Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trùng Khánh, Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 10-11-2017]
Có hai Tô đại nương?
Một buổi sáng, khi bên ngoài đang mưa lớn, một người phụ nữ cao tuổi chạy vội vào phòng lễ tân của một công ty xây dựng.
Bà ấy đến đây bởi vì nhà của bà bị ngập do nước tràn vào từ ba chỗ khác nhau. Nước đã ngập quá 30 cm và nó vẫn đang tiếp tục dâng lên. Công ty xây dựng đang thi công trước nhà bà và bà nghĩ có thể việc này liên quan đến họ.
Bà đến báo cáo về việc ngập lụt và rời đi. Nhân viên lễ tân báo lại với ông chủ, ông nói sẽ đi kiểm tra nhà người phụ nữ đó ngay lập tức.
Nhưng nhân viên lễ tân đã ngăn ông lại và nói: “Khoan đã. Tôi biết người phụ nữ này. Tôi là hàng xóm của bà ấy 20 năm trước và tôi biết bà ấy khá rõ. Bà ấy họ Tô. Mọi người gọi bà là dì Tô, nhưng bà ấy có biệt danh là “Ớt đỏ” bởi vì bà ấy rất khó tính. Một lần, bà ấy cãi nhau với đồng nghiệp và không hài lòng với cách giải quyết của giám đốc. Vì vậy, bà đã bế 2 đứa con chưa đầy 5 tuổi vào văn phòng của giám đốc và bỏ chúng lại. Sau đó, bà ấy biệt tăm trong suốt 2 tuần.
“Đúng là nhà bà ấy đang bị ngập nhưng nước đang rút dần và bây giờ cũng không thể tiến hành sửa chữa ngay. Hơn nữa cũng có thể việc ngập lụt ở nhà bà không phải do chúng ta đang thi công trước nhà bà ấy. Hãy cử ai đó đến xem và xoa dịu bà ấy trước. Khi trời ngừng mưa, chúng ta sẽ kiểm tra và quyết định sau”.
Ông chủ nghĩ những điều nhân viên lễ tân nói có lý và quyết định làm như cô ấy đề nghị.
Cơn mưa tạnh vào ngày hôm sau, vì vậy ông chủ và một nhân viên đã đến nhà dì Tô. Sau đó, họ nói chuyện với những người hàng xóm để tìm hiểu xem việc gì đã xảy ra. Có khoảng 30 căn hộ trong toà nhà. Dường như tất cả mọi người đều nóng tính và không giữ được mối quan hệ tốt đẹp với nhau. Nhưng khi nhắc đến tên của dì Tô, tất cả mọi người đều nói rằng bà ấy là người tử tế và luôn làm việc tốt. Mỗi người đều có thể kể ra vài ví dụ.
Ví dụ, khi khóa cửa của toà nhà bị hỏng và không ai muốn sửa, dì Tô đã mua một ổ khoá mới bằng tiền của mình và đưa cho mỗi căn hộ một chìa khoá. Một lần khác, đường ống nước chính bị vỡ. Để sửa đường ống chính, họ cần lắp một ống nước mới đặt phía dưới toà nhà để kết nối với đường ống chính. Không ai muốn để đường ống đó lắp dưới căn hộ nhà mình nhưng dì Tô đã không nghĩ ngợi nhiều và để cho công nhân lắp đường ống đó bên dưới căn hộ của mình.
Ông chủ cảm thấy bối rối sau khi nghe những câu chuyện này. Họ nói về dì Tô hoàn toàn khác so với những gì người lễ tân miêu tả về bà. Ba ngày sau, ông đến nhà dì Tô cùng ba công nhân.
Dì Tô, 74 tuổi với mái tóc đen và làn da trắng nhẵn, không có nếp nhăn, lưng thẳng, giọng nói khỏe khoắn. Đâu có giống một người 74 tuổi? Nhìn bà giống như mới 50 tuổi. Ông chủ thật sự bất ngờ.
Không để ông chủ phải mở lời, bà đã chỉ cho ông xem vị trí đường ống ngầm thoát nước và sau đó nói: “Nếu đường ống này do lâu năm không bảo trì bị tắc khiến cho nước chảy ngược thì đó là trách nhiệm của tôi. Ba người công nhân này tôi sẽ trả cho họ tiền công một ngày, mỗi người 100 tệ. Còn nếu vấn đề do công ty của ông thì ông phải trả tiền cho họ“.
“Nghe rất hợp lý. Tôi đồng ý”, ông chủ nói và nghĩ rằng người lễ tân không nên nói dối ông như vậy. Ông nghĩ dì Tô dường như không phải là một người xấu tính và những điều mà mọi người trong toà nhà nói với ông dường như ăn khớp với những gì ông chứng kiến.
Pháp Luân Đại Pháp đã khiến dì Tô “Ớt đỏ” thay đổi hoàn toàn
Ông chủ đã sắp xếp cho công nhân tiến hành sửa chữa. Tuy nhiên, trong lòng vẫn còn nghi hoặc, ông tiến đến và hỏi dì Tô: “Bà thật tử tế. Hồi trước bà cũng như vậy sao?” Dì Tô vừa cười vừa nói: “Chắc hẳn ông đã nghe người khác nói gì về tôi đúng không. 20 năm trước tôi hoàn toàn khác. Hồi đó biệt danh của tôi là ‘Ớt đỏ’. Tôi rất ngang tàng. Không ai có thể ép tôi làm điều gì mà tôi không muốn. Bố mẹ hoàn toàn không quản được tôi. Anh chị em không có chút ảnh hưởng nào tới tôi và ông chủ cũng không quản lý được tôi. Kỳ thực, xã hội này đã không có cách nào giáo dục con người trở thành tốt đẹp. Không ai quan tâm đến ai cả”.
Ông chủ nói: “Tôi đồng ý với bà. Nhưng làm thế nào bà có thể trở thành một người như ngày hôm nay?” Dì Tô cười và thốt lên: “Tôi luyện tập Pháp Luân Đại Pháp”. Sau đó, bà miêu tả quá trình cải biến của mình.
Dì Tô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Bà đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân và hiểu rằng môn tu luyện này dạy người ta làm thế nào để trở thành một người tốt. Khi một người chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp mà hành xử và trở thành một người tốt, người đó có thể vượt qua bể khổ. Bà đã làm được đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu, làm gì cũng đều chiểu theo lời Sư phụ dạy, vứt bỏ hết những thói quen xấu, luôn nghĩ tới người khác trước, lấy thiện và từ bi đối đãi với mọi người. Cứ như vậy, bà đã thay đổi hoàn toàn, trở thành một người khác hẳn, không còn là con người bụng dạ hẹp hòi như trước kia nữa, mà trở thành một đệ tử Đại Pháp lạc quan độ lượng và luôn vui vẻ.
Bà tiếp tục: “Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, người đứng đầu Uỷ ban dân cư đã sắp xếp người theo dõi tôi. Vợ của ông ấy sau đó đã bị ngã và gãy cột sống. Bác sỹ nói với bà ấy phải mất 100 ngày để hồi phục”.
“Tôi đã đến thăm bà ấy và thấy bà ấy nằm trên giường và đau đớn vô cùng. Tôi giải thích về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp cho bà ấy, vì thế bà ấy đã biết rằng những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc là dối trá. Tôi cũng đưa cho bà ấy một lá bùa hộ mệnh. Tôi đặt nó ở quanh cổ của bà và nói với bà ấy rằng nếu bà ấy có thể thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” thì bà ấy có thể đi lại trong vòng 7 ngày. 7 ngày sau, bà ấy đã thật sự đã tự đi lại được”.
Chồng của bà, người đã theo dõi tôi, đã sửng sốt và nói ông sẽ không iếp tục theo dõi tôi nữa.
“Tôi hiểu rằng đây chính là một ví dụ về lòng tư bi của Sư phụ, Sư phụ đã an bài mọi thứ để chồng bà ấy hiểu ra rằng Đại Pháp là tốt và Đại Pháp đang cứu người. Từ đó trở đi, họ đã giúp nói lên sự thật về Pháp Luân Đại Pháp ở bất cứ nơi đâu họ đến, nói với mọi người những điều họ đã trải nghiệm”.
“Những người phụ nữ cao tuổi ở toà nhà này cũng được thụ hưởng lợi ích từ việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, họ luôn cười khi thấy tôi và họ hiểu những điều tôi đang làm. Họ không còn theo dõi tôi và bắt đầu khuyến khích tôi tu Đại Pháp, và thâm chí họ còn hỏi mượn sách Pháp Luân Đại Pháp để đọc”.
Ông chủ gật đầu nói: “Hóa ra bà đã thay đổi như vậy. Tôi thật sự ngưỡng mộ Sư phụ của bà”. Dì Tô nói: “Hãy nhờ rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và ông cũng vậy, sẽ được bảo hộ”.
Ông chủ đã cám ơn bà nhiều lần.
Các công nhân đang đào ống đã phát hiện ra chỗ rò rỉ và gọi ông chủ để thông báo: “Bây giờ nước đang chảy theo đường ống và không còn bị tắc nữa”. Họ cũng phát hiện rằng công việc xây dựng của họ thật sự đã làm tắc ống thoát nước ngầm.
Dì Tô cười và nói với ông chủ: “Không cần xem đó là lỗi của ai, điều quan trọng là nó đã được sửa. Tôi sẽ trả 300 tệ.” Ông chủ cũng cười và nói: “Bà quả đúng là một người tốt.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/10/352201.html
Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/2/167294.html
Đăng ngày 28-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản