Bài viết của Thanh Chu, một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-4-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Đại Pháp đã cải biến tôi từ một người mang nhiều bệnh tật và không tự tin trở thành một người tràn đầy hạnh phúc và lạc quan.

Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã ban cho tôi sự tự tin và khả năng ấy. Tôi có rất nhiều trải nghiệm tuyệt vời trong những năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu trải nghiệm của mình khi giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại cho học sinh và phụ huynh của các em.

Giáo viên mỹ thuật nổi tiếng không có bằng cấp về mỹ thuật

Tôi học kỹ năng vẽ cơ bản từ cha tôi, nhưng chưa từng được đào tạo chính quy về vẽ hay hội họa.

Tôi xin được một công việc ở trường vẽ tư thục và dạy vẽ cho các cháu nhỏ. Tuy nhiên, một số phụ huynh sớm nhận ra rằng tôi không có bằng cấp về nghệ thuật và họ đã phàn nàn với ban giám hiệu nhà trường. Cuối cùng, tôi từ bỏ công việc này.

Vì không có thu nhập nào sau khi nghỉ việc, nên tôi quyết định tự mở một xưởng vẽ tranh nhỏ. Làm việc ở nhà không chỉ giúp tôi có thu nhập mà tôi còn có thể chăm sóc các con. Tôi cải tạo một phòng ở thành lớp học và treo một số bức tranh của mình lên tường. Xưởng vẽ nhỏ của tôi đã hoàn thành.

Để tuyển sinh, tôi dán một số quảng cáo ở gần một trường tiểu học, nhưng cũng không dám chắc liệu sẽ có ai liên lạc với mình hay không. Nhưng thật ngạc nhiên, sáu đến bảy học sinh đã tới nhà tôi và tôi biết đó chính là Sư phụ đã giúp mình.

Tôi tự nhắc nhở bản thân rằng nhất định cần chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà làm. Tôi dạy vẽ theo lối vẽ truyền thống và nhất quyết từ chối dạy vẽ theo phong cách suy đồi của xã hội hiện đại.

Đối với thư pháp, tôi dạy học sinh theo những cách viết truyền thống của Trung Quốc. Mặc dù chưa từng được đào tạo ở một trường lớp nghệ thuật nào, nhưng tôi đã tự học những thủ pháp truyền thống này. Một số học sinh muốn học vẽ phác họa. Tôi không biết nhiều lắm về vẽ phác họa, nhưng tôi đã tự khích lệ mình rằng là một đệ tử Đại Pháp, nếu tôi không lệch khỏi các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp và học thật chăm chỉ, Sư phụ sẽ cấp cho tôi trí huệ và năng lực.

Nhờ kiên trì và được Sư phụ giúp đỡ, xưởng vẽ nhỏ của tôi ngày càng phát triển. Ngày càng có nhiều học sinh tìm đến tôi theo học. Vì căn phòng quá nhỏ so với số học sinh trong lớp, do đó tôi đã thuê một căn phòng lớn hơn ở phía bên kia đường. Tôi thuê thêm một số giáo viên vì tôi không có khả năng tự dạy tất cả số học sinh ấy.

Tôi đối xử với các em học sinh như con của mình, tôi chăm sóc các em bằng sự yêu thương và nhẫn nại. Một số học sinh đã tham gia những nhóm mỹ thuật ở trường, và các em tới lớp của tôi trong thời gian rảnh.

Giáo viên mỹ thuật ở trường không dạy các em những điều căn bản, do đó các em thường đến gặp tôi để hỏi những vấn đề thắc mắc. Tôi luôn kiên nhẫn giải quyết những yêu cầu của các em và chia sẻ với các em những điều tôi biết. Một số học sinh của tôi đã đạt giải thưởng trong những cuộc thi mỹ thuật của huyện, có hai học sinh xếp vị trí thứ nhất và thứ hai trong cuộc thi mỹ thuật cấp tỉnh và thành phố. Có một học sinh của tôi đã đạt giải thưởng trong ba năm liên tiếp.

Một phụ huynh đã nói với tôi: “Thực tế các giáo viên mỹ thuật ở trường không dạy bọn trẻ được gì cả. Tuy nhiên, giải thưởng và tiền thưởng mà các em mang về lại đưa cả cho họ, còn cô thì không nhận được gì dù cô đã nỗ lực rất nhiều.”

Tôi nói với vị phụ huynh ấy: “Không quan trọng! Mục tiêu của chúng tôi là giúp học sinh học vẽ. Đó không phải cũng là mục tiêu chung của chúng ta hay sao?” Tôi biết rằng đây là cơ hội tốt để tôi vứt bỏ chấp trước vào danh lợi.

Trong các học sinh của tôi, có một em học sinh lớp hai tính tình ích kỷ và thường hay nói dối. Em thường xuyên gây chuyện ở trường và bắt nạt các học sinh khác. Em hay ghen tỵ với những bức vẽ của các bạn, vì thế mà em thường bí mật làm hỏng chúng. Thậm chí em còn lấy trộm những bức vẽ ấy. Tôi đã nói chuyện với em về chuyện này và khuyến khích em hướng thiện, nhưng vô ích. Cuối cùng, tôi bị mất kiên nhẫn với em và thậm chí đã nghĩ đến việc yêu cầu em nghỉ học.

