Bài biết của Du Tô, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-8-2016] Tôi trở lại với con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 26 tháng 9 năm 2012. Tôi giống như một đứa trẻ bị lạc cuối cùng đã tìm thấy cha mẹ và ngôi nhà của mình. Từ trong tâm, tôi biết rằng nhà sáng lập Pháp Luân Công, Sư phụ Lý Hồng Chí, không bao giờ bỏ rơi tôi và Ngài đã giúp tôi quay trở lại.

Tôi viết bài chia sẻ này để thức tỉnh những đồng tu có cùng cảnh ngộ như tôi. Tôi mong rằng những học viên đã ngừng tu luyện vì cuộc đàn áp sẽ không bị lừa dối bởi những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và nhanh chóng quay trở lại tu luyện.

ĐCSTQ bức hại gia đình tôi

Gia đình của tôi đã bị ĐCSTQ bức hại trong mấy chục năm qua. Ông của tôi chuyển tới sống ở Đài Loan, vì việc này mà gia đình tôi bị dán nhãn là “tư sản địa chủ”. Cha của tôi bị dán nhãn là “cánh hữu” và bị coi là chống phá Đảng. Vì bị dán nhãn như vậy, gia đình tôi không được phép sở hữu đất đai và phải sống trên đất của người khác. Khi tôi lớn lên, chúng tôi thường nhịn đói và chịu đựng sự đối xử hà khắc dưới bàn tay của ĐCSTQ.

Cậu tôi nói với mẹ tôi rằng cha tôi như vậy vĩnh viễn sẽ không có ngày ngóc đầu lên được, và bắt mẹ tôi phải ly hôn. Mẹ tôi đành phải ra đi mang theo em gái mới sinh của tôi, bỏ lại cha tôi, tôi và ba anh chị em khác của tôi.

Dưới sự nhồi nhét của ĐCSTQ, tôi đã hình thành tính cách cực đoan. Lớn lên với những nỗi đau và thống khổ không ngừng, tôi trở nên nóng nảy, ngang ngược và sẵn sàng đánh nhau với bất kỳ ai. Bởi vậy tôi đã mang tiếng là người phụ nữ đanh đá trong làng, ai gặp cũng phải nể vài phần.

Hai lần tu luyện Pháp Luân Công

Tôi may mắn được tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997. Bằng cách chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhanh chóng trở thành người khoan dung, lương thiện. Tôi đối xử tốt với những người khác và cố gắng hết mức nghĩ cho người khác trước. Tôi đã làm được đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu.

Tuy nhiên khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu vào 20 tháng 7 năm 1999, tôi đã từ bỏ tu luyện vì sợ sẽ trở thành mục tiêu bức hại của ĐCSTQ. Tôi trở nên bận bịu với cuộc sống gia đình sau khi kết hôn và mãi 13 năm sau mới quay trở lại với tu luyện.

Những năm đó, do không còn giữ trong tâm những Pháp lý đã từng chỉ đạo mình, nên tôi đã tranh đấu vì danh lợi. Đến khi 40 tuổi, cơ thể tôi ốm yếu và mắc đủ loại bệnh tật. Tôi mất niềm tin vào cuộc sống và ngày càng nóng tính.

Quay trở lại con đường tu luyện

Chồng tôi và tôi kinh doanh một cửa hàng linh kiện máy tính ở tỉnh lỵ. Có một phụ nữ tốt bụng thường xuyên mua hàng của chúng tôi. Cuối cùng tôi nhận ra rằng cô là một học viên Pháp Luân Công. Sự gặp gỡ của tôi với cô ấy đã khiến tôi suy nghĩ về việc tu luyện trở lại vào một ngày nào đó.

Thông thường cô đến của hàng của chúng tôi vào buổi sáng, còn tôi làm việc vào buổi chiều. Tôi nghĩ rằng nếu tôi có thể nói chuyện với cô về Pháp Luân Công, nó có thể giúp tôi tu luyện trở lại. Ngày hôm sau cô đã quay lại, và tôi có cơ hội nói chuyện với cô. Tôi bắt đầu tu luyện trở lại ngay ngày hôm sau.

Sư phụ đã giảng:

“Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi lập tức hiểu ra rằng Sư phụ không từ bỏ tôi và đã an bài cho tôi trở lại con đường tu luyện. Chỉ sau ba ngày học Pháp và luyện công, tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất và sức khỏe của tôi được hồi phục. Thậm chí kinh nguyệt của tôi cũng có trở lại sau sáu tháng bị ngừng.

Tôi kể với tất cả người thân và bạn bè rằng Pháp Luân Công là tốt và nhờ quay trở lại tu luyện, tất cả bệnh tật của tôi đã khỏi. Tôi nói với họ rằng các chương trình truyền hình phỉ báng Pháp Luân Công là giả dối.

