Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-5-2017] Trước đây, ông Trịnh Nghĩa (tên hoá danh) là phó chủ tịch ủy ban nhân dân của một thị trấn thuộc Đông Bắc Trung Quốc. Ông Trịnh đã nhiều lần được thăng chức trong hơn 10 năm qua. Nhiều người đã hỏi ông làm thế nào mà ông lại thăng tiến nhanh như vậy?

Ông nói: “Triết lý sống của tôi là luôn luôn đối xử tốt với người khác và không truy cầu lợi ích. Tôi chưa bao giờ nhận hoặc đưa hối lộ, và chỉ đơn giản là thuận theo tự nhiên.”

Tháng 7 năm 2000, khoảng 40 học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bí thư đảng ủy địa phương trừng phạt vì từ chối từ bỏ đức tin của mình. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tinh thần bị bức hại ở Trung Quốc suốt 18 năm qua.

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bắt phải đứng xếp hàng dưới trời nắng gay gắt. Họ không được phép uống nước hoặc đi ra khỏi hàng. Nếu họ di chuyển, cảnh sát sẽ đánh họ.

Thời điểm đó, ông Trịnh Nghĩa là phó chủ tịch ủy ban nhân dân mới được bổ nhiệm. Khi biết vụ việc này, ông đã yêu cầu người quản lý nhà ăn của uỷ ban mang nước và bánh mì đến cho các học viên.

Khi đó, khủng bố đỏ đang diễn ra điên cuồng, ông Trịnh có thể dễ dàng bị mất chức vì đồng cảm với các học viên. Tuy nhiên, vì có người thân tu luyện Đại Pháp nên ông Trịnh biết rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt và luôn nghĩ cho người khác trước.

Không lâu sau đó, ông Trịnh được thăng chức lên làm chủ tịch ủy ban nhân dân. Trong quá trình làm việc ở vị trí mới, ông Trịnh đã nhiều lần giúp đỡ giải cứu các học viên ra khỏi trại tạm giam hoặc nhà tù. Khi thân nhân nhắc nhở ông cần phải cẩn trọng, nếu không ông sẽ gặp rắc rối với chính quyền, ông đã nói với họ rằng: “Tôi không sợ.”

Trong suốt 18 năm Pháp Luân Công bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đàn áp, dưới sự bảo vệ của ông, tất cả các học viên Đại Pháp là nhân viên, viên chức trong cơ quan của ông đều chưa từng bị bức hại.

Người tốt sẽ được phúc báo

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp tin rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, và những ai giúp đỡ các học viên thì cả gia đình họ sẽ được thọ ích.

Ông Trịnh đã đối xử tốt với các học viên, và ông đã được thăng cấp ba lần trên con đường sự nghiệp của mình. Cả vợ và con của ông Trịnh cũng nhận được phúc báo.

Vợ ông Trịnh vốn là một giáo viên ở một vùng nông thôn, bà cũng đã được thăng cấp. Hiện bà đang làm việc tại một trường học ở thành phố với mức lương và chế độ đãi ngộ tốt.

Con trai của ông Trịnh được nhận vào một trong những trường đại học tốt nhất của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp đại học, cậu ấy tiếp tục học lên học vị thạc sĩ và tiến sĩ. Khi trở về Trung Quốc, một tập đoàn nước ngoài đã tuyển dụng cậu với mức lương hơn một triệu nhân dân tệ một năm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/28/348804.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/2/164492.html

Đăng ngày 29-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share