Một số bạn cùng lớp đã phàn nàn với cha mẹ của em, và cha mẹ của em cảm thấy rất xấu hổ, họ còn tranh cãi với nhau xem cần làm gì. Họ nói với tôi rằng không có thầy cô nào muốn nhận con trai họ vào học. Tôi là người duy nhất đã kiên nhẫn dạy bảo em. Vì tôi vẫn giữ em ở trong lớp nên họ muốn tiếp tục gửi em tới lớp học của tôi.

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi quyết tâm chính lại hết thảy những gì bất chính. Tôi cần từ bi đối với em học sinh này. Cậu bé tìm tới tôi để học, điều đó có nghĩa là chúng tôi có duyên và tôi cần có trách nhiệm với cậu ấy.

Tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi em học sinh đó. Sau buổi học, tôi nói với em: “Nếu em thành thật với những người khác, họ cũng sẽ tin tưởng em. Có thể đánh được người khác thực ra không tính là có bản lĩnh gì, dũng cảm không phải là thể hiện ở cơ bắp khỏe hơn người khác, có thể chiến thắng bản thân mới thực sự là dũng cảm. Cô tin tưởng em, nhưng em cần có lòng tin ở bản thân rằng em có thể vượt qua những thiếu sót của mình và trở thành một học sinh giỏi.“

Dần dần, cậu bé đã tập trung và lắng nghe tôi. Em theo học ở lớp của tôi trong bốn năm, và cuối cùng đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác. Thậm chí em còn trở thành học sinh đứng đầu lớp ở trường. Cha mẹ của cậu bé vô cùng biết ơn tôi. Qua việc dạy dỗ em học sinh này, tôi cũng nhận ra những khuyết điểm của mình và đề cao.

Xưởng vẽ của tôi là miền đất tịnh độ

Trong giờ nghỉ giải lao, tôi thường kể cho các em nghe những câu chuyện cổ trong văn hóa Thần truyền Trung Hoa. Tôi tìm cơ hội để giảng chân tướng về Đại Pháp cho các em. Tôi nói với các em lý do tại sao các em không nên đeo khăn quàng đỏ của Đội Thiếu niên Tiền phong của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và tại sao các em nên thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản.

Một số học sinh hiểu những gì tôi nói và đã rút khỏi các tổ chức đó ngay lập tức, có em còn chút do dự. Tôi biết tư tưởng của trẻ nhỏ rất đơn giản, chỉ là đã bị những tuyên truyền của ĐCSTQ đầu độc.

Tôi tiếp tục giảng chân tướng để giúp các em có nhận thức sâu sắc hơn về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Nhờ tôi giúp, tất cả các em đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Khi các em cảm ơn tôi, tôi thực sự cảm thấy vui mừng cho chúng.

Đôi khi, phía người thường của tôi lo sợ rằng một số phụ huynh sẽ trình báo tôi với chính quyền. Khi chấp trước đó nổi lên, tôi phát chính niệm để diệt trừ nó và cũng như diệt trừ tất cả những nhân tố can nhiễu đến việc học sinh của tôi được cứu. Khi tư tưởng của tôi tĩnh trở lại, việc giảng chân tướng cứu người trở nên dễ dàng hơn.

Tôi đã không tham gia bất kỳ một hội nghệ thuật nào, vì mục tiêu chính của họ là danh và lợi. Họ tổ chức những sự kiện để kiếm tiền. Mục đích cuối cùng của các thành viên ở đó là trở nên nổi tiếng để họ có thể bán được nhiều tranh hơn.

Xưởng vẽ của tôi là vùng đất tịnh độ, và mục tiêu của tôi là giảng dạy thật tốt. Tuy nhiên, đôi khi tôi cũng tham gia vào những buổi triển lãm nghệ thuật do chính quyền huyện tổ chức với mục đích quảng bá văn hóa truyền thống. Tôi muốn nhiều người Trung Quốc hơn nữa được tiếp xúc với văn hóa Trung Hoa chính thống và nghệ thuật chân chính có tiêu chuẩn đạo đức cao.

Hiện tôi đã dạy học được nhiều năm, học sinh và phụ huynh của các em đều tin tưởng tôi. Tôi dạy các em bằng cả tấm lòng mình. Học phí của tôi là thấp nhất so với các trung tâm đào tạo nghệ thuật khác trong vùng, và tôi chưa bao giờ thu thêm phí.

Tôi luôn hoàn tiền bất cứ khi nào học sinh muốn ngừng tham gia lớp học. Tôi nói với phụ huynh rằng tôi sẽ không lấy tiền của họ nếu các em học sinh muốn nghỉ lớp của tôi. Tôi biết là một người tu luyện cần tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp, tôi sẽ không lấy những gì không phải của mình. Nhiều bậc phụ huynh đã nói với tôi rằng họ cảm thấy an tâm và thoải mái khi gửi con cái của họ đến chỗ tôi học.

Tôi biết mọi thứ mình có ngày hôm nay là nhờ Sư phụ. Tôi không thể đạt được những điều này nếu không có Sư phụ bảo hộ và dẫn dắt.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/12/363287.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/30/169543.html

Đăng ngày 26-6-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share