Bài viết của một học viên Đại Pháp Tiểu Hoa ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-11-2017] Trước khi chuyển đến tỉnh Sơn Đông làm việc vào năm 1993, tôi thường xuyên bị ốm. Cơ thể tôi nhợt nhạt và yếu do thiếu máu. Ngực tôi đau thắt và khó thở. Tôi dễ bị cảm lạnh, bị sốt và thường bị nhức đầu. Vào mùa hè, tôi vẫn phải mặc quần áo để giữ ấm. Tôi không có cảm giác thèm ăn. Tôi phải chịu đựng những triệu chứng này từ khi còn trẻ.
Trong quá trình trưởng thành, bố mẹ rất lo lắng về sức khỏe của tôi. Sức khỏe của tôi chưa bao giờ được cải thiện bất chấp những nỗ lực của bố mẹ. Điều này khiến tôi bực bội và chán nản. Tôi thường cảm thấy muốn chết đi.
Tôi bắt đầu học các môn khí công khác nhau, hết môn này đến môn khác, để khỏe mạnh hơn. Nhưng không môn nào hiệu quả! Năm 1994, mọi người nói Pháp Luân Đại Pháp rất tốt, và tôi háo hức muốn tập thử. Tôi nhận được một cuốn sách gồm những bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, và sau đó học năm bài công pháp. Tôi đến công viên vào buổi sáng để luyện công, và đọc sách cùng các học viên khác vào buổi tối. Không lâu sau thân thể của tôi được tịnh hóa.
Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp, giảng:
“Ở đây tôi không giảng trị bệnh; chúng tôi cũng không trị bệnh. Nhưng là người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh, [thì] chư vị tu luyện không được. Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính.” (Chuyển Pháp Luân)
Chẳng mấy chốc các triệu chứng bệnh tật biến mất. Cảm giác thèm ăn của tôi được cải thiện, da dẻ trở nên hồng hào, và tôi khỏe mạnh hơn.
Tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi đi bộ và đi xe đạp cũng rất dễ dàng. Tôi thấy rất tuyệt vời. Sau nhiều năm đau ốm, cuối cùng tôi cũng biết sống không bệnh tật là như thế nào. Tôi trở thành một người khỏe mạnh và lạc quan. Tôi vứt bỏ tất cả các loại thuốc. Điều đó thật tuyệt vời.
Từ một người ốm yếu – Bây giờ là trụ cột của gia đình
Tôi đã kết hôn được 21 năm. Bố mẹ chồng tôi bị thất nghiệp khi chúng tôi kết hôn, vì vậy họ không thể giúp đỡ chúng tôi về mặt tài chính.
Để kiếm sống, chồng tôi bắt đầu lái taxi. Anh hầu như không kiếm được lợi nhuận và thậm chí còn bị mất tiền. Anh thuê một người lái thay anh vào ban đêm và người đó đã gây tai nạn. Chúng tôi vừa mới mua một ngôi nhà và phải trả tiền thế chấp, tài chính rất eo hẹp. Chồng tôi hoang mang và có ý định tự sát. Đêm tai nạn, tôi phải đưa hành khách bị thương vào bệnh viện mà không có anh. Tối hôm đó, khi tôi trở về nhà, tôi nghĩ nếu không phải là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể không bao giờ trở về nhà nữa, nhưng niềm tin mạnh mẽ vào Đại Pháp khiến tôi không thể bỏ mặc tất cả.
Bố mẹ chồng tôi đã làm việc vất vả cả đời nhưng họ không có tiền tiết kiệm, nhà cửa hay lương hưu. Tôi mời họ đến sống cùng chúng tôi. Mẹ chồng tôi hay bực bội với bố chồng, nên họ thường xuyên cãi nhau. Chồng tôi thì không thể hòa hợp với mẹ, và họ cũng thường xuyên tranh cãi.
Tôi không bao giờ phàn nàn rằng bố mẹ chồng không thể giúp tôi về mặt tài chính, nhưng tôi cảm thấy không bằng lòng vì họ dường như không quan tâm đến gia đình tôi – đặc biệt là con tôi. Tôi phải chăm sóc gia đình và tiêu tốn rất nhiều tiền để giữ cho mọi người khỏe mạnh. Tôi bắt đầu cảm thấy đau khổ, nhưng sau đó tôi nhớ lại các lời giảng của Đại Pháp về việc có thể chịu đựng được khổ nạn.
Tôi đi làm, an ủi chồng, chăm sóc con, bố mẹ chồng và thậm chí đến bệnh viện để thăm người bị thương trong tai nạn.
Đã 20 năm trôi qua. Tôi thường rơi nước mắt và tự hỏi mình có nên buông bỏ cuộc hôn nhân của mình không, nhưng lời dạy của Đại Pháp về việc hướng nội đã luôn xuất hiện trong tâm tôi.
Khi hướng nội, tôi thấy mình có nhiều chấp trước, như tâm tranh đấu, hiển thị, sợ khổ, an dật, truy cầu danh lợi. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp nên nghĩ cho người khác trước, mà tôi thì thường không làm được.
Sau khi dần buông bỏ các chấp trước và chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, mọi khía cạnh trong cuộc sống của tôi được cải thiện và gia đình tôi cũng được phúc báo. Chúng tôi đã trả hết nợ trong ba năm và mua được một chiếc xe hơi.
Mẹ chồng tôi gặp vấn đề về thận và bác sĩ đề nghị cắt bỏ. Tôi khích lệ bà liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và bà đã làm theo. Thận của bà nhanh chóng được cải thiện: Sự hồi phục của bà thật thần kỳ. Bố chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan. Tôi đã lấy một bản chụp CT để mang đi đánh giá kết quả lần hai và bác sĩ nói rằng ông bị chẩn đoán nhầm và không bị ung thư. Con gái tôi bị xe hơi đâm phải nhiều lần, nhưng cháu luôn bình an. Sư phụ Lý Hồng Chí từ bi đã giúp chúng tôi vượt qua những khổ nạn đó!
Tôi cố gắng vận dụng trí huệ mà mình có được qua tu luyện Đại Pháp để giúp đỡ chồng và bố mẹ chồng khắc phục những mâu thuẫn giữa họ. Mặc dù họ không trở thành học viên Đại Pháp, nhưng Đại Pháp đã giúp họ mở lòng hơn. Dần dần, gia đình chúng tôi trở nên hòa hợp hơn.
Là học viên Đại Pháp, tôi khoan dung và đối tốt với tất cả mọi người, các thành viên trong gia đình cũng đã chứng kiến tôi thay đổi như thế nào. Tôi biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí. Các thành viên trong gia đình tôi bây giờ cũng nói với những người khác về Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào.
Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp đã hoàn toàn thay đổi tôi. Tôi tin rằng thiện ác hữu báo, vì vậy tôi sẽ không gây tổn hại cho bất kỳ sinh mệnh nào. Tôi chiểu theo những lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp để trở thành một người tử tế, tốt bụng, và cố gắng hết mình để trở nên vị tha.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/22/356996.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/20/166810.html
Đăng ngày 5-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.