Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục
[MINH HUỆ 11-9-2018] Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi và mang đến cho tôi hy vọng khi cuộc đời tôi lâm vào bước đường cùng. Đại Pháp đã mang đến cho tôi niềm tin, rằng tôi có thể quay trở về với con người thật của mình.
Khi lên năm hoặc sáu tuổi, tôi đã cảm thấy mình khác biệt so với các bạn gái đồng trang lứa. Tôi không thích mặc váy hay tết tóc. Thỉnh thoảng tôi dường như thấy mình là một đại tướng thời cổ đại. Trong tiềm thức, tôi cảm thấy đó mới là tôi chân chính, một vị tướng quân oai phong lẫm liệt phi ngựa dọc ngang chiến trường, lập bao công trạng. Theo năm tháng lớn lên, tôi không chỉ ăn mặc trung tính mà tính cách và thái độ và cách nhìn nhận vấn đề của tôi cũng trở nên nam tính hơn.
Khi tôi bắt đầu có cảm xúc với các cô gái khác, sự thống khổ và dằn vặt mà tôi phải chịu đựng thì không từ ngữ nào có thể miêu tả được. Tôi biết đó là đồng tính. Vốn xuất thân từ gia đình truyền thống, tôi hiểu rõ đồng tính là sai, là trái Thiên lý. Chính bản thân tôi cũng khinh ghét nó. Nhưng tôi cho rằng mình bị mắc kẹt trong một cơ thể không phù hợp. Tôi bất năng vô lực, không thể làm gì để thoát ra được.
Do đó, tôi tìm một vị thầy bói toán mệnh để xem tương lai của tôi thế nào. Ông ấy miêu tả chính xác mọi việc diễn ra trong đời tôi, nói rằng thọ mệnh của tôi ngắn ngủi và tôi phải sống cô độc và mắc bệnh phụ khoa. Tôi mơ hồ cảm thấy mình chỉ sống được chừng hơn 30 tuổi.
Đúng như lời vị thầy bói đó tiên đoán, tôi có của cải sung túc, nhưng đau khổ vì tình khiến tôi như sống trong địa ngục. Tất cả các mối quan hệ tình cảm của tôi đều kết thúc ảm đạm, mỗi lần họ đều bỏ tôi lại trong cô đơn tịch mịch.
Mẹ tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm thấy mẹ lúc nào cũng tự tin và ấm áp. Tôi ước mình có thể được như mẹ, tràn đầy năng lượng và luôn lạc quan. Mẹ tôi khuyến khích tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì thế tôi thử tu luyện để cải biến kiếp nhân sinh của mình. Nhưng có nhiều cám dỗ can nhiễu đến mức tôi chưa bao giờ bước vào tu luyện thực sự. Thậm chí khi học Pháp cùng người khác, tôi chỉ học lấy lệ.
Cách đây hai năm, tôi bắt đầu chảy nhiều máu ở âm đạo. Tôi cảm thấy rất yếu và thường ngất xỉu vì thiếu máu. Hai tháng sau, tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Bác sỹ phát hiện ra tôi có u xơ tử cung, khối u rộng chừng 10 cm và đề nghị tôi phẫu thuật ngay lập tức. Tôi hỏi xem ý kiến của mẹ tôi và bà đã khuyên tôi nên chăm chỉ tu luyện. Nhưng tôi đã mất hết mọi hy vọng. Tôi không muốn đến bệnh viện cũng không tin vào tu luyện. Trong mỗi chuyến du lịch cùng bạn gái, tôi đều có cảm giác sợ hãi, bi ai và nghĩ rằng mình sẽ không thể trở về.
Tôi có quen biết một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã nhiều năm, cô ấy giống như chị gái của tôi vậy. Có lẽ tận sâu trong lòng, tôi vẫn còn mong muốn được sống nên tôi kể với cô ấy mọi thứ. Cô ấy chỉ im lặng và chăm chú lắng nghe. Tôi cảm giác cô ấy hiểu được nỗi thống khổ và vô vọng của tôi, cũng như mong muốn của tôi là được tiếp tục sống. Cô ấy bảo tôi nên kết thúc mối quan hệ với bạn gái và bắt đầu nghiêm túc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi cô ấy nói chuyện với tôi, cơ thể tôi cảm thấy ấm áp. Cô ấy cũng phát chính niệm để thanh trừ tất cả các vật chất luân lý làm bại hoại trong người tôi.
Một tuần sau, khi gặp lại tôi, cô ấy nói: “Đồng tính là hành vi ngược với Thiên ý. Nhiều nền văn minh trước đây đã bị hủy diệt cũng chính bởi điều này. Một người phổ thông muốn cải biến giới tính sai [với nhục thân] của họ rất khó. Nhưng Sư phụ có thể giúp cải biến cho những người tu luyện Đại Pháp.” Cô ấy cũng nói rằng nếu cứ tiếp tục sống như thế thì tôi sẽ vĩnh viễn đối diện với tương lai tăm tối và thống khổ cực độ.
Cô ấy hỏi tôi trong nước mắt: “Vậy em có muốn tu luyện hay không?” Qua giọng nói của cô ấy, tôi cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc và sự trân quý của cô ấy dành cho sinh mệnh của tôi. Lời nói của cô ấy ngập tràn thiện niệm và vô tư khiến tôi vô cùng cảm động.
Đột nhiên tôi cảm thấy một trường chính niệm mạnh mẽ xuất phát từ nội tâm của mình, tôi nói một cách quyết đoán: “Có, em muốn tu luyện!” Chưa kịp nói hết câu, tôi cảm thấy một thứ gì đó được đẩy ra ngoài âm đạo. Tôi đi vào nhà vệ sinh và nhìn thấy đó là một miếng mô lớn. Tôi tin rằng Sư phụ đã loại bỏ khối u xơ tử cung cho tôi vào thời khắc tôi quyết định tu luyện Đại Pháp.
Mọi người trong phòng đều chứng kiến Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể cho tôi. Cảm giác bản thân bị xiềng xích kể từ thuở nhỏ nay đã biến mất hoàn toàn. Tôi biết rằng sinh mệnh của tôi đã thay đổi tại đúng thời khắc đó. Tôi đã được cứu rồi!
Kể từ đó, tôi không còn cảm giác bị trói buộc trong cơ thể không phù hợp nữa. Tôi chấm dứt mối quan hệ đồng tính. Trước đây tôi sống xa hoa, sở hữu đồng hồ Rolex và túi xách Louis Vuitton phiên bản giới hạn, nghỉ dưỡng tại những khách sạn sang trọng nhất. Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi cất đi những quần áo và nữ trang đắt tiền. Tôi chỉ đeo bùa hộ mệnh Đại Pháp mà một học viên đưa cho.
Tôi thường mỉm cười và cảm nhận niềm vui mà bản thân trước đây chưa hề có. Một hôm tôi nói với mẹ tôi: “Mẹ à, con cảm thấy tự hào khi trở thành một đệ tử Đại Pháp. Trên màn hình sân khấu của Thần Vận, tất cả mọi người đều đi theo Sư phụ. Bây giờ con là một trong số họ.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/11/371383.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/12/172816.html
Đăng ngày 24-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.