Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-1-2018] Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã 20 năm, cũng đã trải qua rất nhiều khảo nghiệm và khổ nạn. Trong năm vừa qua, mỗi khi khảo nghiệm đến, tôi không thể buông bỏ được những chấp trước của mình, điều đó khiến tôi rất buồn phiền. Tôi đã sử dụng quan niệm người thường để giải quyết vấn đề, việc đó càng làm tôi lúng túng và bối rối hơn.
Tuy nhiên vào thời điểm đó, chỉ cần tôi đọc Chuyển Pháp Luân, bất cứ điều gì tôi đọc được dường như đều là đáp án cho những vấn đề tôi đang đối mặt, và những lời giảng của Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi. Khi tôi thật sự có thể buông bỏ những quan niệm người thường, tôi sẽ có cách giải quyết vấn đề và vượt qua khảo nghiệm. Tâm tính tôi đề cao lên, và tôi có thể đồng hoá với Pháp.
Học thuộc Pháp
Tôi bắt đầu học thuộc Pháp từ ngày 1 tháng 9 năm 2016. Trước đây tôi đã thử học thuộc vài lần nhưng không thể vượt qua được những khó khăn, trở ngại. Nhưng khi tôi nhận thức Pháp sâu hơn, tôi hiểu được mình đã thụ ích những gì từ Đại Pháp và Đại Pháp có thể giúp tôi đạt viên mãn. Với sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi quyết định lần này mình sẽ kiên trì học thuộc Pháp, và tự nhủ với bản thân, bất kể khó khăn thế nào, tôi sẽ không để bất cứ điều gì ngăn cản việc này.
Khoảng thời gian đó, mục đích của tôi là đọc và hiểu đoạn Pháp mà mình đã đọc, sau đó học thuộc nó. Do đó, mỗi ngày tôi đọc đi đọc lại và cố gắng học thuộc một đoạn Pháp. Điều đó cũng giúp tôi có được nhận thức sâu hơn về những gì mình đọc trong ngày. Tôi nhận ra rằng, quá khứ khi tôi không thể vượt qua khảo nghiệm và khổ nạn, là bởi tôi không ghi nhớ Pháp. Sư phụ đã dạy chúng ta phải học Pháp cho tốt.
Qua việc học thuộc Pháp, tôi đã hiểu được tu luyện thực sự là gì và tâm tính thật sự gồm những gì. Tôi cũng hiểu hơn vì sao chúng ta cần phải hướng nội mỗi khi gặp khổ nạn. Sư phụ giảng cho chúng ta rằng mọi việc diễn ra đều có mối quan hệ nhân duyên của nó và không có gì là ngẫu nhiên. Đó là những khảo nghiệm xem chúng ta có thật sự nhận thức được Pháp không và có thật sự ngộ được Pháp không.
Nhiều lần tôi tự hỏi bản thân mình: “Tôi đã loại bỏ được những dục vọng và chấp trước chưa? Tôi đã thực sự từ bi chưa? Tâm tính của tôi đã ở mức mà Pháp yêu cầu hay chưa? Tôi tu luyện để mong được thoải mái nơi người thường hay để chịu đựng những khó khăn và khổ nạn?” Thông qua việc học thuộc Pháp, tôi đã tìm thấy câu trả lời. Đại Pháp của vũ trụ mà Sư phụ dạy chúng ta là trực chỉ nhân tâm – tu tâm tính.
Cùng con trai học Pháp
Ngày nay nhiều người rất bốc đồng và chỉ quan tâm đến việc làm sao có thể kiếm được nhiều tiền hơn. Họ không muốn làm việc chăm chỉ và không có ý thức trách nhiệm. Tôi lo lắng rằng con trai tôi sau này cũng bị ảnh hưởng trong thùng thuốc nhuộm đó và lệch khỏi Pháp. Trước đây, tôi đã chia sẻ trăn trở này với con trai, và dần dần những lo lắng này ngày càng trĩu nặng trong tâm tôi.
Sư phụ đã giảng:
Thanh niên thường khó tự chủ bản thân; bình thường chư vị thấy họ rất tốt; khi chưa có bản sự gì nơi xã hội người thường, thì tâm danh lợi của họ rất nhẹ. Rồi một khi nổi danh, thông thường họ rất dễ bị tâm danh lợi can nhiễu; họ cảm thấy năm tháng đời này còn là một chặng đường rất dài, còn cần chạy vạy này khác, [còn cần] phấn đấu một phen để đạt được một mục tiêu nào đó nơi người thường. Do vậy hễ khi công năng xuất hiện, có được bản sự rồi, [thì] thông thường họ lấy [năng lực ấy] làm phương tiện để truy cầu mục tiêu cá nhân nơi xã hội người thường. Điều ấy không được, cũng không được phép sử dụng [công năng] như thế; càng dùng nhiều thì công ấy càng ít; cuối cùng thì chẳng còn chút gì. (Chuyển Pháp Luân)
Tôi chợt ngộ ra rằng, thay vì chỉ lo lắng cho con, tôi nên khuyến khích cháu học Pháp. Nếu tư tưởng của cháu ở trong Pháp, cháu có thể tự yêu cầu bản thân hành xử dựa trên Pháp, cháu sẽ không học theo những thói xấu ngoài xã hội.
