Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-03-2018] Một đồng tu bước vào tu luyện Đại Pháp sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Một đêm sau khi chúng tôi học Pháp nhóm, anh nói với chúng tôi rằng mình có kế hoạch đi đám cưới con trai của một người bạn. Anh ấy muốn chuẩn bị một số tài liệu giảng chân tướng về Đại Pháp cho bạn.
Đêm hôm sau, anh đã cho chúng tôi xem những gì mình đã chuẩn bị và ghi vào một thẻ nhớ. Nó chứa rất nhiều thông tin. Anh ấy định lưu nó trong điện thoại di động. Tôi hỏi xem anh sẽ đi đến đó bằng cách nào.
Anh ấy nói với tôi rằng sẽ đi tàu. Tôi biết kiểm tra an ninh được thực hiện trước khi lên tàu và nhắc anh mã hóa thẻ. Anh đã không kiên nhẫn lắng nghe tôi và thay vào đó, lạnh lùng nói rằng đó không phải là việc của tôi.
Sau khi về nhà, tôi cảm thấy không thoải mái về phản ứng đó. Tôi không hiểu tại sao anh không quan tâm đến an toàn vì chúng tôi chia sẻ rất nhiều ở nhóm học Pháp về các vấn đề về an toàn đối với điện thoại di động. Tôi tự nhủ mình đã làm xong phần của mình, và nếu anh ấy không muốn nghe, đó là vấn đề của anh ấy.
Pháp của Sư phụ ngay lập tức xuất hiện trong đầu tôi. “Việc của bạn là những việc của mình” (“Giảng Pháp tại Pháp hội, WashingtonD.C.”) Tôi đã nhận ra tâm bất thiện của mình: Tôi không có trách nhiệm đối với sự an toàn của anh.
Sau đó, tôi cũng nhớ lại một số điều mà học viên đã chia sẻ với tôi. Anh ấy đã từng ghé thăm một hội chợ thương mại lớn. Khi đi qua cổng an ninh, anh nghe thấy hai tiếng kêu bip. Nhân viên an ninh nhìn anh nhưng không nói gì. Sau khi bước vào, anh thấy một nhân viên an ninh đang theo dõi mình. Anh ấy đã xác thực được việc đó sau khi chủ ý dừng lại tại một số gian hàng. Anh đã không làm gì và bỏ đi.
Nó lại xảy ra một lần nữa khi anh đến ngân hàng. Một nhân viên ngân hàng đặc biệt chú ý đến anh ấy và gọi cấp trên đến. Họ đã kiểm tra về anh rất kỹ. Những sự việc này khiến anh ấy tin rằng chứng minh thư của mình đã nằm trong danh sách đen.
Hai sự kiện này khiến tôi cảm thấy lo lắng hơn về sự an toàn của anh ấy. Tôi nhận ra rằng mình phải có trách nhiệm với anh. Ngay lập tức tôi đến nhà anh và nhắc nhở anh về những sự việc đó. Tôi đã nói chuyện với anh một cách chân thành và nhắc anh chú ý đến an toàn. Anh đã đồng ý.
Chúng tôi chia sẻ nhiều hơn về chủ đề này. Nếu chúng ta không có bất kỳ sơ hở nào liên quan đến an toàn, tà ác hẳn sẽ không có cơ hội lợi dụng người thường hành ác với Đại Pháp. Đó không phải là thể hiện tâm từ bi của chúng ta với chúng sinh sao. Nếu chúng ta đứng trong Pháp mà làm được tốt, toàn bộ quá trình đều không bị can nhiễu, việc đi lại không bị chậm trễ lại trôi chảy. Tài liệu Đại Pháp được chuyển đến đầy đủ để cứu người, việc đi lại đều thuận lợi. Chẳng phải đó là điều Sư phụ mong sao. Nếu chúng ta không để ý vấn đề này, thiếu thận trọng và nhiễm thói quen văn hoá Đảng, chúng ta sẽ giống như người mà Sư phụ đã đề cập đến trong Chuyển Pháp Luân tay ôm cuốn Chuyển Pháp Luân và tuyên bố rằng sẽ không sợ bị xe hơi đâm trong khi đang đi trên phố. Chúng ta cũng không nên lấy cớ sợ nọ sợ kia để bỏ qua các bước an toàn cơ bản.
