Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-6-2017] Sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã quyết định bước vào tu luyện và điều đó đã làm thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi.

Trước khi tu luyện, tôi thường cảm thấy nội tâm cô độc, bởi có nhiều câu hỏi về cuộc sống mà không tìm được lời giải đáp.

Là nữ quản đốc của một sàn giải trí, tôi có một mức lương cao nhưng điều đó vẫn chưa làm tôi thỏa mãn. Tôi rất hách dịch và không chấp nhận những ý kiến khác mình, vì thế mọi người đều xa lánh tôi. Tôi hút thuốc, uống rượu, đánh bạc và ăn nói thô lỗ.

Sau khi kết hôn, tôi bận rộn suốt ngày và kiếm được rất nhiều tiền. Tuy nhiên, bất cứ khi nào có thời gian rảnh rỗi, tôi thường cảm thấy nội tâm thống khổ, mệt mỏi nhưng lại không nói được thành lời. Tôi không hiểu được mục đích ý nghĩa của cuộc sống là gì. Bề ngoài, nhìn tôi suốt ngày bận rộn với công việc và kiếm được nhiều tiền khiến nhiều người ước ao thèm muốn, nhưng điều đó cũng không làm cho tôi cảm thấy vui vẻ hạnh phúc.

Tập trung vào điểm mạnh của người khác

Sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu được rằng mục đích làm người chính là phải phản bổn quy chân, phải tu luyện để trở về với bản tính tiên thiên của mình. Tôi cũng hiểu được rằng nguồn gốc của những thống khổ mà tôi phải chịu đựng đều là từ những hành vi bất hảo do tôi gây ra.

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Tôi biết rằng mình phải làm tốt công việc ở cơ quan, bao dung với đồng nghiệp và nhìn nhận sự việc từ quan điểm của người khác, tập trung vào thế mạnh của họ thay vì tìm ra những sai sót của họ. Khi đối mặt với những lời chỉ trích, tôi thường hướng nội tìm thiếu sót và cố gắng đề cao bản thân.

Bây giờ, tôi trở thành một người tốt. Pháp Luân Đại Pháp đã làm thay đổi con người tôi. Hàng ngày tôi đều chăm chỉ học Pháp và luyện công đều đặn.

Giải quyết xung đột trong hôn nhân

Khi phát hiện ra chồng tôi ngoại tình, tôi đã suy sụp và không hiểu nổi tại sao chuyện này lại xảy ra, nhưng tôi vẫn đối xử tốt với anh ấy.

Anh ấy đã bỏ nhà ra đi, và năm năm sau quay trở về sau khi đã lang chạ với nhiều người phụ nữ khác. Anh ấy đã nhận ra mình đã mất gì sau khi rời bỏ tôi.

Sư phụ giảng:

Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.

Tránh mâu thuẫn trong gia đình

Em trai chồng tôi đã kết hôn với một phụ nữ nông thôn. Cô em dâu đã yêu cầu được ở trong căn hộ trên thành phố và bố chồng tôi đã đồng ý cho hai vợ chồng chú ấy được ở căn hộ đó mà không thông báo gì cho hai vợ chồng tôi cả.

Cô em dâu yêu cầu rằng căn hộ có giá trị 600.000 tệ đó, bao gồm cả một nửa số đồ đạc phải được đứng tên chồng cô ấy. Tuy nhiên, theo đề nghị của cô ấy thì hai anh em chồng tôi phải chia sẻ trách nhiệm chăm sóc thuốc men cho cha mẹ. Tôi biết rằng như thế là bất công cho tới khi tôi đọc được bài ‘Tố Nhân“ trong tập thơ Hồng Ngâm của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

Vi danh giả khí hận chung sinh,

Vi lợi giả lục thân bất thức

Vi tình giả tự tầm phiền não

Khổ tương đấu tạo nghiệp nhất sinh.

diễn nghĩa:

Người vì danh, suốt đời mang thù hận,
Người vì lợi, chẳng còn nhìn nhận sáu thân;
Người vì tình cảm tự tìm đến phiền não,
Gắng sức đấu tranh với nhau, một đời tạo nghiệp. (“Tố nhân” Hồng Ngâm)

Tôi là người tu luyện, vì thế khi phải đối mặt với vấn đề được mất lợi ích cá nhân, tôi cần phải đo lường bản thân so với yêu cầu của một học viên Đại Pháp. Vì thế, tôi quyết định để cho chồng tôi ký vào bản thỏa thuận đó, và vì thế đã tránh được một cuộc xung đột trong gia đình.

