Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-1-2019] Một vài tháng sau khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, tôi đã thấy những cải thiện vô cùng ấn tượng ở bà. Mẹ từng là người nóng tính, nhưng bà đã trở nên ân cần, chu đáo, quan điểm sống của bà cũng trở nên tích cực. Bà từng bị bệnh tật dày vò nhiều năm, nhưng giờ đã khỏe mạnh và làn da cũng sáng ra.
Tôi cũng muốn học môn tu luyện tuyệt vời này. Hồi đó, tôi còn đang học đại học, nhưng trong kỳ nghỉ hè, tôi đã về nhà, học năm bài công Pháp. Tôi từ một đứa bảo thủ, sống hướng nội đã trở nên cởi mở, lạc quan, và khoan dung hơn.
Những chấp trước sâu kín nhất của tôi bị phơi bày
Năm 1999, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu làm việc với công ty mà hiện tại tôi đang làm việc. Năm 2011, phó giám đốc của công ty được điều chuyển lên công ty mẹ. Đồng nghiệp của tôi đều có thâm niên làm việc và nền tảng đều tốt hơn tôi. Tuy nhiên, ban quản lý lại coi tôi là một nhân viên xuất sắc. Khi phó giám đốc được điều chuyển, họ đã đề bạt tôi vào vị trí đó.
Giám đốc nghỉ việc tầm Tết Âm lịch năm 2014. Mọi người đều biết tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp nên không lâu sau đó, ban quản lý ở cả công ty mẹ lẫn công ty tôi đều đã nhận được thư nặc danh tố cáo tôi. Thế nhưng cũng chẳng có gì xảy ra vì đó là thư nặc danh.
Khi nhận được những lá thư nặc danh khác vào tháng 8 năm 2014, ban quản lý của công ty mẹ đã quyết định tiến hành một cuộc điều tra. Người phụ trách của Ủy ban Kỷ luật đã tới trao đổi với tôi. Anh ấy cho biết những lá thư đó đề cập đến một số vấn đề, một vấn đề trong đó là tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, còn lại thì liên quan đến công việc.
Tôi bàng hoàng. Ai cũng biết quan chức tham nhũng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bị tố giác rồi bị điều tra, nhưng tôi chưa bao giờ ngờ rằng mình bị tố cáo như thế.
Tôi bắt đầu suy nghĩ về bản thân. Mặc dù tôi không nắm chức vụ quản lý bậc cao, nhưng tôi vẫn có rất nhiều quyền lực. Chẳng hạn, tôi có thể ở khách sạn sang trọng và nhận hối lộ khi đi công tác hay được biếu khoản tiền mặt lớn khi đến kỳ thi nghiệp vụ. Công việc của tôi đáng lẽ là công việc mà hầu như ai cũng mơ ước. Những người không biết tôi sẽ mặc định rằng tôi đã lợi dụng chức vụ để kiếm tiền bất chính.
Tất nhiên, thực tế là tôi đã cống hiến cho công việc. Trong dự án nào, tôi cũng là người đóng góp nhiều nhất và không bao giờ phàn nàn. Chẳng hạn, tôi không bao giờ đòi hỏi tiền làm thêm ngoài giờ, tôi luôn chỉ trình lên kê khai số giờ làm như những người khác. Tôi trung thực và có trách nhiệm trong công việc bởi vì tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi cảm thấy mình bị đối xử bất công, bị vu khống. Tôi không thể hiểu làm sao, để thỏa mãn lợi ích cá nhân, người ta có thể dối trá như vậy để vu khống một người tốt. Oán hận nổi lên trong tôi, và tôi không thể dập tắt được nó.
Sư phụ giảng:
“Nếu chư vị muốn đề cao bản thân, thì chư vị phải hướng nội mà tìm, đặt công phu vào cái tâm ấy. Chư vị mới có thể thật sự đề cao lên trên. Khi ngồi đả toạ chư vị mới có thể tĩnh lại được.” (Bài giảng thứ 9, Chuyển Pháp Luân)
Tôi tiếp tục suy nghĩ về những Pháp lý mà Sư phụ đã chỉ dạy về hướng nội. Bởi vì khổ nạn này lớn như vậy, rõ ràng nó có liên quan đến sơ hở trong tu luyện của tôi.
Bởi vì điều đầu tiên nhắc tới trong thư nặc danh đó là tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy chấp trước sợ hãi đã bị chạm tới. Trong công việc, tôi không dám nhắc tới Pháp Luân Đại Pháp vì tôi sợ bị tố cáo rồi bị bức hại. Tôi cũng sợ gia đình bị ảnh hưởng.
Trên bề mặt công việc, tôi luôn luôn tỏ ra điềm đạm và không tranh đấu vì danh lợi. Nhưng sâu thẳm bên trong tôi đang che giấu một chấp trước mạnh mẽ, như chấp trước hiển thị bản thân, tâm tranh đấu, đố kỵ, chấp trước vào làm việc và tự cao tự đại. Tôi đặc biệt thích hiển thị bản thân và đấu tranh để thể hiện mình làm tốt hơn người khác. Thậm chí, khi có bài phát biểu trước công chúng, tôi còn muốn thể hiện tài hùng biện của tôi tốt như thế nào.
