Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-3-2017] Mùa hè năm 1997, khi tôi khoảng 10 tuổi và sống cùng với ông bà nội, tôi đã nghe chú nói về sự tốt lành của Đại Pháp. Tôi rất thích nghe và cũng muốn học Pháp Luân Đại Pháp. Chú đã tìm cho tôi một điểm luyện công ở gần nhà ông bà.

Mỗi sáng tôi thức dậy vào khoảng 5 giờ và ra điểm luyện công. Thấy tôi nghiêm túc học hỏi, một phụ đạo viên ở điểm luyện công đã làm cho tôi một chiếc túi vải màu vàng kim để đựng cuốn sách Đại Pháp của tôi.

Mặc dù tôi ít khi đọc các sách Đại Pháp, nhưng tôi luôn ghi nhớ lời dạy của Sư phụ về Chân-Thiện-Nhẫn. Khi có xung đột với những đứa trẻ khác, tôi đã chiểu theo những nguyên lý này.

Điểm hóa quay trở lại với Đại Pháp

Năm 1999, mẹ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Tuy nhiên không lâu sau, Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo chính quyền cộng sản, đã bắt đầu đàn áp và bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều học viên xung quanh tôi bị tịch thu tài sản, bị kết án hoặc giam trong trại lao động một cách phi pháp.

Nhiều người trong gia đình đã phản đối việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi. Các giáo viên ở trường học cũng vu khống Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã từ bỏ tu luyện, nhưng chưa bao giờ quên về sự tốt lành của Đại Pháp. Đối mặt với sự đàn áp và khủng bố của Giang Trạch Dân, tôi đã rất chán nản.

Một ngày nọ tôi bị ngã cầu thang. Khi ngước lên, tôi nhìn thấy một tấm biểu ngữ trên tường có nội dung: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi đứng dậy, tràn ngập cảm xúc và muốn trở lại tu luyện Đại Pháp.

Năm 2011, mẹ tôi đã bị kết án năm năm tù giam vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều đệ tử Đại Pháp biết mẹ tôi đã tìm và an ủi tôi. Một số họ cho tôi quần áo, một số cho tôi tiền để giúp mẹ và một số đã giúp tôi tìm luật sư. Họ đối xử với tôi như người thân của họ và những nỗ lực tưởng chừng vô ích của họ đã làm tôi cảm động, điều đó cũng giúp tôi bước vào tu luyện Đại Pháp một cách vững chắc.

Kể từ đó, tôi bắt đầu chăm chỉ đọc các sách Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng trước đây mình đã không học Pháp nghiêm túc. Tôi muốn luyện các bài công pháp. Tôi trở nên lạc quan và vui vẻ, trí nhớ của tôi được cải thiện, tôi có thể suy nghĩ rõ ràng hơn. Và tôi không còn chán nản nữa.

Đại Pháp đã thay đổi tôi

Khi tôi dừng tu luyện Đại Pháp, bố tôi có quan hệ bất chính với một người phụ nữ khác và thường xuyên không về nhà. Ông không cho tôi học phí, lại còn chửi mắng tôi. Tôi ghét bố và ít khi liên lạc với ông trong khi học đại học. Ông dường như không quan tâm đến tôi trong nhiều năm, và tôi cũng không có gì để nói với ông cả. Trong khi các bạn cùng phòng đều nói chuyện với bố mình, thì tôi lại nghĩ rằng mình nên tránh xa ông ấy.

Khi nghỉ hè, tôi về nhà, đôi khi tôi phàn nàn với các cô bác là chị em gái của bố tôi, mong rằng họ sẽ cảm thông với tôi và nói chuyện với ông. Nhưng, họ lại bênh ông và nói với ông rằng tôi đã nói xấu sau lưng ông. Kể từ đó, tôi đặc biệt ghét họ và không muốn liên lạc với họ nữa.

Sau khi trở lại tu luyện, tôi dần dần buông bỏ được oán hận đối với bố và các cô bác của mình. Tôi biết rằng Sư phụ muốn chúng ta từ bi và nghĩ cho người khác trước. Bất kể họ đã đối xử với tôi như thế nào, tôi cũng phải tốt với họ và hành xử như một học viên.

Tôi chủ động quan tâm đến bố mình. Trong suốt năm năm mẹ tôi bị giam giữ phi pháp trong tù, tôi thường nói chuyện với ông để ông không lo lắng. Tôi khuyên ông bớt uống bia rượu, chú ý nhiều hơn đến sức khỏe của mình và chi trả cho những nhu cầu về y tế của ông. Tôi bảo ông rằng chính Đại Pháp đã cải biến tôi.

Trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp

Năm 2015, tôi nghĩ mẹ mình sắp được thả, nên tôi định xin thôi việc và ở cùng mẹ khoảng một năm. Tuy nhiên, chị gái của tôi nói rằng chính quyền ở quê chúng tôi đang tuyển người và không nhất thiết phải là thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hay ủng hộ Đảng. Chỉ cần giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học và chứng chỉ văn bằng chính trị là được. Nhưng hạn cuối cùng là hai ngày sau đó.

Giấy chứng nhận của tôi lại đang ở nhà bạn của tôi. Tôi sợ mình sẽ không thể lấy được chúng và gạt cơ hội việc làm này ra khỏi tâm trí mình. Rồi bất ngờ, bạn tôi đã mang giấy chứng nhận cho tôi vào buổi tối hôm đó.

Tôi quyết định quay trở lại quê nhà vào ngày hôm sau để xin việc. Mười ngày sau, tôi đi thi xin việc và đã làm rất tốt bài kiểm tra viết. Một cô gái trong phòng chờ cho tôi một số lời khuyên hữu ích về cách vượt qua các cuộc phỏng vấn việc làm. Kết quả là tôi đã qua được phần phỏng vấn với số điểm cao nhất.

Tuy nhiên, tôi vẫn cần vượt qua một bài kiểm tra thể chất và nộp một báo cáo tường trình về chính trị. Báo cáo đó do cục lưu trữ ban hành chứa nội dung phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp. Điều đó làm tôi khó chịu và tôi đã quyết định không nộp nó nữa. Tôi biết mình sẽ từ bỏ cơ hội việc làm này hơn là làm bất cứ điều gì chống lại Sư phụ và Đại Pháp.

Sau đó, tôi chợt nghĩ ra rằng mình có thể nhờ đồn cảnh sát ở quê ra một báo cáo về tôi. Đồn cảnh sát ở quê tôi đã viết một báo cáo tường trình về chính trị mà không nói gì về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nộp nó và trở thành một cán bộ của chính quyền.

Bố tôi và những người thân khác đều rất ngạc nhiên. Họ biết Đại Pháp là tốt, nhưng họ lại sợ ĐCSTQ. Họ sợ rằng việc mẹ tôi bị cầm tù sẽ hủy hoại sự nghiệp của tôi và tôi sẽ không bao giờ có cơ hội có được một công việc tốt.

Tôi đã nói với bố về sức mạnh của Đại Pháp, điều là trách nhiệm phải làm khi tôi có một công việc, và nói rất nhiều về Đại Pháp. Ông đã lắng nghe chăm chú. Từ đó trở đi, ông luôn niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi cảm thấy không khỏe.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/20/344508.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/14/162837.html
Đăng ngày 7-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share