phụ đã tẩy sạch những vật chất bất hảo bên trong cơ thể cháu.”

Cháu nói: “Cháu tin điều đó. Cháu sẽ nhẩm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ mỗi ngày.”

Cháu xin tôi kể cho cháu nghe nhiều hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi kể cho cháu việc các học viên ở khắp Trung Quốc và các quốc gia khác đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp, các học viên đã bị bức hại và tra tấn tới chết như thế nào. Cháu đều khóc mỗi lần nghe về điều ấy.

Tôi cũng nói với cháu về các học viên tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt như thế nào, hướng nội khi gặp mâu thuẫn ra sao và cân nhắc đến người khác trước như thế nào. Cháu cảm động rơi lệ. Cháu nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Trước đây cháu chưa bao giờ được nghe. Khi nào rời khỏi đây, cháu sẽ nói với bạn bè của cháu.”

Chỉ sau vài ngày, cô bé từng nghiện ma túy này đã thay đổi hoàn toàn. Bây giờ gương mặt cháu hồng hào, đôi mắt sáng và cháu cảm thấy hạnh phúc. Cơn nghiện ma túy của cháu cũng biến mất. Cháu không còn sợ hãi bởi những cơn ác mộng khi ngủ nữa. Thay vì chỉ nằm trên giường, cháu vui vẻ đi bộ xung quanh, hát và nhẩm các bài thơ trong Hồng Ngâm mà tôi đã dạy cháu. Cháu cũng giúp đỡ những người khác. Mọi người đều nói rằng cháu đã trở thành một người hoàn toàn khác.

Một ngày khi tôi đang đả tọa, cháu nói cháu cũng muốn học ngồi đả tọa. Tôi dạy cháu cách bắt chéo chân khi đả tọa. Tôi đã vô cùng ngạc nhiên khi ngay lập tức cháu đã vắt được chân ở tư thế song bàn mà không cần dùng đến tay và cách cháu ngồi rất đẹp. Tôi vui mừng nói với cháu: “Cháu thực sự có duyên với Đại Pháp! Cô đã tu luyện nhiều năm nhưng cũng không thể làm được như cháu vừa làm.”

Cháu rất vui và không thể chờ đợi, cháu muốn học thêm nữa. Sau khi đả tọa một lúc, cháu thốt lên vui sướng: “Mọi người hãy đến đây và đả tọa đi! Thật tuyệt vời và thoải mái!”

Cháu nói với tôi rằng khi nào cuộc bức hại kết thúc, cháu nhất định sẽ tu luyện. Cháu nói: “Cháu vô cùng mong chờ ngày ấy!”

Tất cả những người cùng phòng giam của tôi đều minh bạch rằng Pháp Luân Đại Pháp đã bị bức hại một cách sai trái và tất cả họ đều đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi cùng nhau nói chuyện, cùng nhau cười đùa mỗi ngày và chăm sóc nhau như một gia đình. Khi không có việc gì để làm, mọi người sẽ ngồi thành vòng tròn và lắng nghe tôi cùng một học viên khác nói chuyện về tu luyện Đại Pháp.

Vào ngày chúng tôi rời khỏi trại tạm giam, các bạn cùng phòng nói với chúng tôi rằng họ sẽ nhớ chúng tôi. Tôi chải đầu và tết tóc cho cháu gái lần cuối cùng. Cháu nói: “Cháu sẽ ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp là tốt và cháu sẽ nói với các bạn của mình. Cháu sẽ bảo họ đừng tin vào những lời dối trá trên TV. Cháu sẽ học cô, trở thành một người tốt và không bao giờ dùng ma túy nữa.”

Tôi nói: “Điều đó thật tuyệt vời. Cô tin cháu. Cháu đã biết chân tướng. Đại Pháp sẽ mang đến cho cháu phúc báo.”

Đôi mắt cô bé tràn đầy hy vọng và tự tin. Cháu giống như một đứa trẻ lạc đường đột nhiên tìm thấy con đường trở về nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/12/395718.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/10/181040.html

Đăng ngày 01-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share