[MINH HUỆ 25-11-2017] Tôi năm nay đã 62 tuổi. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là một Phật tử. Vào lúc 36 tuổi, một thầy bói đã nói với tôi về việc tôi sẽ trải nghiệm cận tử vào lúc 50 tuổi. Lúc đó tôi không biết điều đó là gì.

Cuộc sống của tôi trở nên khó khăn sau khi tôi kết hôn. Chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng và chồng tôi và tôi đều là những công nhân thất nghiệp. Để kiếm sống, tôi đã làm việc nhiều giờ ở một quán ăn địa phương và thường về nhà sau 9 giờ tối. Thêm nữa, tôi còn có trách nhiệm chuẩn bị đồ ăn cho gia đình vào mỗi buổi sáng.

Do cuộc sống khó khăn và căng thẳng đến vậy nên tôi đã gặp nhiều vấn đề về sức khoẻ như chứng thấp khớp trầm trọng, thở dốc và ho mãn tính. Tôi phải đắp chăn dày để ngủ và mặc quần áo ấm nhưng vẫn thường bị ho khan. Thậm chí tôi còn phải đấu tranh với nó trong lúc bước lên cầu thang.

Có lần chị tôi đã đến thăm tôi vào năm 2002. Lúc đó đã năm năm không gặp nhau, tôi suýt không nhận ra chị bởi nhìn chị ấy rất trẻ. Tôi đã hỏi chị ấy lý do thì chị ấy nói vì chị ấy đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (bất chấp cuộc bức hại). Chị ấy còn khuyến khích tôi luyện công và tôi đã làm theo.

Khi tôi bắt đầu luyện các động tác, tôi cảm thấy nhẹ nhàng: Điều này rất kỳ lạ. Ngay sau đó, mọi triệu chứng bệnh của tôi đều biến mất. Tôi bắt đầu nói với nhiều người về vẻ đẹp của Đại Pháp, sự thật về cuộc đàn áp các học viên Đại Pháp.

Lúc đó tâm tôi rất háo hức về tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng một ngày nọ cơ thể tôi xuất hiện một số biểu hiện lạ. Tôi bị mất thăng bằng khi đi lại và tứ chi của tôi bị mất trọng lượng. Điều này là dấu hiệu của chứng đột quỵ vì thiếu máu cục bộ khiến tôi thấy lo lắng. Lúc đó tôi mới 52 tuổi và mẹ chồng tôi thì nằm liệt giường. Tôi là người duy nhất chăm sóc mọi người!

Sau đó tôi nhớ lại lời vị thầy bói nói. Liệu đây có phải là thời điểm bà ấy nói? Tôi cũng nhận ra đó là an bài của đời tôi, và chỉ có Đại Pháp mới cứu được tôi. Từ thất vọng tôi chuyển thành hy vọng. Những triệu chứng này là do nghiệp tích tồn bao đời của tôi gây nên. Tôi biết là mình phải trả những gì đã gây ra.

Sư phụ dạy chúng ta:

“Là người tu luyện, đường đời từ nay về sau sẽ được cải biến; Pháp thân của tôi sẽ an bài lại cho chư vị. An bài như thế nào? Hỏi tiến trình sinh mệnh của một số người còn có bao nhiêu [năm]? Người ấy tự mình cũng chẳng biết; có người còn một năm nữa, nửa năm nữa là có thể mắc bệnh nặng, hễ mắc bệnh là bị luôn mấy năm liền; có người có thể bị tắc nghẽn mạch máu não hoặc bệnh khác, hoàn toàn bất động. Tại đường đời từ nay về sau, hỏi chư vị tu luyện sao đây? Chúng tôi đều giúp chư vị thanh lý hết, không cho phép sự kiện như thế phát sinh.” (Bài giảng thứ Ba, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã minh bạch pháp lý và không còn lo lắng hay sợ sệt nữa. Tôi chỉ tiếp tục làm những việc mà một học viên Đại Pháp nên làm.

Toàn bộ triệu chứng đột quỵ của tôi biến mất chỉ trong bảy ngày. Bản thân đã trải nghiệm được sự kỳ diệu của Đại Pháp. Con xin cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí – Nhà sáng lập và là người dạy Pháp Luân Đại Pháp. Nhân đây tôi cũng muốn cảm ơn chị của tôi – cũng là đồng tu – đã giới thiệu Đại Pháp cho tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/25/356803.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/15/166751.html

Đăng ngày 4-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share