Không quan tâm đến danh tiếng hay sợ mất mặt

Mặc dù giữ vị trí giám sát tại nơi làm việc, tôi đã phải suy nghĩ lại về công việc của mình khi mẹ tôi qua đời. Vì tôi phải làm việc toàn thời gian, nên bà đã phải chăm sóc con gái tôi và bây giờ đến lượt tôi phải chăm sóc cháu. Tôi đã ngoài 40 tuổi và thật không dễ dàng gì mà tìm được một công việc mới ở độ tuổi này, vì thế tôi đã quyết định chuyển sang làm lao công cho một công ty khác. Tôi nghe nói rằng, mặc dầu công việc có vất vả nhưng thu nhập cũng không tệ lắm.

Chồng tôi không đóng góp gì vào chi phí sinh hoạt hàng tháng của gia đình. Anh ấy nghĩ rằng tôi làm cho anh ấy mất mặt với bạn bè khi làm công việc lao công, bởi những công việc đó chỉ thích hợp với những người lớn tuổi và không có văn hóa ở quê. Tôi đã cố giải thích cho anh rằng dựa vào chính công sức lao động của mình bỏ ra để kiếm tiền, không ăn trộm ăn cắp, không tham ô hủ bại, không làm chuyện gì vô đạo đức thì không có gì phải xấu hổ cả. Ngoài ra, chúng tôi đang gặp khó khăn về tài chính khi công ty của chồng tôi gặp khó khăn và phải tính toán về khoản học phí và các chi phí sinh hoạt cho con gái.

Trong công việc, tôi luôn nghiêm khắc tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, đối xử bình đẳng với mọi người và làm tốt công việc của mình và được khách hàng khen ngợi đánh giá cao. Họ thường giới thiệu tôi với người nhà, đồng nghiệp và bạn bè của họ và cho số điện thoại của tôi để liên hệ khi có nhu cầu dọn dẹp nhà cửa. Trong khi những người khác không có việc làm thì tôi làm không hết việc thậm chí là cả trong những ngày nghỉ. Tôi được xếp vào trong nhóm ba người có thu nhập cao và nhận được những phản hồi tốt từ khách hàng trong công ty.

Chồng tôi bắt đầu nhận ra rằng tôi đã phải làm việc vất vả như thế nào và anh ấy đã bắt đầu chủ động làm các công việc nhà giúp tôi. Anh không còn nghĩ đến việc bị mất mặt khi nói về công việc của tôi và thường kể về tôi một cách tự hào với cha mẹ và các đồng nghiệp.

Không còn ích kỷ

Mọi người đều đồng ý rằng tôi bây giờ đã là một con người hoàn toàn khác. Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến tôi, chỉ cho tôi con đường phản bổn quy chân để trở về với bản ngã tiên thiên của mình. Trước đây, tôi đã từng là một phụ nữ cau có và hách dịch, thì nay mọi người đều nói rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân thành, thiện lương, và nhẫn nại.

Tôi đã thay đổi từ một người ích kỷ với cái nhìn tiêu cực về cuộc sống thành một người khoan dung rộng lượng, ôn hòa vui vẻ với một lối sống giản dị.

Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi biết ý nghĩa của cuộc sống. Chứng kiến những sự thay đổi tích cực của tôi, chồng và con gái tôi tích cực ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/27/350236.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/17/164682p.html

Đăng ngày 5-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share