Đồng tu đã thấy thiện tâm của tôi và nhận ra rằng mình nên tu luyện tốt hơn về phương diện này. Tôi đã giúp anh ấy bằng cách thêm một số tính năng an toàn để bảo vệ tài liệu giảng chân tướng.
Tôi ngộ ra rằng khi chúng ta từ bi chia sẻ và vị tha với nhau, người kia sẽ cảm nhận được điều đó và kết quả sẽ tốt. Thông qua việc giúp đỡ học viên này, tôi vững tâm tu luyện và buông bỏ tâm phàn nàn, thái độ lạnh lùng, và trốn tránh trách nhiệm. Thay vào đó, tôi trở nên chân thành, nhẫn và từ bi hơn.
Người học viên này thực sự đã bị các nhân viên an ninh chặn lại ở nhà ga. Điện thoại di động của anh đã bị kiểm tra kỹ càng, nhưng không có chuyện gì xấu và anh đã đến nơi an toàn. Anh đã chuyển tài liệu cho bạn mình và giúp anh ấy thoái Đảng. Người bạn của anh đã cảm kích với món quà này.
Chia sẻ thêm về an toàn
Trong những năm qua, một số học viên đã bị chặn lại khi đi qua khu vực kiểm tra an ninh. Một số người đã bị phát hiện có sở hữu tài liệu Đại Pháp; một số bị phát hiện có tài liệu Đại Pháp lưu trong điện thoại di động; một số đã bị bắt và bị lục soát nhà. Khi gặp tình huống này, trước hết chúng ta nên biết rằng việc có các tài liệu Đại Pháp thực sự là hợp pháp. Sau đó, chúng ta nên giảng chân tướng cho những người hành ác.
Một số học viên đã không chú ý đến sự an toàn mặc dù họ biết rằng mình nằm trong danh sách đen của ĐCSTQ. Họ nghĩ rằng cuộc bức hại bây giờ đã bớt khốc liệt hơn.
Sư phụ đã giảng cho chúng ta rằng:
“Trước đây tôi đã từng giảng, rằng tà ác sẽ không dừng lại chừng nào chưa đến tận cùng [cuộc] bức hại; [nếu] ngày mai kết thúc, [thì] hôm nay tà ác cũng vẫn cứ hành ác như thế.” ( Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ Quốc năm 2002)
Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta không nên xem nhẹ vấn đề an toàn. Một số học viên, bao gồm nhiều học viên lớn tuổi, không có kiến thức bảo mật cơ bản về điện thoại di động. Hầu hết các điện thoại di động bây giờ đều có hệ điều hành Android và trang Minh Huệ đã đăng một số bài về sự an toàn của điện thoại di động.
Các học viên trẻ có trình độ kỹ thuật nên học công nghệ và giúp các học viên khác sử dụng tính năng an toàn. Chúng ta không nên coi vấn đề an ninh là việc phụ hoặc thứ gì đó khó làm. Thậm chí chỉ cần sử dụng phần mềm cơ bản mã hóa Android bảo vệ mật khẩu đã rất hữu ích.
Kiên quyết phủ nhận cựu thế lực bằng chính niệm là cơ sở của phản bức hại và cách tốt nhất để làm tốt ba việc. Chính niệm cường đại và trí huệ từ Pháp sẽ giúp đột phá cuộc bức hại.
Một học viên ở vùng nông thôn biết rằng cô ấy đang nằm trong danh sách đen của ĐCSTQ. Một lần, cô ấy mang 46 cuốn sách Đại Pháp và một số video và bắt tàu đưa sách và tài liệu cho một học viên mới. Cô đã sử dụng một chiếc điện thoại di động tạm thời. Cô ấy đã nhẩm Pháp trên suốt đường đi và đến nơi an toàn. Người học viên mới đã cảm ơn cô rất nhiều và quyết tâm tu luyện tinh tấn.
Sư phụ đã giảng:
“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.” (Tinh tấn yếu chỉ II, “Lý tính”)
Chúng ta nên nhớ đến Pháp của Sư phụ, và theo đó mà hành, để bước đi cho chính trên con đường tu luyện, giảm thiểu tổn thất hoặc tốt hơn là tránh hoàn toàn tổn thất, cứu chúng sinh nhiều nhất có thể và làm trọn thệ ước của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/21/363154.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/3/169255.html
Đăng ngày 28-04-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản