Bài viết của Cát An, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-7-2017] Vào một ngày đẹp trời tháng 10 năm 2016, cháu gái thứ hai của tôi làm lễ thành hôn. Nhìn cháu xinh đẹp, tràn đầy sức sống với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, tôi nhớ lại sáu năm về trước, khi cháu bị thương tích trầm trọng sau một vụ tai nạn xe hơi.

Cháu gái tôi tốt nghiệp chuyên ngành làm bánh ở một trường dạy nghề. Sau khi tốt nghiệp, cháu nhanh chóng trở thành chủ quản lý một chuỗi cửa hàng kinh doanh bánh ngọt.

Là một phụ nữ thành đạt ở độ tuổi ngoài 30 nhưng cháu không để ý nhiều đến chuyện hẹn hò hay tình duyên. Cháu không ủng hộ cũng không phản đối các dì của cháu, trong đó có tôi, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, khi có người giảng chân tướng cho cháu về Đại Pháp, cháu căn bản không muốn nghe và sẽ nói rằng: “Cháu chỉ tin vào khoa học hiện đại chứ không tin những chuyện mê tín. Chỉ có tiền là thực tế và vạn năng nhất.”

Gần Tết năm 2012, cháu vội vàng về nhà sau một ngày làm việc bận rộn. Trên đường về nhà, cháu bị một chiếc xe hơi vượt đèn đỏ đâm phải. Cháu bị văng xa vài mét rồi rơi xuống lề đường bê tông. Đầu cháu bị vỡ chảy đầy máu. Cháu hoàn toàn bất tỉnh và nhanh chóng được đưa đến phòng cấp cứu.

Cháu gái lớn của tôi, chị gái cháu, vội vàng chạy đến bệnh viện và gần như đã ngất khi nhìn thấy thương tích thê thảm của em gái và khuôn mặt không thể nhận dạng của em. Phần trên hộp sọ của cháu bị lõm sâu, máu chảy khắp đầu, cháu không cử động và gần như không có dấu hiệu của sự sống.

Chị gái của cháu đã cầu xin bác sỹ cứu chữa cho cháu bằng bất cứ giá nào. Bác sỹ nói: “Cô nghĩ tiền có thể chữa lành mọi thứ hay sao? Cô hãy nhìn vết thương trầm trọng trên đầu của em cô mà xem. Bây giờ, cơ hội sống sót của cô ấy hầu như không còn nữa.”

Bác sỹ tiếp tục nói: “Xương một nửa hộp sọ của cô ấy đã bị gãy, rất nhiều mảnh vỡ đã cắm vào hoặc còn sót lại trong đầu. Cô ấy bị mất quá nhiều máu và cơ não, nhịp tim cũng rất yếu. Đây là một ca phẫu thuật vô cùng phức tạp và có độ khó cao. Trước đây, nhiều ca phẫu thuật đơn giản hơn đều không thành công. Vả lại, cho dù cô ấy có thể sống sót sau phẫu thuật đi nữa, nhưng ý thức của cô ấy có thể khôi phục, có thể thanh tỉnh hay không còn rất khó nói, có thể cô ấy sẽ phải sống đời sống thực vật suốt đời. Hơn nữa, cô ấy có thể sẽ bị động kinh bởi đó là một di chứng phổ biến và không có cách chữa trị.”

Vì chị gái của cháu liên tục cầu xin nên cuối cùng bác sỹ đã đồng ý phẫu thuật. Ông nói: “Mọi cơ hội đều không đứng về phía cô ấy, nhưng hãy thử xem số mệnh của cô ấy ra sao, liệu Thần Phật có giúp cô ấy hay không.”

Sau khi nghe tin cháu gái sắp phải trải qua một ca phẫu thuật phức tạp, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi đã bảo chị gái cháu và tất cả người nhà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân Thiện Nhẫn hảo” và nói rằng chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể cứu được cháu.

Ca phẫu thuật kéo dài suốt đêm cho đến tận hơn 8 giờ sáng ngày hôm sau. Bác sỹ thông báo: “Cô ấy đã sống sót sau ca phẫu thuật, đây thật sự là một kỳ tích, có lẽ Thần Phật đã ra tay giúp cô ấy.” Sau đó, ông dặn các y tá theo dõi tỉ mỉ các chỉ số quan trọng và quan sát tất cả các thiết bị đo chỉ số.

Cháu gái tôi bị hôn mê sâu, nhưng tôi vẫn nói thầm vào tai cháu: “Dì là dì ba của cháu đây. Sinh mệnh của cháu phải minh bạch rằng chỉ có Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu cháu ra khỏi hoàn cảnh bi thương của vụ tai nạn thảm khốc này. Hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo’. Sư phụ sẽ giúp cháu vượt qua khổ nạn và hồi phục hoàn toàn.” Hàng ngày, tôi và em gái, cũng là một học viên, liên tục nói với cháu như vậy.

Nhiều ngày trôi qua, cháu gái của tôi vẫn trong tình trạng hôn mê sâu, nhưng tất cả các chỉ số quan trọng đều bình thường. Điều ấy khiến các bác sỹ và y tá đều vô cùng kinh ngạc.

Vào ngày thứ 29 sau vụ tai nạn, cháu gái tôi đã mở mắt và hoàn toàn tỉnh táo như thể cháu vừa mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Lúc ấy, anh trai của cháu tình cờ ngồi bên giường đã hỏi cháu: “Em gái, em có nhớ chuyện gì đã xảy ra trong suốt 29 ngày vừa qua không?” Cháu nói: “Em nghe thấy các dì bảo em nhẩm chín chữ, vì vậy, em đã liên tục nhẩm cho đến khi em tỉnh lại vào lúc này. Em biết rằng Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu em.”

Tất cả người thân của cháu đều vô cùng ngạc nhiên và vui sướng, còn tất cả các bác sỹ và y tá đều hết sức kinh ngạc. Họ nghĩ suốt phần đời còn lại, cháu gái tôi sẽ phải nằm liệt giường, sống đời sống thực vật, hay ít nhất cũng bị liệt. Họ không biết rằng Sư phụ đã ban cho cháu một cuộc đời mới.

Khi cháu được chuyển sang phòng bệnh bình thường, cháu vẫn tiếp tục nhẩm những chữ ấy và đã hồi phục nhanh chóng. Không lâu sau, cháu đã có thể ngồi dậy và đứng dậy được. Sau đó, cháu có thể tự đi xuống cầu thang để mua những đồ dùng cần thiết. Ban đầu, cháu có gặp khó khăn khi nói, nhưng sau đó, cháu đã nói được và có thể diễn đạt trôi chảy. Trí nhớ của cháu cũng dần dần hồi phục.

Sau khi về nhà, cháu liên tục nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Không lâu sau, di chứng còn lại cuối cùng của cháu, chứng co giật não, đã hoàn toàn biến mất.

Sau khi hoàn toàn hồi phục, cháu đã quay trở lại làm việc. Kỹ năng làm việc của cháu vẫn tốt như trước đây, và cháu đã được ghi nhận và khen ngợi. Không lâu sau, cháu gặp một người đàn ông trẻ tuyệt vời và các cháu đã đính hôn.

Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho cháu một cuộc đời mới và một tương lai tươi sáng. Chính Sư phụ đã cứu sống cháu và cho cháu một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Câu chuyện của cháu gái tôi đã thực sự minh chứng rằng tin tưởng vào Đại Pháp thì sẽ được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/13/351002.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/3/164888.html

Đăng ngày 18-8-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share