[MINH HUỆ 11-09-2009] Chị dâu tôi là một đệ tử Pháp Luân Công kiên định. Năm 1999 khi cuộc bức hại Pháp Luân Công lần đầu tiên xảy ra, chị ấy nói với tôi nhiều lần về sự tuyệt vời của Pháp Luân Công và sự thật về cuộc bức hại. Tuy nhiên, tôi đã không đánh giá cao những cố gắng của chị ấy và thỉnh thoảng tôi thậm chí nói xấu chị ấy hay mất bình tĩnh với chị ấy. Tôi đã không nghe những gì chị ấy nói với tôi và lờ đi lời khuyên bảo từ bi của chị ấy.

Đầu năm 2004,do bị hoại tử chỏm xương đùi (thiếu máu để cung cấp cho xương) ở cả hai hông, tôi đã phải cấy ghép những tấm kim loại phẫu thuật. Tôi đã ở trọng sự đau đớn cùng cực và liên miên, một thời gian, tôi đã phải chống nạng. Tôi bắt đầu mất hy vọng, và mọi người trong gia đình tôi rất lo lắng cho tôi. Trong khi tìm kiếm phương pháp điều trị ở những nơi khác nhau, tôi được chẩn đoán hoại tử keo xương nghiêm trọng. Bác sỹ nói rằng nếu tôi không điều trị kịp thời, tôi sẽ bị liệt suốt đời. Ông ấy cũng khuyên rằng, việc điều trị chỉ có ở bệnh viện Tích Thủy Đàm ở Bắc Kinh. Khi chúng tôi nghe về chi phí cho điều trị, toàn bộ gia đình tôi sửng sốt. Tôi ở trong sự tuyệt vọng hoàn toàn và hoàn toàn từ bỏ hy vọng.

Vài ngày sau, chị dâu tôi tới thăm. Chị ấy không mang ác cảm với tôi cho dù tôi đã xem thường và bất kính với Pháp Luân Công. Chị ấy ân cần nói với tôi: “Em phải tin rằng Pháp Luân Công là tốt, vì bây giờ chỉ có Pháp Luân Công có thể giúp em bình phục!” Chị ấy nói với tôi tỉ mỉ về việc Sư Phụ của Pháp Luân Công ở đây để cứu độ như thế nào. Miễn là tôi tin vào Sư Phụ và tin vào Pháp Luân Công, Sư phụ sẽ cứu tôi. Chị ấy cũng nói với tôi về hiệu quả chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Công. Tôi đã xúc động bởi thái độ từ bi của chị dâu và tôi không thể giúp đỡ nhưng đã nhận một bản Chuyển Pháp Luân từ chị ấy.

Trong vòng ba ngày, tôi đọc xong toàn bộ cuốn sách. Sau đó, tôi vô cùng xúc động và vui sướng. Trong sâu thẳm trái tim mình tôi đã hét lên:” Sư phụ từ bi, con đã để Ngài thất vọng! Xin hãy tha thứ cho con! Từ ngày hôm nay trở đi con sẽ dứt khoát trở thành một đệ tử chân chính! Con sẽ tin vào Sư Phụ và tin vào Đại Pháp! Con sẽ đi theo con đường mà Sư Phụ an bài!”

Dưới sự bảo vệ từ bi của Sư Phụ, trong một thời gian ngắn, tôi có thể đi lại mà không cần chống nạng. Gia đình tôi và những người trong làng tôi đều chứng kiến sự kỳ diệu này. Họ chỉ ca ngợi sự kỳ diệu của Pháp Luân Công.

Vào mùa gặt, một nhóm người và trang thiết bị đến để thu hoạch lúa mỳ của tôi. Sau khi họ kết thúc công việc, tôi đã phát hoảng khi thấy vẫn còn một lớp lúa mỳ còn lại trên các ruộng. Khi ông ấy phát hiện ra điều đó, người chủ mà điều khiển thiết bị đã rất xin lỗi. Tôi nói với ông ấy:” Tôi là một đệ tử Pháp Luân Công, và tôi thực hành Chân-Thiện-Nhẫn. Xin đừng lo lắng–tôi sẽ không lấy điều này để chống lại ông và trả công cho ông ít đi. Tôi biết rằng ông không cố ý làm như vậy.” Những người trong làng và những người thợ gặt khác nhìn tôi với sự ngạc nhiên. Tôi biết rằng họ đã xúc động bởi lòng tốt và sự khoan dung của một đệ tử.

Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, tôi chắc chắn sẽ không xem nhẹ vấn đề này. Điều này là do Pháp Luân Công đã cho tôi một thân thể và tâm hồn mới và thay đổi tôi trở thành con người tốt hơn.

Sau đó, tôi có được bản in khác của Chuyển Pháp Luân và tôi cho những người bạn tốt của tôi và một số người mà tôi biết mượn nó. Tôi khuyến khích họ truyền nhau cuốn sách và phản hồi của họ làm tăng động lực và sự tin tưởng của tôi vào Pháp Luân Công. Hôm nay, tôi may mắn được ban cho cơ hội để tu luyện Pháp Luân Công. Đây là một cơ hội tiền duyên mà sẽ chỉ tới một lần trong hàng nghìn thậm chí hàng chục nghìn năm!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/9/11/208130.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/9/19/110958.html
Đăng ngày 21-09-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share