Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh An Huy

[MINH HUỆ 1-6-2017] Vào ngày 22 tháng 5, một cư dân của thành phố Hoàng Sơn, tỉnh An Huy đã được thả sau khi luật sư của ông khiếu nại công tố viên và chánh án phụ trách vụ án, và sau đó đã thuyết phục họ rút lại cáo buộc thành công.

Ông Thời Quân đã trở thành mục tiêu của chính quyền sau khi công an ở quê nhà ông nghi ngờ rằng ông đã treo những biểu ngữ xung quanh thị trấn để quảng bá Pháp Luân Công, một môn tu luyện đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại. Ông bị công an theo dõi vì ông từng ở trại lao động cưỡng bức hơn một năm vì từ chối từ bỏ Pháp Luân Công.

Để tránh bị bắt giữ, ông Thời đã phải sống xa nhà, nhưng vẫn bị theo dõi và bị bắt giữ tại nơi ở trọ ở thành phố Hợp Phì vào ngày 1 tháng 7 năm 2016. Ông đã bị giam tại Trại tạm giam thành phố Hoàng Sơn trước khi được thả gần 11 tháng sau đó.

Cáo buộc trích dẫn giải thích luật định vô căn cứ

Ngày 20 tháng 1 năm 2017, Viện Kiểm sát khu Hoàng Sơn ở thành phố Hoàng Sơn đã truy tố ông Thời, cáo buộc ông “sử dụng tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật” – một cái cớ phổ biến do ĐCSTQ sử dụng để định tội và bỏ tù các học viên Pháp Luân Công.

Luật sư của ông Thời, ông Đường Chí Vĩ, đã cố gắng xem hồ sơ vụ án nhưng bị Tòa án khu Hoàng Sơn từ chối. Sau đó luật sư đã gửi một ý kiến bằng văn bản cho tòa án.

Luật sư yêu cầu bác bỏ cáo buộc đối với thân chủ của ông, vì nó thiếu minh bạch pháp lý. Cáo buộc được trích dẫn như là cơ sở pháp lý giải thích theo luật định của Điều 300 thuộc Bộ luật Hình sự (“Giải thích” dưới đây) do Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao ban hành vào tháng 11 năm 1999, bốn tháng sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu.

Bản giải thích cho rằng bất kỳ ai tu luyện hay truyền bá Pháp Luân Công đều bị truy tố đến cùng, vì môn tu luyện này là một tà giáo.

Luật sư lập luận rằng Quốc Hội Nhân dân, cơ quan lập pháp Trung Quốc, chưa từng ban hành lệnh cấm Pháp Luân Công hay gán nhãn Pháp Luân Công là một tà giáo. Như vậy, bản án của Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao là thiếu cơ sở pháp lý khi nhắm đến Pháp Luân Công.

Luật sư lập luận rằng nếu bản giải thích không hợp lệ, thì cáo buộc dựa trên nó cũng không có giá trị. Ông đề nghị vụ án chống lại thân chủ của ông nên bị bác bỏ.

Tòa án đã làm ngơ yêu cầu của luật sư.

Luật sư khiếu nại công tố viên và chánh án

Công tố viên đã rút lại bản cáo trạng ban đầu và nộp một bản mới vào ngày 6 tháng 4. Luật sư thấy rằng không có sự thay đổi đáng kể nào đối với việc cáo buộc thân chủ của ông.

Ông ngạc nhiên rằng công tố viên vẫn cố truy tố thân chủ của ông, thậm chí cùng với một giải thích luật định của Luật Hình sự có hiệu lực từ ngày 1 tháng 2 năm 2017.

Giải thích mới này không đề cập đến Pháp Luân Công và nhấn mạnh rằng bất kỳ cáo buộc người nào có liên quan đến một tà giáo phải có cơ sở pháp lý vững chắc.

Luật sư đã lập luận rằng chưa từng có một cơ sở pháp lý cho cuộc đàn áp Pháp Luân Công và rằng thân chủ của ông không nên bị bắt ngay từ đầu. Theo giải thích mới, thậm chí còn có nhiều lý do hơn để bác bỏ cáo buộc đối với thân chủ của ông.

Khi công tố viên và tòa án từ chối xem xét ý kiến của ông, luật sư đã khiếu nại cả hai, cáo buộc họ vi phạm giải thích mới và lơ là nhiệm vụ.

Bác bỏ vụ án

Ngày 4 tháng 5 là ngày xét xử ông Thời theo dự định, nhưng trước khi diễn ra phiên xử, luật sư đã đến gặp công tố viên và tòa án để hối thúc họ bác bỏ vụ án.

Luật sư đã nhắc lại sự phi pháp của cuộc bức hại và thiếu tính pháp lý của bản cáo trạng. Cuối cùng chánh án đã hủy phiên xử, và công tố viên hứa sẽ trả lời luật sư trong vòng một tuần.

Hai tuần sau, luật sư đã nhận được một thông báo cho biết thân chủ của ông đã được thả và sẽ được tha bổng.

Ông Thời đã trở về nhà vào ngày 22 tháng 5.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/1/349025.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/15/164274.html

Đăng ngày 21-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share