Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-8-2017] Tôi đã trên 70 tuổi, sống ở vùng nông thôn, nơi trước đây tôi từng quản lý một quầy cho thuê điện thoại.

Một sáng nọ, một khách hàng của tôi đã để quên một chiếc túi da màu đen ở trong quầy. Tôi nghi trong túi có rất nhiều tiền nhưng đã không mở nó ra. Sau đó tôi đặt chiếc túi vào một nơi an toàn hy vọng ông ấy sẽ sớm quay lại để lấy.

Lúc đó là khoảng thời gian tôi đang thực sự cần có thêm một khoản tiền nhưng tâm tôi vẫn không động. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã được nhiều năm rồi và biết rằng mình phải trung thực và luôn luôn nghĩ cho người khác; Tôi đã kiên nhẫn chờ đợi.

Vào khoảng ba giờ chiều hôm ấy, có một người đàn ông hốt hoảng chạy đến cửa hàng của tôi. Ông vô cùng lo lắng, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi. Ông hỏi về chiếc túi đen và đưa ra một số mô tả. Tôi biết chiếc túi mà tôi tìm thấy đích thị là của ông ấy, vì thế tôi đã trả lại nó cho ông. Tôi có thể nhìn thấy vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của ông.

Ông ấy muốn hậu tạ tôi và đã sẵn sàng cho tôi một khoản tiền lớn nhưng tôi đã từ chối. Ông nói rằng ông vô cùng biết ơn và không biết làm thế nào để cảm ơn tôi. Tôi bảo với ông ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ Lý Hồng Chí của tôi đã dạy chúng tôi trở thành người tốt. Tôi bảo ông ấy nên cảm ơn Sư phụ Lý.

Thật khó để ông ấy có thể tin được rằng xã hội ngày ngày nay vẫn còn loại người tốt đến vậy.

Ông ấy nói: “Có rất ít người tốt như ông. Tôi có một người bạn chạy xe taxi. Có lần anh ấy nhặt được 20.000 nhân dân tệ. Nhưng anh đã không trả lại cho chủ nhân và đã dùng số tiền đó để đưa vợ mình lên Bắc Kinh chơi. Hôm nay tôi đã gặp được một người tốt. Cảm ơn Sư phụ Lý!”

Tôi bảo ông ấy hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Ông ấy sẽ được bình an và có tương lai tốt đẹp. Ông ấy gật đầu và nói ông sẽ ghi nhớ điều này.

Tôi không tham lam và cũng chưa bao giờ có hứng thú với “quà biếu” dù chỉ là một món quà nhỏ.

Gần đây, tôi đã mua một đôi giày. Tôi ra khỏi tiệm và nhìn vào túi của mình thì thấy trong đó có hai đôi giày. Vì thế tôi đã quay lại tiệm để trả lại cho họ. Tôi bảo người trông tiệm rằng tôi không muốn lợi dụng ai cả. Sau đó, một lần khác, tôi lại thấy có dư một đôi nữa trong túi của mình. Tôi lại quay lại tiệm để trả cho họ.

Người trông cửa tiệm nói: “Học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Nếu có nhiều người hơn nữa giống như ông, thì xã hội của chúng ta sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân (người đã phát động cuộc đàn áp) đã làm băng hoại xã hội này. Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/11/352317.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/27/165564.html

Đăng ngày 20-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share