Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-10-2018] Tính đến tháng 2 năm 2015, tôi đã bị liệt và nằm trên giường hơn 30 năm, may mắn thay lúc đó tôi được giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu bước đi trên con đường tu luyện. Trong quá trình tu luyện, tôi thể hội sâu sắc được vẻ đẹp của Đại Pháp và sự từ bi của Sư phụ. Gia đình tôi cũng chứng kiến những biến hóa nơi tôi, và tất cả đều tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Bị thương nghiêm trọng

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp một thời gian, một lần tôi cố gắng ra khỏi giường và dùng hai tay để đỡ người dậy. Tuy nhiên, tôi bị ngã và gãy hai xương đùi phải. Bác sỹ đến nhà và kiến nghị tôi nên đi bệnh viện, nhưng tôi đã từ chối. Sau đó bác sỹ nẹp cố định quanh chân và bàn chân tôi.

Hằng ngày, tôi kiên trì học Pháp và nhờ chồng giúp tôi ra khỏi giường để tôi có thể luyện công.

Một hôm, tôi thấy các đốm màu đỏ, nâu và xanh trên tất. Tôi nhờ chồng cắt bỏ nẹp và tất của tôi, và thấy chân và mắt cá chân của tôi đã bị nhiễm trùng, có rất nhiều mủ đang rỉ ra. Căn phòng đầy mùi hôi thối khiến chúng tôi bị ho.

Mặt chồng tôi biến sắc và trở nên nghiêm trọng, anh nói: “Nếu giờ em không đi viện, em sẽ bị nhiễm độc máu và cuối cùng phải cưa bỏ chân.”

Tôi xin Sư phụ giúp đỡ, vì tôi không muốn bị cắt cụt chân. Tôi cũng phát chính niệm. Cuối cùng, chồng tôi cũng bình tĩnh lại, và đồng ý rằng sẽ không đưa tôi đến bệnh viện và để tôi phục hồi ở nhà.

Trong thời gian này, mỗi ngày tôi đọc hai bài giảng trong sách “Chuyển Pháp Luân” và luyện công đều đặn. Lưng của tôi đau ghê gớm mỗi khi tôi luyện công, nên tôi nhẩm Pháp của Sư phụ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Đến ngày thứ 28, tôi thấy trên vùng vảy của vết thương xuất hiện những mảng da nhỏ màu hồng, hình tròn. Tôi và gia đình đều vô cùng mừng rỡ. Tôi biết là Sư phụ đang chăm sóc cho tôi.

Vết rạch dài và sâu xuất hiện

Ngay khi tôi vừa thấy tính huống của tôi có biến chuyển tốt lên, thì một vệt dài đỏ, mảnh, dài xuất hiện ở giữa bắp chân phải của tôi. Hai ngày sau vệt đỏ này rách toạc ra tạo thành một vết rạch dài chừng 5cm và rộng bằng chiều rộng của ngón tay, bốn phía sưng tấy. Máu và mủ chảy ra. Vết rạch này ngày một rộng hơn, và tôi phải dùng bông để lau sạch vết thương vào mỗi buổi sáng. Một tuần trôi qua, và tôi không thấy có hy vọng phục hồi. Gia đình tôi vô cùng hoang mang, lo lắng.

Chồng tôi thực sự muốn đưa tôi đi viện để khâu vết thương lại, nhưng tôi không đi. Tôi biết là Sư phụ đang trông nom tôi.

Sau đó kỳ tích xuất hiện. Vết rách đó bắt đầu co lại và ngày càng khít. Cuối cùng, nó hoàn toàn khép kín lại mà thậm chí không để lại sẹo. Tôi quá đỗi vui mừng.

Chồng tôi hân hoan và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Sư phụ vĩ đại!”

Hai lần tôi được trải nghiệm điều thần kỳ và gia đình tôi đều chứng kiến, và giờ đây họ hoàn toàn ủng hộ tôi tu luyện. Tôi chân chính ngộ được điều mà Sư phụ giảng trong “Chuyển Pháp Luân”:

“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!”

Cảm tạ Sư phụ đã cứu mạng con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/24/376190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/3/173112.html

Đăng ngày 12-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share