Do đó, mỗi khi cháu về nhà, tôi đều thu xếp thời gian để học Pháp cùng cháu, và chúng tôi cùng chia sẻ nhận thức của mình. Tôi nói với cháu rằng, miễn là con còn học Pháp, đo lường mọi lời nói và hành xử theo Pháp, đối xử với mọi người bằng sự trung thực và lòng chân thành, con sẽ miễn nhiễm với mọi thói xấu từ xã hội. Buông bỏ tâm danh lợi có thể khiến một người trở thành người tốt. Con trai tôi đồng ý và hứa với tôi rằng cháu sẽ tuân theo lời dạy Chân – Thiện – Nhẫn.
Trong quá khứ, tôi luôn hy vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với con, nhưng điều này thực sự nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi. Gần đây, con trai tôi đã phải trải qua một số khổ nạn lớn, và nó khiến tôi phiền muộn. Tâm trạng và tình cảm của tôi dao động trước tình cảnh của con. Tôi đã cư xử như một người thường, và không thể buông bỏ được chấp trước vào tình với con. Tôi thấy buồn và thường xuyên khóc mỗi khi nghĩ đến những khó khăn mà cháu phải vượt qua. Tôi cảm thấy đau khổ và chán nản.
Khi tôi nhớ đến Pháp của Sư phụ, tôi ngộ ra rằng con trai tôi có vận mệnh riêng của cháu, và cháu phải tự đi con đường của mình và tự vượt qua những khổ nạn đó. Mọi việc không thể như những gì tôi mong muốn, và chấp trước vào tình của người thường đã tạo thành cái cớ để cựu thế lực tăng thêm khổ nạn cho tôi. Tình trạng của con trai tôi cũng không thể cải thiện nếu tôi tiếp tục đau khổ. cựu thế lực muốn hủy rớt tôi, nhưng tôi đã không nhận ra mối nguy hiểm to lớn đó.
Nếu tôi không có nhận thức sâu hơn về Pháp của Sư phụ, tôi sẽ không thể vượt qua những khổ nạn mà cựu thế lực tạo ra. Khi tôi có thể vượt ra khỏi những suy nghĩ người thường, tôi có thể giữ tâm thanh tịnh và nhận thức tốt hơn về những việc đang diễn ra. Tôi quyết định sẽ không để cựu thế lực thao túng mình nữa.
Gia đình tôi học Pháp cùng nhau tại nhà. Bởi cuối cùng chúng tôi cũng buông bỏ được những chấp trước đó, nên cảnh ngộ của con trai không còn làm tôi phiền lòng như trước đây. Việc vượt qua khảo nghiệm cũng trở nên dễ dàng hơn.
Chúng tôi đã chia sẻ với nhau lý do tại sao chúng tôi không thể vượt qua chấp trước vào tình. Chúng tôi ngộ ra rằng, nếu không thể loại bỏ quan niệm của người thường khi đối mặt với khổ nạn, thì chúng tôi càng trượt ngã sâu hơn nữa. Sau khi quy chính lại bản thân theo Pháp và buông bỏ những quan niệm người thường, tinh thần chúng tôi trở nên mạnh mẽ hơn, và chúng tôi có thể đối mặt với những khó khăn bằng tâm thanh tịnh.
Trở nên khoan dung hơn với mẹ
Mẹ tôi chuyển tới sống cùng chúng tôi. Bà khăng khăng làm theo cách của mình, và thường xuyên tỏ thái độ khó chịu với chúng tôi chỉ vì những thứ nhỏ nhặt và từ chối nói chuyện với chúng tôi trong nhiều ngày. Mâu thuẫn ngày càng tích tụ lại, tôi và chồng tôi không biết nên giải quyết vấn đề này thế nào.
Khi tâm trạng mẹ tôi không tốt, nó thực sự khiến tôi phiền lòng. Nhưng tôi không dám nói với bà những cảm nhận của tôi, cũng như nói với bà về điều đó bởi nó có thể khiến bà cảm thấy tệ hơn. Trong những tình huống như vậy, tôi cảm thấy lòng trĩu nặng và bế tắc. Đôi khi, tôi cảm thấy dường như không thở nổi. Tôi không thể hiểu tại sao bà lại đối xử với chúng tôi như vậy, và hàng đêm tôi lại suy nghĩ về chuyện đó. Tôi không còn cảm thấy ăn ngon miệng. Tôi biết rằng cựu thế lực đang lợi dụng chấp trước vào tình của tôi đối với mẹ để khảo nghiệm tâm tính tôi, nhưng trong một thời gian dài, tôi đã rất buồn và không biết phải làm gì.
Khi tôi than vãn và rơi nước mắt về tình trạng khó xử của mình, một đồng tu đã chỉ ra rằng tôi đang cố ép mình phải khoan dung với mẹ, nước mắt của tôi đã nói lên điều đó. Cô ấy nhắc nhở tôi rằng, chỉ cần chúng ta luôn nhìn nhận bản thân là người tu luyện, coi những khó khăn là khảo nghiệm cần phải vượt qua, vứt bỏ các quan niệm người thường và chấp trước vào tình, đồng thời học Pháp tốt, chúng ta mới có thể vượt qua mọi khó khăn, khổ nạn. Sau khi nói chuyện với cô ấy, tôi cảm thấy tự tin hơn, và tôi biết rằng từ bây giờ mình cần phải loại bỏ hoàn toàn những quan niệm người thường và học Pháp tinh tấn hơn.
Tôi bắt đầu hướng nội để tìm xem nguyên do vì sao tôi không thể nhẫn với mẹ mình. Tôi phát hiện ra rằng tôi đã quá quan tâm đến việc mình cảm thấy thế nào và quá chú trọng đến việc mình bị đối xử tệ ra sao. Mẹ tôi muốn tôi nghe lời, vậy tại sao tôi không thể đồng ý với những yêu cầu của bà? Mẹ đã nuôi dạy tôi và chăm lo cho gia đình tôi. Mặc dù bà đã trên 70 tuổi, bà vẫn chăm lo cho chúng tôi. Sao tôi không để bà làm những gì bà muốn? Sao tôi không thể dung nhẫn với bà hơn?
Khi tư tưởng của tôi trở nên thanh tỉnh, tôi cảm thấy nhẹ nhõm đến nỗi những điều tầm thường đó không còn có thể khiến tôi phiền lòng nữa. Cho dù mọi chuyện có diễn ra không như tôi mong muốn, thì điều đó cũng không quan trọng. Khi thái độ của tôi đối với mẹ thay đổi, mâu thuẫn giữa chúng tôi tự nhiên tan biến, mẹ tôi dường như cũng thay đổi.
Buông bỏ chấp trước qua việc giúp đỡ đồng tu
Giúp đỡ các đồng tu sửa chữa máy tính cũng là một cơ hội để tôi đề cao tâm tính. Thông thường, tôi có thể sửa chúng nhanh chóng, nhưng có vài lần tôi gặp vấn đề và không thể giải quyết được.
Một số đồng tu không bảo quản tốt máy tính của họ, và một số khác thì không biết cách sử dụng máy tính. Bởi lý do đó, tôi thường xuyên phải giúp họ sửa máy tính.
Khi sửa máy không được, tôi nổi nóng và đổ lỗi cho các học viên, nói rằng máy tính của họ hỏng là do trạng thái tu luyện của họ không tốt, v.v.. Thỉnh thoảng tôi còn muốn bỏ cuộc và trả lại máy tính cho họ. Khi nhớ lại lời giảng của Sư phụ, tôi tự hỏi bản thân rằng họ sẽ làm gì nếu tôi trả lại máy tính hỏng cho họ. Sư phụ đã ban cho tôi những kiến thức về máy tính, vì thế tôi không nên có suy nghĩ tiêu cực như vậy. Tu luyện có nghĩa là chúng ta phải vượt qua các khó nạn, từ đó vứt bỏ chấp trước người thường. Đây là cơ hội để chúng ta đề cao.
Các bạn học viên đã không cố ý làm hỏng máy tính, và họ cũng rất lo lắng khi máy tính không hoạt động. Tôi phải sửa máy cho họ mà không nên do dự vì bất cứ lý do nào. Tôi hướng nội tìm và nhận thấy mình vẫn còn nhiều chấp trước. Tôi xin Sư phụ giúp tôi thanh lý tư tưởng để tôi có thể toàn tâm học Pháp và loại bỏ các chấp trước người thường.
Chính Pháp đã đi đến giai đoạn cuối cùng, vì vậy tôi phải trân quý cơ hội này để thực tu bản thân, học Pháp tinh tấn, và sử dụng tốt quãng thời gian còn lại để bắt kịp tiến trình Chính Pháp và theo Sư phụ trở về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/26/358332.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/24/167704.html
Đăng ngày 10-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.