Bài chia sẻ của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-12-2018] Lần đầu tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp là vài tháng trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Lúc đó mẹ và em gái tôi đã bắt đầu tu luyện và kiên trì luyện công hằng đêm. Trong lúc một mình không có việc gì để làm, tôi đã thấy cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, là cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Những lời dạy trong đó đã nhanh chóng làm tôi rất hứng thú.

Bỏ lỡ cơ hội

Một ngày nọ, tôi quyết định sẽ học đả tọa. Tôi chưa biết đả thủ ấn, mới chỉ có thể ngồi song bàn và tĩnh tâm được gần 30 phút. Ngay sau đó, tôi đã trải nghiệm được trạng thái bay lên không trung, nhưng mỗi lần tôi mở mắt, tôi lại thấy mình đang ngồi trên giường.

Khi tôi kể lại việc này cho mẹ tôi, bà đã khuyến khích tôi bắt đầu tu luyện nhưng tôi lại cảm thấy chưa sẵn sàng. Hai tháng sau, tôi có một giấc mơ kỳ lạ – có một người đàn ông cao lớn mặc đồ vest dẫn tôi lên đỉnh ngọn núi để thiền định. Ngay khi thức dậy, tôi nhận ra Sư phụ đang khuyến khích tôi tu luyện, nhưng tôi nghĩ mình sẽ đợi “thời điểm thích hợp” để bắt đầu tu luyện bởi lúc đó ĐCSTQ đã bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Tu luyện bất chấp bức hại

Tôi đã chứng kiến nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thôn của tôi dừng tu luyện dưới áp lực của Đảng và viên chức thôn. Nhưng chỉ có một số ít, gồm có mẹ và em gái tôi kiên định không từ bỏ tu luyện và họ đã trở thành mục tiêu của các viên chức ủy ban thôn. Lo sợ sự kiểm duyệt và tấn công của ĐCSTQ, cha tôi đã cố gắng khiến họ phải từ bỏ niềm tin và thậm chí còn đánh họ.

Một tháng sau khi tôi kết hôn vào năm 1999, tôi đã mang cuốn “Chuyển Pháp Luân” tới nhà mới. Cuộc bức hại đã không thể thay đổi tâm trí của tôi về Đại Pháp là tốt và thậm chí nó còn khiến tôi quyết định bắt đầu tu luyện.

Mẹ chồng tôi bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền sai trái của ĐCSTQ nên có cái nhìn phiến diện về Đại Pháp. Khi bà biết tôi bắt đầu tu luyện, bà đã bảo tôi đem trả cuốn sách đó.

Tôi nói với bà: “Môn tu luyện này dạy chúng ta trở thành người tốt, những vụ giết người và tự sát trên truyền hình là giả tạo. Các học viên đều không được phép giết người. ĐCSTQ còn tra tấn các học viên ở trại lao động cưỡng bức. Chúng ta nên lên tiếng vì điều này, thay vì cứ để tiếp diễn như vậy.” Sau khi nghe tôi nói vậy, mẹ chồng đã không yêu cầu tôi đi trả cuốn sách nữa.

Để củng cố thêm mối quan hệ với mẹ chồng và thuyết phục bà tin vào sự tốt đẹp của Đại Pháp, tôi luôn tinh tấn chiểu theo nguyên lý của “Chân-Thiện-Nhẫn” trong công việc và lời nói của mình.

Theo tục lệ của thôn, mẹ chồng tôi phải đưa 100 tệ cho con dâu mới. Khi mẹ đưa tôi tiền, tôi đã trả lại và nói: “Pháp Luân Đại Pháp dạy chúng con biết nghĩ đến người khác. Bố chồng đã qua đời, mẹ cũng phải vất vả mới kiếm được tiền. Vì thế con muốn mẹ giữ lấy nó.” Chia sẻ này khiến mẹ tôi rất xúc động và từ đó mối quan hệ của tôi với mẹ cải thiện tốt đẹp hon và chúng tôi hiện giờ giống như hai mẹ con.

Không đề cập đến hối lộ

Khi mẹ tôi nói với nhiều người về Đại Pháp và cuộc bức hại ở một làng khác vào mùa đông năm 2005. Bà bị bắt giam tại phòng công an huyện.

Lo sợ và kích động bởi việc ĐCSTQ bức hại Đại Pháp khiến bố tôi lo lắng cho sự an toàn của mẹ tôi. Ông luôn giận dữ và trút lên hai chị em tôi. Có lần ông còn dùng gậy làm bị thương đầu gối của em gái tôi và đánh tôi đến mức toàn thân thâm tím. Tuy nhiên, quyết tâm tu luyện Đại Pháp của chúng tôi vẫn kiên định.

Có người gợi ý chúng tôi hối lộ các viên chức để giải cứu mẹ tôi. Từ Pháp của Sư phụ giảng, tôi hiểu rằng chúng tôi nên làm mọi việc trung thực và thẳng thắn, vì thế chúng tôi không tán đồng việc hối lộ.

Tôi quyết định đến phòng công an để tìm hiểu thêm tình hình, ở đó viên công an mà tôi nói chuyện tỏ ra rất thô lỗ và thô bạo. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ nhân tố tà ác khống chế thao túng anh ấy, điều này khiến thái độ anh ấy thay đổi ngay lập tức. Anh ấy đã nói chuyện với tôi lịch thiệp hơn.

Theo thời gian, tôi trở nên thân thiết với lính canh ở trại tạm giam nơi mẹ tôi bị giam cầm. Cuối cùng họ còn thừa nhận: “Chúng tôi không có cách nào khác ngoài việc thực hiện lệnh từ cấp trên. Cái đảng này nó vẫn luôn vô lý như thế.” Tôi tiếp tục nói về Đại Pháp bất cứ khi nào tôi tới đó.

Có lần nhân viên chính quyền còn âm mưu đưa mẹ tôi tới trại lao động cưỡng bức, nhưng trại lao động đã từ chối tiếp nhận bà.

Trong lúc tìm cách giải thoát cho mẹ tôi, viên chức ở trại tạm giam đã yêu cầu chúng tôi trả tiền cho các bữa ăn của bà. Một lính canh tốt bụng đã bí mật khuyên tôi đừng làm theo yêu cầu của họ, vì mẹ tôi sẽ được tự do cho dù tôi có trả tiền cho họ hay không. Tin vào lời của anh ấy, mẹ tôi đã được trả tự do sớm mà không cần phải trả tiền.

Triển hiện huyền năng của Đại Pháp

Một chiếc xe tải đã đâm vào chồng tôi trong khi anh đang đi xe máy về nhà vào năm 2007. Cú va chạm này khiến chồng tôi bị văng xa hơn 10 mét. Vì sợ hãi nên người lái xe tải đã gọi cho cảnh sát giao thông trước khi rời khỏi hiện trường.

Tại nơi xảy ra tai nạn, tôi đã rất sợ khi thấy người chồng tôi đầy máu và nhắc anh ấy nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện Nhẫn hảo.”

Tại bệnh viện, tôi đã yêu cầu bác sỹ chỉ làm những kiểm tra cơ bản để xác định chấn thương của chồng tôi, để người tài xế không phải đóng những khoản lệ phí không cần thiết.

Bác sỹ nói chồng tôi chỉ bị thương tích ngoài da từ các mảnh thuỷ tinh cắm vào mặt ông ấy. Chân của anh không bị thương tích gì ngay cả khi giầy bị rách.

Chồng tôi đã tỉnh dậy vào ngày hôm sau mà không nhớ gì về tai nạn, ngoại trừ việc tôi đã nhắc anh ấy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Vài ngày sau, người thân và bạn bè đã đến gặp chồng tôi ở bệnh viện để thuyết phục chúng tôi phóng đại mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn nhằm vòi tiền của tài xế. Nhưng tôi đã từ chối. Chồng tôi nhanh chóng hồi phục và xuất viện sau đó tám ngày.

Người tài xế và chủ xe đã đến gặp chồng tôi vào ngày cuối cùng anh nằm viện. Lo sợ chúng tôi sẽ đòi thêm tiền nên họ đã hết lời khen ngợi gia đình chúng tôi. Tôi đã trấn an họ rằng sức khoẻ chồng tôi tốt và chúng tôi không đòi hỏi gì thêm.

Trong số bốn vụ tai nạn xe hơi xảy ra trong tháng ở làng chúng tôi, thì tai nạn xe hơi của chồng tôi là nặng nhất, nhưng anh lại thương tổn nhẹ nhất. Người dân trong làng tôi bắt đầu nói: “Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều được bảo hộ!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/24/357899.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/27/167731.html

Dịch ngày 27-07-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share