Bài viết của một học viên ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-8-2017] Hàng nghìn con lợn đã bị chết trong đợt dịch lở mồm long móng bùng phát vào mùa Xuân năm 2010 và đã gây ra những thiệt hại lớn về tài chính cho những người cung cấp lương thực địa phương bởi vì các trại lợn cần ít ngô hơn và thị trường ngô đã bị ảnh hưởng nặng nề.

Để bù đắp cho một phần thiệt hại này, các chủ trại nuôi lợn tuyên bố những người cung cấp lương thực có thể thanh toán chậm (giao năm xe ngô thì chỉ cần thanh toán trước tiền của xe ngô đầu tiên). Các chủ trại lợn đã nợ những người cung cấp ngô hàng nghìn tệ.

Nhưng một người cung cấp ngô tên là Trần lại không bị ảnh hưởng gì bởi đợt bùng phát dịch bệnh này và các chủ trại lợn đều trả đủ tiền cho ông. Mọi người cung cấp ngô khác đều cảm thấy bối rối khó hiểu. Chỉ có ông Trần biết rằng mình đã được tưởng thưởng bởi ông đã nghe theo lời vợ mình làm những điều đúng đắn.

Ông Trần sống ở ngoại ô của một thị trấn và ông mua ngô của các nông dân và bán lại chúng cho các chủ trại lợn.

Một người phụ nữ ở trại lợn sẽ chịu trách nhiệm nhận ngô và kiểm tra chất lượng, cân ngô và trả tiền cho người bán. Những người giao ngô phát hiện ra rằng người phụ nữ này không để ý nhiều lắm đến chất lượng ngô được giao cho nên họ đã bắt đầu trộn lẫn các túi đất vào các túi ngô, cứ mỗi xe ngô họ trộn thêm hai túi đất và mang đi giao. Các túi ngô đã được nhận mà không phải qua kiểm tra và những người đi giao ngô cảm thấy rất vui.

Đầu tiên, ông Trần cũng thêm đất vào ngô và mang đi giao. Vợ ông là một học viên Pháp Luân Công đã khuyên: “Ông đừng làm ăn gian dối thế, điều đó là vô đạo đức! Không mất, không được. Nếu chúng ta làm ăn chân chính và tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn thì chúng ta sẽ được thưởng. Còn nếu chúng ta có những hành vi bất chính, chúng ta sẽ bị trừng phạt.”

Ông Trần nhìn vợ cười ha hả và nói: “Tôi buôn bán là để kiếm tiền. Điều này không liên quan gì đến nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp cả. Bà tu luyện còn tôi thì làm kinh doanh. Đừng xía vào việc của tôi.”

Ông Trần tiếp tục trộn đất vào ngô và đi giao cho các chủ trại nuôi lợn. Khi xe ngô tiếp theo được dỡ xuống, hai túi ngô của ông Trần đã không được đếm. Ông chán nản nói: “Thật là trùng hợp, tôi thêm hai bao đất và lại mất đi hai bao ngô. Chả được gì cả.”

Khi ông kể với vợ về chuyện đã xảy ra, vợ ông nói: “Đó không phải là chuyện ngẫu nhiên đâu, ông Trời đang nhìn chúng ta và ông đang được nhắc nhở không nên làm điều gì phi đạo đức, đừng trộn đất vào ngô nữa.”

Ông Trần không đồng ý và nói: “Việc mất hai bao ngô đó chỉ là trục trặc trong quá trình dỡ hàng thôi. Lần sau, tôi sẽ dỡ từng bao ngô xuống cẩn thận xem có bị mất nữa không.”

Lần giao hàng sau, ông Trần đã tự mình chuyển các bao ngô lên xe và buộc cẩn thận và nghĩ lần này thì không thể mất ngô được nữa. Tuy nhiên trên đường tới trại lợn, xe của ông bị nổ lốp. Việc thay lốp xe mới đã khiến cho ông mất 400 tệ (gần 1.500.000đ), và nó vừa đúng với giá tiền của hai bao ngô.

Khi suy nghĩ cẩn thận về việc này, ông Trần nghĩ có lẽ vợ mình nói đúng, vì thế ông quyết định không thêm đất vào ngô nữa. Người phụ nữ ở trại lợn sau đó đã nhận ra rằng ông Trần là một người trung thực, khác hẳn với những người bán ngô khác.

Một ví dụ khác về sự trung thực của ông Trần đã làm người phụ nữ này xúc động. Ông Trần thường mỗi lần chở một xe nặng 6 tấn ngô. Một hôm trời mưa, ông Trần đã không chở được đầy xe. Không ông đưa ngô tới nơi, người phụ nữ đã nói với ông: “Không cần phải cân đâu, tôi biết là 6 tấn rồi, hãy dỡ xuống đi.”

Ông Trần nhớ lại lời khuyên của vợ và nói: “Lần này tôi chở ít hơn, chị hãy cân đi.”

Tải trọng của xe ngô chỉ là 5 tấn. Người phụ nữ đã xúc động trước sự trung thực của ông Trần và nói: “Nếu để hụt mất một tấn ngô, người chủ trại lợn sẽ trừ khoản chênh lệch đó vào tiền lương của tôi. Ông thật là một con người trung thực! Ngày nay ở Trung Quốc, không còn nhiều những người như ông nữa. Tôi thực sự đánh giá cao sự trung thực của ông. Hôm nay, tôi sẽ trả tất cả tiền ngô mà chúng tôi còn nợ ông từ trước. Kể từ bây giờ, chúng tôi sẽ trả tiền ông ngay chứ không nợ ông như trước nữa.”

Sau đó không lâu, Dịch Lở mồm long móng như đã nói ban đầu lại xảy ra. Những người bán hàng đã thêm đất vào ngô đã phải chịu những thiệt hại tài chính lớn, và chỉ duy có ông Trần là tránh khỏi thiệt hại.

Qua sự việc trên, ông Trần đã hiểu biết hơn và ủng hộ vợ mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/10/352340.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/15/165043p.html

Đăng ngày 7-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share