Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-3-2017] Một giám đốc đồn cảnh sát cùng với 5 năm cảnh sát khác đã đến nhà tôi vào ngày 7 tháng 1. Tôi đã bình tĩnh mở cửa để họ vào. Họ rất lịch sự và nói: “Có người đã trình báo chị và chúng tôi đã đến cơ quan làm việc của chị để điều tra. Ở đó chị rất được khen ngợi. Các quản lý và đồng nghiệp của chị đều tán dương và nói chị là một người tốt.”

Tôi nói với họ: “Đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đây là một môn tu luyện tuyệt vời đã thay đổi cuộc đời tôi.” Tôi kể cho họ nghe về những chuyển biến của mình về cả tâm lẫn thân sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng nói với họ rằng trên 100 quốc gia đang tu luyện Đại Pháp và pháp môn chỉ bị đàn áp ở Trung Quốc.

Tôi thấy một cảnh sát định lấy tấm hình của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) nên tôi đã đề nghị anh ta đừng chạm vào tấm hình. Người cảnh sát đó trở nên căng thẳng và nói anh ấy không chạm vào bức hình. Ông giám đốc đồn cảnh sát nhắc anh ta hãy chú ý nghe tôi nói. Họ lấy đi một cuốn Chuyển Pháp Luân và nói họ muốn xem qua và sẽ trả lại cho tôi.

Lúc đó đã đến giờ tôi phải đi làm. Họ đi theo tôi xuống cầu thang, rồi kéo tôi vào trong xe cảnh sát và đưa về đồn. Giám đốc đồn cảnh sát dẫn tôi vào văn phòng của ông ấy và nói: “Chị biết không, lý do chúng tôi đưa chị về đây là vì muốn biết Pháp Luân Đại Pháp thật sự là gì.” Tôi nói với ông ấy: “Chúng ta gặp nhau bởi vì duyên phận.” Ông ấy liền nói: “Tôi rất vui khi nghe điều này.”

Tôi tiếp tục nói: “Những người đang bị bức hại thật sự chính là các anh. Trong cuộc bức hại này các anh đã không biết những gì đang diễn ra thật sự, vì thế các anh cơ bản là đi bắt giam những người vô tội. Tôi rất lo lắng cho tương lai của các anh.” Giám đốc đồn cảnh sát mua cho tôi một ổ bánh mì và nói: “Cái này dành cho chị. Trong lòng tôi chị chính là một vị thần. Xin hãy cho chúng tôi biết thêm.”

Tôi đã đọc cho họ nghe vài bài giảng Pháp, Hồng Ngâm và nói rằng Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền ở thế giới ra sao. Tôi cũng nói cho họ biết Giang Trạch Dân đã bắt đầu cuộc bức hại như thế nào và các viên chức đi theo ông ta đã chịu báo ứng và bị tống giam vào ngục ra sao.

Sau đó, một thư ký cảnh sát yêu cầu tôi ký vào biên bản. Tôi nói: “Tôi không thể ký vào thứ này. Tôi không phải là tội phạm, vậy sao anh không viết vào trong đó là ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’?” Người thư ký nhìn vị giám đốc và ông ấy nói: “Hãy làm theo lời cô ấy.”

Sau đó, vị giám đốc đồn cảnh sát đứng dậy và nói với các nhân viên của ông: “Tôi phải đi giải quyết một số công việc. Trong lúc tôi đi vắng, hãy tôn trọng và đối xử tốt với chị ta.” Sau đó ông ấy nói với tôi rằng trong dịp Tết Nguyên Đán ông ấy sẽ đến thăm và chúc tết tôi.

Tôi nói với họ rằng tôi phải về nhà và hãy nhớ đừng bức hại Pháp Luân Công và đối xử tử tế với các học viên. Những ai làm như vậy sẽ nhận phúc báo. Sau đó, chồng và con trai tôi đến và đưa tôi về nhà.

Buổi sáng ngày mùng Một Tết, tôi nhận được một tin nhắn điện thoại “Tôi chúc chị và gia đình một năm mới vui vẻ. Chúc chị được nhiều sức khỏe và may mắn.” Đó là số điện thoại là của vị giám đốc đồn cảnh sát. Sau đó tôi đến đồn để tìm ông ấy thì được các nhân viên cho hay ông ấy đã được thăng chức làm Phó Cục Trưởng Cục Cảnh sát và không còn làm việc trong đồn cảnh sát nữa. Tôi tin rằng ông ấy đắc phúc báo vì đã ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/7/343953.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/26/162626.html

Đăng ngày 24-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share