Bài viết của một học viên ở Trung Hoa Đại lục
[MINH HUỆ 1-9-2017] Ở tuổi 14, anh đã bị gửi đến trại tạm giam dành cho trẻ vị thành niên. Anh đã đi lính nhưng rồi cũng bị đuổi ra ngoài vì vi phạm kỷ luật. Sau đó anh bị kết án chín năm tù giam vì tội hành hung. Sau khi được thả ra, anh buôn bán ma tuý và năm 2002 anh lại bị kết án 12 năm tù giam.
Năm 2015, một nhóm học viên Pháp Luân Công bị đưa đến trại giam cùng người đàn ông này. Nhà tù ra lệnh cho các tù nhân giám sát các học viên. Công việc chính của các tù nhân là giám sát và tra tấn các học viên, cũng như buộc họ phải từ bỏ tín ngưỡng vào Pháp Luân Công. Nhà tù đưa nhóm tù nhân này đi huấn luyện một tháng và vạch ra kế hoạch chi tiết. Người đàn ông này trở thành trưởng nhóm.
Anh đã giúp nhà tù trong nhiều năm và tra tấn rất nhiều học viên. Hành vi của anh đã được Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) dẫn chứng bằng tư liệu.
Sau khi được trả tự do vào năm 2010, anh vô tình gặp lại một học viên mà anh quen khi còn ở trong tù. Vị học viên này đã đi cùng anh về căn hộ của anh và mở cho anh xem một đoạn phim phơi bày sự thật vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn, một sự kiện do các chính quyền cộng sản dàn dựng và phát sóng trên toàn quốc để kích động hận thù đối với Pháp Luân Công.
Vị học viên đã mở trang web của WOIPFG và cho người đàn ông này xem những hồ sơ liên quan đến vai trò của anh trong việc ngược đãi các học viên khi anh còn ở trong tù. Anh ta đã rất sợ hãi. Anh xin vị học viên thêm mấy đĩa DVD về Pháp Luân Công. Anh lầm bầm: “Đây là những thứ rất đáng quý.”
Ngày hôm sau, vị học viên này đã quay lại căn hộ của người đàn ông. Người đàn ông nói với giọng hào hứng: “Tối hôm qua bệnh ngoài da của tôi đã biến mất. Nó đã khiến tôi tiêu tốn rất nhiều tiền và hành hạ tôi trong nhiều năm qua.”
Tình trạng này của anh xuất hiện do lạm dụng ma tuý, khiến những cơn ngứa ngáy giày vò anh hàng đêm. Anh đã tiêu tốn hàng nghìn đô-la Mỹ để điều trị tại một số bệnh viện lớn, nhưng không hiệu quả. Tuy nhiên sau khi xem các đĩa DVD của Pháp Luân Công, cơn ngứa đã giảm và mủ đông cứng lại.
Anh vui mừng nói chuyện với vị học viên này một lúc lâu. Chủ đề chính của toàn bộ câu chuyện đó là anh cầu xin nhà sáng lập Pháp Luân Công và các học viên tha thứ cho anh.
Anh nói: “Xin hãy tha thứ cho tôi. Tôi ở trong tù và không biết gì về Pháp Luân Công. Chính quyền nhà tù đã tẩy não tôi. Tôi cứ nghĩ những tuyên truyền của họ là sự thật. Khi tôi đánh những học viên và buộc họ phải từ bỏ tín ngưỡng, tôi thật lòng nghĩ rằng tôi đang giúp họ.
Sau đó, khi tôi thật sự biết họ, tôi mới phát hiện ra rằng họ khác với những gì mà tôi đã được nghe từ chính quyền. Tôi bắt đầu nghi ngờ.
Tối hôm qua, tôi đã xem mấy đĩa DVD mà anh đưa cho tôi và nhận ra mình đã bị lừa. Tôi đã xem video vụ tự thiêu của chính quyền nhà tù hàng trăm lần. Nhưng hôm qua, khi tôi xem bản của anh, tôi mới bất chợt nhận ra rằng tất cả những gì mình xem được trước đây đều là dối trá.
Căn bệnh đã hành hạ tôi trong nhiều năm đã biến mất chỉ qua một đêm. Chất độc trong cơ thể tôi đã bị trục xuất. Giờ đây tôi đã thấy được uy lực thần kỳ của Pháp Luân Công. Không lạ gì khi những học viên ở trong tù nhất quyết không từ bỏ tín ngưỡng của mình, ngay cả khi họ bị tra tấn.
Bây giờ tôi đã hoàn toàn phân rõ đúng sai. Tôi sẽ cố gắng hết sức để bù đắp lại những lỗi lầm của mình. Tôi cầu xin Sư phụ Lý Hồng Chí tha thứ cho tôi.”
Anh hỏi vị học viên xem anh phải làm gì để có thể bù đắp cho những việc mà mình đã làm. Vị học viên bảo anh rằng hãy nói cho nhiều người hơn nữa biết đến sự thật về Pháp Luân Công.
Anh đã hỏi xin nhiều tài liệu chân tướng. Anh nói: “Sau khi đọc xong mấy tài liệu này, tôi sẽ đưa chúng cho người khác.“
Cuối cùng, anh ấy nhờ vị học viên này chuyển lời tạ lỗi của anh đến trang Minh Huệ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/1/353220.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/20/165486.html
Đăng ngày 5-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.