Bài viết của Thiện Ngộ

[MINH HUỆ 20-6-2016] Là một chỉnh thể, các học viên có trách nhiệm to lớn không chỉ giúp người thường hiểu ra chân tướng đằng sau cuộc bức hại, mà còn phải giúp các cựu học viên quay trở lại con đường tu luyện.

Tôi muốn nêu bật hai trong số những trải nghiệm của mình về phương diện này.

Cô Bạch

Sau khi bị bức hại nghiêm trọng, cô Bạch đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì bức hại, cô bị suy nhược thần kinh, và gia đình phải đưa cô đến bệnh viện tâm thần trong hai năm.

Ngày Pháp Luân Đại Pháp năm nay, một đồng tu đưa tôi đến thăm cô Bạch và chúng tôi đã cùng nhau đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Cô Bạch có nhiều vấn đề về tập trung trong khi chúng tôi đọc. Cô ấy nói với tôi rằng cô đã từ bỏ tu luyện, và giờ cô cảm thấy bản thân mình không còn xứng đáng [với Đại Pháp] nữa.

Ở bên cô ấy rất khó khăn, và điều đó khiến tôi chán nản. Tôi tự hỏi có nên quay lại để học Pháp với cô ấy nữa không. Nhưng Sư phụ đã điểm hóa cho rằng tôi nên giúp cô ấy.

Tôi quay lại chỗ cô Bạch hàng ngày và chúng tôi cùng đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi liên tục khích lệ cô, thảo luận với cô ấy làm thế nào để thực hiện tốt hơn trong tu luyện và đề cao dựa trên Pháp.

Trên thực tế, tôi và cô ấy đã đọc hết hai lượt cuốn Chuyển Pháp Luân, và trạng thái tu luyện của cô Bạch cải thiện đáng kể. Cô ấy nhiệt tình hơn nhiều, tinh thần và sức khỏe thể chất được cải thiện.

Một vài tuần sau khi tôi gặp cô Bạch, tôi hầu như không nhận ra cô. Cô ấy trông rạng rỡ, mảnh mai hơn và điềm tĩnh.

Một số thành viên gia đình cô cũng ngừng tu luyện do cuộc bức hại. Khi họ thấy cô Bạch có sự cải biến rõ rệt, điều đó cũng khích lệ họ rất nhiều. Nhiều người đã quay lại tu luyện và toàn bộ gia đình cô bây giờ đều đang rất tốt.

Ông Ngô

Một ngày khác tôi tình cờ gặp ông Ngô. Ông ấy đang trên đường đến gặp luật sư của mình để tìm cách giải cứu vợ, vốn bị kết án ba năm rưỡi trong tù vì nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Ông Ngô đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi cuộc bức hại bắt đầu, nhưng lúc đó ông ấy nhờ tôi đi cùng ông đến gặp luật sư và thăm vợ ông ở trại giam.

Chúng tôi có thể đến thăm vợ ông mà không có can nhiễu từ chính quyền. Ông Ngô xúc động khi thấy nhiều học viên bị giam giữ ở đó mà vẫn kiên định tu luyện bất chấp cuộc bức hại.

Luật sư của ông Ngô cũng có thể đệ trình đơn khiếu nại yêu cầu thả bà Ngô. Thậm chí vị luật sư đó ngạc nhiên rằng làm sao mọi việc lại diễn ra suôn sẻ thế, và anh ấy bày tỏ mong muốn làm việc với nhiều học viên hơn trong tương lai.

Trong quá trình giải cứu vợ mình và chứng kiến rất nhiều người vẫn có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong khi bị bức hại như vậy, ông Ngô đã quyết định bắt đầu tu luyện trở lại.

Tôi rất vui khi thấy cô Bạch và ông Ngô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trở lại, và tôi cảm thấy bản thân mình rất may mắn khi được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng, mặc dù các đồng tu của chúng ta tạm thời có thể có những trạng thái tu luyện không tốt, chúng ta cần cố gắng hết sức mình để giúp đỡ họ một cách vô điều kiện và từ bi, và cuối cùng họ có thể quay trở lại con đường tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/20/329841.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/30/158032.html

Đăng ngày 18-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share