Ngay cả khi tôi không tham ô, nhưng khi nghĩ về điều đó, tôi nhận ra rằng chồng tôi đã sử dụng các mối quan hệ công việc của tôi để giúp bạn của anh ấy. Khi bạn bè của chồng tôi bán vật liệu cho nhà thầu, chồng tôi đều được lại quả. Sau đó, tôi đã cố gắng thuyết phục chồng mình trả lại toàn bộ số tiền mà anh đã nhận được.
Sư phụ giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Tôi nhận ra rằng, chỉ có học Pháp và chính lại hành vi của mình theo yêu cầu của Pháp mới có thể [giúp tôi] loại trừ hết thảy chấp trước của mình. Tôi đã điều chỉnh lại bản thân và tâm tôi không còn nhiều oán hận nữa.
Tôi bị điều tra tới hơn sáu tháng, và nhiều đối tác kinh doanh cũng bị động đến. Cuối cùng, tôi được chứng minh là vô tội. Danh dự của tôi được phục hồi và các đồng nghiệp của tôi đã hiểu hơn về Pháp Luân Đại Pháp qua sự việc này.
Nếu không có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã không thể vượt qua khổ nạn này. Trải qua khoảng thời gian khó khăn đó, Pháp lý của Sư phụ đã dạy tôi cách hướng nội và giúp tôi loại bỏ nhiều chấp trước. Tôi thật sự cảm thấy tầng thứ của mình được đề cao, giống như Sư phụ đã giảng:
“ Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Bài giảng thứ 9, Chuyển Pháp Luân)
Khảo nghiệm qua một đợt bổ nhiệm
Chủ tịch mới của công ty được bổ nhiệm vào đầu năm 2018. Khi ông ấy đến nhận chức, ông đã bắt đầu cơ cấu lại nhân sự. Bốn ứng viên trong đó có tôi được cân nhắc vào ba vị trí quản lý bậc trung.
Bảy năm qua, tôi đã là một phó giám đốc, và kết quả làm việc của tôi luôn xuất sắc. Tôi cũng rất khiêm tốn và trung thực. Trong bốn ứng viên đó, tôi đứng thứ nhất. Trong khi những ứng viên khác đang bận rộn tạo quan hệ hoặc mua chuộc mọi người thì tôi nhớ mình là một người tu luyện và tôi không nên hành động như vậy.
Chủ tịch mới tới và nói chuyện với tôi, bảo rằng ông đã đi du lịch nước ngoài và biết nhiều điều về Pháp Luân Đại Pháp; ông không phản đối đức tin của tôi và khen gợi công việc của tôi, nhưng ông còn băn khoăn rằng ông và công ty có thể bị liên lụy nếu có ai đó phản đối Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói, bởi vì ông đã biết chân tướng Đại Pháp, tôi hy vọng rằng ông ấy sẽ không phản đối Đại Pháp. Tôi nói với ông rằng tôi không định tranh đấu để được đề bạt, cũng không muốn làm khó ban quản lý.
Tôi cũng nói với Sư phụ rằng tôi sẽ chiểu theo an bài của Ngài vô điều kiện. Tuy nhiên, tâm tôi vẫn bị xáo trộn và tôi vẫn băn khoăn rằng tại sao tôi vẫn cảm thấy sự việc này có chút gì đó không công bằng.
Thông qua học Pháp, tôi vẫn còn một chấp trước mà tôi đã nuôi dưỡng trong nhiều năm – chấp trước vào cảm giác là người vượt trội và được đánh giá cao ở công ty. Vẫn còn quá nhiều chấp trước mà tôi chưa từ bỏ.
Chúng tôi bỏ phiếu chọn nhân sự cho vị trí đó ngay trước Tết Nguyên đán 2018. Tôi đã quyết định điền tên của ba ứng viên kia và bỏ qua tôi. Cuối cùng, ba ứng viên kia được đề bạt giữ các chức vụ giám đốc. Tôi [cảm thấy] vô cùng bình thản.
Một số đồng nghiệp đã làm tôi ngạc nhiên khi lên tiếng ủng hộ tôi. Họ phàn nàn về cuộc bầu chọn, nói rằng thật không công bằng. Nhiều đồng nghiệp gửi tin nhắn an ủi tôi và hy vọng tôi vẫn tiếp tục làm việc chăm chỉ.
Chủ tịch nói rằng: “Hơn một phần ba số phiều là bầu cho chị. Nếu chị không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì chị sẽ được đề bạt! Tôi rất xin lỗi.” Tôi hạnh phúc khi thấy rằng rất nhiều đồng nghiệp đã ủng hộ học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Trong môi trường làm việc và xã hội phức tạp, tôi luôn nhắc mình tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, và tôi đã có trí huệ, sự tự tin và hạnh phúc của một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/27/378507.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/9/174563.html
Đăng ngày 30-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.