Giảng chân tướng trong cuộc sống hàng ngày

Để bù đắp cho khoảng thời gian đã mất, tôi dành rất nhiều thời gian đọc các sách Đại Pháp. Khi học Pháp, lần nào tôi cũng rơi nước mắt. Tôi đã dừng tu luyện trong một thời gian dài và tôi biết tôi cần làm tốt ba việc để theo kịp. Tôi luyện công hàng ngày, học Pháp và phát chính niệm. Tôi nói với mọi người về Pháp Luân Công mỗi khi có cơ hội.

Mẹ chồng của tôi đã 70 tuổi. Bà bị cao huyết áp, mắc các bệnh về tim, cũng như các loại bệnh khác. Bà cảm thấy bà không còn sống được bao lâu nữa. Tôi đã giúp bà thoái Đội thiếu niên và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và khuyên bà thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Sức khỏe của bà nhanh chóng cải thiện và giờ đây bà cảm thấy tràn đầy năng lượng. Bà nuôi một đàn cừu hơn một chục con và rất nhanh nhẹn.

Chồng của tôi từng là người hút thuốc lá. Anh đã cố gắng bỏ hút thuốc vài lần nhưng không thành công. Anh ủng hộ tôi tu luyện và đồng ý để các học viên khác tới nhà của chúng tôi học Pháp. Anh biết rằng Pháp Luân Công là tốt và đối xử tốt với khách hàng của chúng tôi. Đôi khi anh sửa máy in miễn phí cho khách hàng. Anh đã được hưởng lợi từ việc tu luyện của tôi và đã bỏ được hút thuốc. Bệnh cường giáp và các chứng bệnh khác của anh cũng đã biến mất.

Mỗi ngày khi tới chỗ làm, tôi luôn tươi cười. Trước đây, việc kinh doanh của chúng tôi chỉ thu được một khoản lợi nhỏ, nhưng cùng với sự chuyển biến tích cực của tôi, ngày càng có nhiều khách hàng tới cửa hàng của chúng tôi, và việc kinh doanh của chúng tôi trở nên phát đạt.

Một vài khách hàng thường xuyên lui tới cửa hàng của chúng tôi, và tôi đã nói với họ về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Tôi đưa họ các tài liệu Pháp Luân Công và phần mềm cho phép họ vượt qua sự kiểm duyệt Internet của chính quyền. Một số đã đồng ý để tôi giúp họ thoái khỏi ĐCSTQ.

Sau khi kết thúc công việc thường ngày, tôi thường xuyên tới các địa điểm công cộng để giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Một hôm tôi gặp một thanh niên trẻ tuổi và đưa cho cậu phần mềm giúp vượt qua phong tỏa Internet. Khi tôi hỏi xem liệu cậu ta có nghe đến Pháp Luân Công chưa, cậu ấy đề nghị tôi tháo pin của điện thoại di động trước khi chúng tôi nói về chủ đề này. Cậu ấy từng ở trong quân đội và phụ trách theo dõi điện thoại di động.

Cậu kể với tôi rằng cậu biết Pháp Luân Công là tốt vì cậu đã xem qua các sách của Pháp Luân Công mà quân đội tịch thu. Cậu nói rằng Pháp Luân Công không có gì xấu. Khi ở trong quân đội, cậu đã gia nhập ĐCSTQ, và tôi đề nghị giúp cậu thoái Đảng để tránh phải chịu chung số phận bi thảm với nó. Cậu đã vui mừng thoái Đảng.

Vào một buổi tối, tôi gặp một người đàn ông đến từ Bắc Kinh từng là sỹ quan cao cấp trong quân đội. Ông nói rằng Giang Trạch Dân đã làm ra hai việc ngu xuẩn nhất: một là bán đất đai của Trung Quốc, và hai là phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Tôi đề nghị giúp ông thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để có một tương lai tốt đẹp. Ông đáp lại bằng cách kể với tôi rằng mệnh của ông khuyết hỏa, và nhờ tôi tìm giúp ông một hóa danh mang tính hỏa để ông thoái. Tôi đã chọn cho ông tên “Lôi Cảnh”. Sau đó ông đã thoái ĐCSTQ. Ông rất vui và cám ơn tôi nhiều lần. Tôi nói với ông rằng ông nên cảm ơn Sư phụ Lý.

Tôi cảm nhận sâu sắc rằng tất cả những người thường này đang đợi để được Đại Pháp cứu độ. Trong khi giảng chân tướng trong những năm qua, tôi cố gắng hết mức giữ vẻ hòa ái trên khuôn mặt, tôn trọng cá nhân mỗi người và trình bày rõ ràng ý kiến của mình để có thể thực sự cứu họ.

Tôi trở lại tu luyện Đại Pháp tương đối muộn, và tôi vẫn cần phải bắt kịp tiêu chuẩn của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp theo yêu cầu của Sư phụ. Tôi sẽ cố gắng hết sức tu luyện tốt bản thân và cứu thêm nhiều người. Tôi thực sự cảm kích trước những gì Sư phụ Lý đã làm cho tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/28/333623.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/18/159201.html
Đăng ngày 12-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share