Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 5-9-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 87 tuổi sống ở một vùng hẻo lánh của tỉnh Hồ Nam. Tôi tu luyện Đại Pháp từ năm 1997.
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi mắc nhiều bệnh tật, và tất cả đã biến mất sau khi tôi trở thành một học viên Đại Pháp. Vì lý do đó, tôi đã nói với mọi người về Đại Pháp. Tôi thậm chí đã lập một điểm công ngay tại nhà mình và nhiều người đã đến để tìm hiểu về môn tu luyện này.
Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, tôi vẫn tiếp tục nói với mọi người ở những làng gần đó về Đại Pháp. Để lưu động hơn, tôi đã sắm cho mình một chiếc xe máy.
Tai họa biến thành cơ hội giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp
Một lần khi tôi đang lái xe trên con đường đê, tôi không nhìn thấy một lỗ lớn trên đường. Đột nhiên, tôi thấy mình dường như ở trên một đám cỏ dày đang nổi trên mặt nước và các cành cây đang giữ chiếc xe máy của tôi để nó không bị chìm xuống nước. Chỉ có huyền năng của Đại Pháp mới có thể bảo hộ chúng tôi như vậy.
Tôi không thể tự mình di chuyển được chiếc xe máy, do đó tôi đã nhìn xung quanh và thấy một người phụ nữ lớn tuổi. Tôi đã nhờ bà ấy giúp đỡ.
Bà ấy nói: “Tôi đã hơn 70 tuổi rồi. Làm sao tôi có thể giúp ông nhấc chiếc xe máy nặng như thế này được?”
Tôi nói với bà ấy không cần phải lo lắng vì chúng tôi sẽ được Thần Phật giúp đỡ. Sau khi đếm từ một đến ba, chúng tôi đã nhấc chiếc xe lên mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.
Bà ấy ngạc nhiên và nói với tôi: “Tại sao chiếc xe máy của ông lại nhẹ như xe đạp vậy?” Sau đó tôi kể với bà rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của môn tu luyện này đã giúp chúng tôi. Bà nói rằng bà cảm thấy rất kinh ngạc và lắng nghe những chân tướng về Đại Pháp mà tôi nói với bà.
Huyền năng của Đại Pháp: Xương bánh chè vỡ lành lại trong vòng 2 tuần
Một buổi sáng mùa đông, tôi lên kế hoạch phát các tài liệu có thông tin về Đại Pháp ở một làng gần đó. Nhưng tôi đã bị trượt ngã sau khi bước ra ngoài. Khi cố gắng đứng dậy, tôi không thể cử động được chân phải của mình.
Khi chạm vào đầu gối, tôi nhận thấy rằng xương bánh chè của mình đã bị vỡ và tôi bị trật khớp. Tôi nghĩ đây chính là can nhiễu, và chắc chắn rằng đối với một học viên Đại Pháp thì cái chân này của tôi sẽ không có vấn đề gì. Chịu đựng sự đau đớn, tôi vắt mạnh đầu gối của mình để xương bánh chè vào lại vị trí cũ.
Sau một tuần ở nhà luyện công và đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi đã có thể bước đi. Sau hai tuần, tôi lại có thể lái xe máy tới những nơi cách xa nhà và giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người.
Bác xe máy
Mặc dù đã gần 87 tuổi, nhưng ngay khi ngồi lên xe máy, tôi liền trở thành một người đàn ông trẻ khỏe. Hơn 17 năm qua, tôi đã đi tới tất cả những làng quê nhỏ lân cận. Hầu hết mọi người bây giờ đều biết tôi, tin tưởng tôi và muốn nói chuyện với tôi cũng như tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Họ gọi tôi là “Bác [lái] xe máy”.
Tôi gõ cửa mỗi nhà, hoặc nói chuyện với họ trong khi họ đang làm việc trên cánh đồng. Tôi nói với họ tất cả về Đại Pháp, tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp, và rằng Đảng đã vu khống và bịa đặt những câu chuyện về Đại Pháp để kích động hận thù.
Khi mọi người có mâu thuẫn với hàng xóm, tôi giúp giải quyết các vấn đề của họ bằng nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Mọi người đều lắng nghe và cảm ơn tôi.
Những ai đã biết chân tướng đều tin rằng Đại Pháp thật tuyệt vời, và các học viên là người tốt. Họ nhận ra bản chất đồi bại của Đảng. Thậm chí các Đảng viên cũng đã thoái ĐCSTQ nhờ sự giúp đỡ của tôi. Họ thường xuyên giúp đỡ và bảo vệ tôi khi những người thi hành pháp luật tìm cách sách nhiễu tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/5/353364.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/13/165392.html
Đăng ngày 8-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.