Bài viết của một học viên ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-3-2018] Dưới đây là bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của ba học viên.

Cơn đau răng biến mất sau khi thành ý xin lỗi

Có khoảng thời gian tôi cảm thấy khó có ai hay việc gì có thể khiến mình động tâm, mãi cho đến một ngày tôi bị khảo nghiệm khi chưa có chuẩn bị về mặt tư tưởng.

Chồng tôi đột nhiên gây chuyện khiến tôi giận run lên. Tôi đã vô cùng giận dữ và bắt đầu khóc lóc, rồi vạch trần hết tất mọi thứ mà anh từng làm không đúng trước đây ra. Không lâu sau, răng tôi bắt đầu đau nhưng tôi không quan tâm.

Ngày hôm sau, cơn đau ngày càng dữ dội và làm ảnh hưởng đến việc giảng chân tướng qua điện thoại của tôi. Tôi biết đó là can nhiễu của cựu thế lực và mình nên hướng nội. Tôi thắc mắc liệu cơn đau có phải là do tôi đã nổi giận hay không, nhưng sau đó tôi nghĩ lại và bác bỏ ý nghĩ này vì tôi chắc chắn rằng chồng mình mới là người làm sai.

Cơn đau răng của tôi vẫn không hết. Thay vào đó, nó bắt đầu ảnh hưởng đến toàn bộ nửa mặt bên trái và khiến tôi bị thức giấc về đêm. Phải làm gì đây? Tôi bắt đầu nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo.” Nhưng ngay cả khi đã nhẩm được một lúc, cơn đau vẫn chẳng hề dịu đi.

Sau đó tôi nghĩ có lẽ mình nên thiện giải cơn đau này, nên tôi bắt đầu nhẩm các bài giảng Pháp của Sư phụ. Nhưng không có gì thay đổi cả. Cuối cùng, tôi đã xin Sư phụ giúp làm dịu cơn đau này. Nó có đỡ hơn một chút và ít nhất là tôi có thể ngủ lại được – cho đến khi cơn đau quay trở lại và đánh thức tôi dậy.

Ngày hôm sau, tôi có một cuộc hẹn với một đồng tu. Sau khi thấy tôi phải chịu đựng cơn đau răng ra sao, cô nói: “Chị đã nói điều gì không nên nói phải không?” Tôi bất chợt tỉnh ra: “Đúng vậy. Cách đây hai ngày tôi đã cãi nhau với chồng mình.”

Tôi nhận ra rằng, mặc dù đó là do lỗi của chồng tôi, nhưng là một học viên Đại Pháp, tôi không nên giận dữ với bất kỳ ai. Ngay lúc nổi giận với anh, cũng là lúc tôi ở cùng tầng thứ với anh. Ngoài ra, tôi đã phơi bày hết mọi lỗi lầm của anh trước đây, điều này chắc hẳn đã làm anh tổn thương. Tôi thật sự hối hận vì những gì mình đã làm.

Sau khi trở về nhà tôi đã chân thành xin lỗi chồng mình: “Em đã sai rồi, em không nên nói ra những điều đó, khiến anh tổn thương. Xin hãy tha lỗi cho em.” Lập tức, tôi cảm thấy có một luồng gió mát nhẹ nhàng trong miệng và cơn đau răng đã không còn! Mọi đau nhức đều biến mất. Tôi thật sự trải nghiệm được sức mạnh của việc hướng nội và niềm vui trong tu luyện Đại Pháp.

Máy in hỏng hoạt động trở lại sau khi phát chính niệm

Một nữ đồng tu sắp bị đưa ra xét xử vì không từ bỏ đức tin của bà. Vài ngày trước khi phiên toà diễn ra, chúng tôi bắt đầu tổ chức để mọi người xuất hiện tại phiên toà. Chúng tôi cần in một số biểu ngữ, nhưng đồng tu thường xuyên phụ trách việc này không thể làm được vào phút cuối, và người điều phối đã nhờ tôi giúp.

Tôi đã phải vội vã làm và trong lúc thay mực in, tôi đã quên nới lỏng cái kẹp trên bình mực. Hậu quả là bản in bị dính bẩn. Khi tôi tìm ra nguyên nhân và nới lỏng chiếc kẹp ra, máy in vẫn không hoạt động tốt và bản in vẫn hiện sọc mực. Tôi đã phải tắt nguồn máy.

Tôi học cách sửa máy in và biết được vấn đề là do một phần của đầu in đã bị cháy. Nhưng tôi không còn nhiều thời gian nữa, vì vậy tôi bảo học viên ngồi cạnh mình: “Hãy phát chính niệm trong 5 phút. Nếu máy in vẫn không hoạt động, chúng ta sẽ phải tìm cách khác để in biểu ngữ.”

Khi phát chính niệm, tôi cầu xin Sư phụ sửa giúp tôi cái đầu in đã bị cháy. Năm phút sau, chúng tôi khởi động lại máy in. Thật là ngạc nhiên! Máy in đã hoạt động trở lại một cách hoàn hảo. Tôi đã khóc và thật sự biết ơn Sư phụ đã giúp đỡ.

Chiểu theo Pháp chứ không làm theo người khác

Tôi từng vô cùng ngưỡng mộ một học viên khác và nghĩ rằng chị ấy đã làm rất tốt. Tôi xem chị ấy như người thân của mình. Khi ở bên chị ấy, tôi luôn cố gắng hết sức và mong được chị khen ngợi. Tôi chưa bao giờ nhận ra rằng cách suy nghĩ đó là sai.

Một ngày nọ, chị ấy bị bắt vì phân phát tài liệu giảng chân tướng. Tôi đã rất ngạc nhiên. Tôi đã tham gia giải cứu và được biết nhiều hơn về chị ấy. Tôi không chỉ nhìn thấy mặt tốt của chị ấy không thôi mà còn cả những mặt khác nữa. Tôi đã buồn khi biết được rằng một đồng tu “hoàn hảo” đến như vậy thật ra không hoàn hảo.

Tôi bắt đầu tự hỏi tại sao mình lại buồn. Tôi nhận ra rằng mình đã xem chị ấy như một hình mẫu mà học viên nên noi gương. Có phải là tôi đang làm theo chị ấy chứ không chiểu theo Pháp? Các học viên có thể làm tốt các việc là nhờ chiểu theo Pháp. Tôi ngộ được rằng mình không nên có tâm ngưỡng mộ những học viên khác mà nên nghiêm khắc chiểu theo Pháp.

Trên đây là những chia sẻ của tôi trong quá trình tu luyện, có điều gì không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/15/362911.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/30/169214.html

Đăng ngày 24-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share