Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 8-1-2007] Sắc dục là một vấn đề nghiêm trọng đối với người tu luyện. Nhiều người tu luyện trong quá khứ đã trượt ngã vì nó. Một học viên Đại Pháp cần chú ý một cách nghiêm túc đến vấn đề này. Vì con đường tu luyện của chúng ta là chân chính nhất, chúng ta cần đặc biệt nghiêm túc đối đãi với loại dục vọng này.

Sư phụ giảng:

“Tại lịch sử hoặc tại không gian cao tầng, mà xét [một] người có thể tu hay không, [thì] coi những thứ dục vọng và sắc của người ấy [là] rất chủ yếu; do vậy chúng ta thật sự phải coi những thứ ấy thật nhẹ.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta vẫn còn nhiều tâm sắc dục khi bắt đầu tu luyện. Tôi nhớ rằng trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, các học viên thường chia sẻ kinh nghiệm về cách vượt qua những khổ nạn của tâm sắc dục. Bây giờ, chúng ta đang ở giai đoạn cuối của thời kỳ Chính Pháp. Một số học viên vẫn phạm sai lầm và không coi vấn đề này là vô cùng nghiêm trọng hoặc cố gắng loại bỏ nó đi.

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, các học viên đã bị tống giam, giam giữ, bị đưa đến các trại lao động cưỡng bức và buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị bức hại.

Khi ở xa nhà, đôi khi một học viên nữ và một học viên nam chưa lập gia đình sẽ sống cùng nhau để đảm bảo an toàn hơn, vì thế dẫn đến việc nhiều người nghĩ rằng họ là một đôi vợ chồng. Những người không chú ý đến vấn đề này đã phạm phải lỗi lớn. Hơn nữa, một số người đã không nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề và không thể tự kéo mình ra được.

Sư phụ đã nói về vấn đề sắc dục và giảng rõ cho mọi người tại Pháp hội thành phố Los Angeles. Tôi biết một số học viên đã phạm sai lầm, nhưng họ không dám đối mặt với vấn đề này. Đúng hơn, họ làm các hạng mục như là một cái cớ để che đậy những hành vi sai trái của họ. Họ bị lung lay bởi dục vọng và không thể kiểm soát được bản thân, và cũng không xem xét lại bản thân và đối mặt với hành vi đó. Sư phụ từ bi và không muốn để rớt bất kỳ đệ tử nào. Trong quá khứ, một học viên sẽ không thể tu luyện được nữa nếu anh ta mắc lỗi này. Hơn nữa, một học viên tiếp tục tái phạm sẽ không thể làm tốt các công tác hạng mục, và cũng không thể tập trung vào việc học Pháp nữa. Tuy nhiên, họ vẫn tự gọi mình là đệ tử Đại Pháp để che đậy hành vi của mình và lừa dối đồng tu.

Tôi cảm thấy rằng các học viên đã phạm phải sai lầm này cần phải xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc. Tu luyện là để buông bỏ các chấp trước. Nếu không hướng nội và xem xét những lỗi lầm của bản thân một cách nghiêm túc, thì làm sao có thể tu luyện được đây?

Ngoài ra, nếu một học viên đã lầm đường lạc lối, chúng ta là đồng tu mà nhìn thấy và nghe thấy vấn đề này, thì bản thân chúng ta cũng cần phải hướng nội xem có thiếu sót gì hay không. Trong những năm gần đây, chúng ta thường nghe một số học viên đã qua đời. Họ không chết vì bị bức hại trong khi bị giam giữ, nhưng họ đã chết vì nghiệp bệnh. Phải chăng có một số trường hợp là liên quan đến ham muốn tình dục? Có phải tà ác đã nắm được sơ hở của các học viên vì chấp trước vào sắc dục của những học viên này không được loại bỏ hoàn toàn? Vì cựu thế lực nghĩ rằng sắc dục là một vấn đề rất nghiêm trọng, vậy tại sao các học viên không cố gắng tu luyện tốt để không bị dùi vào sơ hở? Trong khi đó, chúng ta cần phải phát chính niệm để loại trừ các nhân tố tà ác đằng sau các học viên có vấn đề về sắc dục.

Các đồng tu còn đang gặp vấn đề về sắc dục cần phải thức tỉnh ngay lập tức. Nếu không, các bạn sẽ đánh mất cơ duyên tu luyện vạn cổ này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/1/8/146311.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/emh/articles/2007/2/5/82388.html

Đăng ngày 3-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share