Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2018] Đã 20 năm từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và kể từ đó Sư phụ đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai. Năm nay tôi 79 tuổi.

Suốt thời trẻ, một năm, bố tôi đau ốm đến chín tháng. Em trai nhỏ hơn tôi 10 tuổi, mẹ tôi thì bó chân nhỏ, không thể làm việc nặng nên tôi đảm nhận công việc đồng áng trong gia đình.

Năm 1950, làng chúng tôi xây một hồ chứa, tôi được phân công làm trưởng nhóm gồm 300 phụ nữ. Khi một số người không làm được việc nặng, tôi đã chỉ trích họ, và trưởng làng rất hài lòng về tôi. Tôi được quản lý hai nông trại và một lâm trại. Vì có đạo đức trong công việc nên tôi được đưa lên vị trí lãnh đạo và dần dần đã quen với việc ra lệnh cho người khác.

Do công việc nặng nhọc mà sức khỏe của tôi bị ảnh hưởng, rồi tôi đã bị tàn phế. Chồng tôi đưa tôi tới các bệnh viện ở trong ngoài tỉnh, chi phí cũng khá đắt đỏ. Sức khỏe của tôi không cải thiện, tôi cảm thấy mình là gánh nặng của chồng và năm đứa con. Có thời gian, tôi chỉ mong cái chết. Quãng thời gian đó kéo dài 10 năm.

Sau đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Chỉ trong thời gian ngắn, tôi đã khỏi hết mọi bệnh tật, không chỉ đi lại được, tôi còn có thể lao động nặng. Khi tôi đã gần 80 tuổi, mọi người vẫn nghĩ tôi mới hơn 60.

Thể hiện lòng tốt của một người tu luyện

Sư phụ giảng:

Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân. (Chuyển Pháp Luân)

Tôi luôn nhắc nhở bản thân làm một người tốt, không làm việc xấu, và luôn nghĩ cho người khác trước. Nếu gặp người lớn tuổi mang đồ nặng, tôi sẽ giúp họ. Khi thấy có người không thể tự chăm sóc cho bản thân, tôi sẽ chăm lo cho họ. Thấy người đói khát, tôi cho họ thức ăn. Khi thấy nơi công cộng không sạch sẽ, tôi sẽ dọn dẹp.

Mọi người chứng kiến mong muốn giúp người của tôi và nói tôi là một người tốt. Tôi nói với tất cả rằng, “Tôi làm những điều này vì tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ dạy chúng tôi làm người tốt.”

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi ghét những người chiếm lợi của người khác và thường tranh cãi với họ. Giờ đây, tâm thái tôi bình hòa và tôi không cãi nhau nữa. Khi tôi rời thị trấn đi trông cháu, có người đã chiếm dụng vài cánh đồng của tôi. Tôi để anh ta giữ lấy, vì tôi còn có vài mảnh ruộng khác phải trông coi.

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Một chiều tháng 12 năm 2015, tôi cảm thấy như sắp bị đột quỵ. Tôi đến một trường tiểu học nhờ gọi điện cho con gái và con rể. Nhưng khi chúng đến nơi, tôi không nói rõ ràng được nữa. Con gái và con rể đưa tôi đến phòng cấp cứu bệnh viện huyện, tôi bị chẩn đoán đột quỵ.

Khi y tá muốn tiêm thuốc cho tôi, tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ rằng không có gì được tiêm vào cơ thể tôi. Cô ấy không thể tiêm thuốc cho tôi. Đến nửa đêm thì tôi hồi phục hoàn toàn.

Sang ngày thứ hai, bác sỹ cho tôi ra viện vì không thể tìm thấy vấn đề gì. Họ hỏi con gái tôi, “Mẹ chị đã được Thần Phật phù hộ?” Con gái tôi nói rằng Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã bảo hộ cho tôi.

Giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại

Nhiều người biết tôi bởi trước kia tôi từng làm quản lý ba nông trại và lâm trại, chồng tôi cũng là cán bộ trong làng, con gái tôi làm ở chính quyền thôn. Ngoài ra, tôi cũng có rất nhiều họ hàng và bạn bè. Do đó, tôi có rất nhiều cơ hội để giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người.

Bên cạnh việc trực diện nói chuyện với mọi người, tôi cũng thường đi phân phát tài liệu về Đại Pháp. Tôi đã đến tất cả 30 làng trong khu vực. Hầu hết người dân đều lắng nghe và nhận tài liệu chân tướng. Với những người từ chối nghe, tôi đã phát chính niệm.

Sau đó, tôi quyết định đi tới những ngôi làng xa hơn. Bởi không ai đồng ý đi cùng tôi, tôi đã đi một mình. Bốn người con gái và con dâu tôi làm việc trên huyện, nên tôi có thể nghỉ đêm tại đó.

Tuy nhiên, tôi thấy mình thiếu trí huệ, do không được học hành tử tế. Nếu có hơn ba người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là tôi không thể nhớ hết tên của họ, tôi cũng không biết viết. May sao, năm sau đó, có một học viên cùng làng đồng ý đi cùng tôi.

Chúng tôi thường bỏ bữa trưa, nhưng luôn học Pháp vào mỗi buổi sáng để đảm bảo đầy đủ chính niệm. Chúng tôi sống rất đơn giản và khó khăn, nhưng chúng tôi đạt được rất nhiều cho sinh mệnh của mình

Trừ bỏ tâm chấp trước

Sư phụ giảng:

Học Pháp đắc Pháp
Tỉ học tỉ tu
Sự sự đối chiếu
Tố đáo thị tu

Diễn nghĩa:

Học Pháp được Pháp
So sánh việc học việc tu với nhau
Mọi việc cứ thế mà đối chiếu
Làm đến thế tức là tu

(Thực Tu – Hồng Ngâm 1)

Hàng ngày, tôi cố gắng tuân theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp.

Sau khi về nhà, tôi đã tham gia vào điểm luyện công chung tại địa phương, Sau vài buổi học Pháp chung, tôi thấy các đồng tu không kính Sư kính Pháp.

Khi học Pháp, một số người chơi đùa với con cái, có người nói chuyện với nhau, vài người không ngồi ngay thẳng, đặt chân cạnh sách Chuyển Pháp Luân. Một hôm, tôi đã chia sẻ những điều đó. Một học viên đã bực tức, nói, “Trước khi bà tham gia, chúng tôi đều tốt cả. Giờ bà luôn chỉ ra những vấn đề của chúng tôi. Chúng tôi chẳng có ai tốt cả, trừ bà ra!”

Đây là một lời cảnh tỉnh. Tôi lập tức hướng nội tìm xem mình đã làm gì sai. Tôi thấy trên bề mặt tôi làm việc đó vì muốn tốt cho họ, nhưng sâu trong tâm, tôi lại coi thường họ. Khi nhận ra điều đó, tôi đã trừ bỏ tâm chấp trước này,

Sau một thời gian học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm, chúng tôi đã đề cao lên. Hầu hết mọi người đều đối đãi với việc học Pháp một cách nghiêm túc và kính Sư kính Pháp.

Một học viên và tôi, trong khi ra ngoài giảng thanh chân tướng, đã hiểu lầm nhau. Nếu điều này xảy ra trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ cảm thấy vô cùng bất công. Nhưng tôi nhớ Sư phụ giảng:

Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma

Tạm dịch:

Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa

(Thuỳ Thị Thuỳ Phi – Hồng Ngâm III)

Tâm tranh đấu của tôi biến mất. Tôi xin lỗi đồng tu và bảo cô ấy rằng tôi đã sai, tôi đã hiểu lầm cô ấy.

Thông qua học Pháp tốt, tôi đã loại bỏ được tâm hoan hỷ, hiển thị, và tâm ngại phiền phức. Tôi cảm nhận được niềm vui khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/2/踏踏实实的实修真幸福-360324.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/22/173355.html

Đăng ngày 05-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share