Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp Tu Huệ

[MINH HUỆ 21-10-2016] Tôi là con một, lớn lên trong một gia đình danh giá. Tôi học tốt ở trường và dường như thành công từ rất sớm. Gia đình tôi yêu thương tôi và tôi có rất nhiều bạn bè. Tôi lớn lên trong sự ngưỡng mộ của mọi người và là trung tâm của sự chú ý.

Lạc lối trong thế giới hiện đại

Những năm 1980, Trung Quốc mở cửa hội nhập với thế giới và các tệ nạn tràn ngập. Là một thiếu niên, tôi đã bị lạc đường. Tôi bắt đầu hút thuốc và uống rượu, gia nhập băng đảng và đánh nhau. Tôi khiến cha mẹ tôi vô cùng lo lắng. Dù là nước mắt hay vũ lực, chẳng thứ gì có tác dụng với tôi. Tôi khiến họ vô cùng đau lòng và tôi cũng chẳng quan tâm tới điều đó.

Tôi có một nhóm bạn rất trung thành, tôi học tập tốt ở trường, gia đình tôi giàu có, và mọi người thích tụ tập với tôi. Tôi tận hưởng việc được nuông chiều, được quan tâm chăm sóc và được ngưỡng mộ.

Nhưng cùng với đó, tôi cảm thấy nội tâm mình trống rỗng? Tôi đang sống vì điều gì? Ý nghĩa của cuộc đời là gì?

Tôi đã tìm thấy câu trả lời!

Tôi tìm được cuốn sách Chuyển Pháp Luân khi tôi 20 tuổi. Tất cả những thắc mắc của tôi đều được giải đáp và tâm tôi bừng tỉnh. Một luồng sóng xung kích chạy khắp thân thể tôi từ đầu tới chân; cảm giác ấy không thể diễn tả được bằng lời.

Tôi biết mình không nên sống theo cách mình đang sống nữa. Tôi sẵn sàng và toàn tâm toàn ý tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Một người mà không ai có thể giáo dục được lại bắt đầu tự kỷ luật chính mình.

Một con đường đầy thử thách

Con đường tu luyện của tôi không phải là một con đường dễ dàng. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã bị đe dọa và bị trình báo. Nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ, mỗi lần tôi đều có thể thoát khỏi nguy hiểm. Gia đình tôi cũng đã thay tôi mà chịu đựng rất nhiều đau khổ.

Tháng 6 năm 2005, cha tôi bị triệu tập tới đồn cảnh sát ở địa phương. Ông bị họ cảnh báo và đe dọa vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông không ngừng lo lắng cho sự an toàn của tôi và áp lực đã gây ra những tác động xấu tới ông. Ông đã qua đời vào tháng 10 năm đó do bị một cơn đau tim nặng.

Năm 2013, chồng tôi ly dị tôi vì không thể chịu đựng áp lực thêm được nữa.

Mẹ tôi vô cùng sợ hãi sau khi chứng kiến các vụ bắt giữ hàng loạt các học viên Pháp Luân Đại Pháp và bà đã qua đời vào năm 2015.

Pháp chỉ đạo tôi vượt qua những thời điểm khó khăn nhất

Mặc dù đã gần 40 tuổi, nhưng khả năng xử lý áp lực của tôi rất hạn chế. Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã được mọi người chăm sóc – tôi luôn có ai đó để dựa vào, để tin tưởng, để lệ thuộc. Tất cả xảy đến bất ngờ khi bỗng nhiên tôi chỉ còn một mình, và điều đó thật quá khó khăn. Tôi không biết tiếp tục như thế nào.

Sau khi cha tôi qua đời, kinh tế gia đình giảm sút và cuối cùng chẳng còn gì. Những người đã từng tâng bốc và ngưỡng mộ tôi quay lưng lại với tôi: họ chế giễu và cười nhạo tôi.

Khi không thể ngủ được vào ban đêm, mỗi phút tôi đều đau đớn cực độ, tôi cảm thấy rằng tôi đã chạm tới giới hạn chịu đựng của mình. Khi tôi bật khóc, những lời giảng của Sư phụ đã khiến tôi tỉnh ngộ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi tiếp tục nhẩm câu đó và bình tĩnh lại.

Cha mẹ tôi đã qua đời: Dù có đau buồn đến đâu cho mất mát đó, tôi cũng không thể mang họ trở lại. Cuộc hôn nhân của tôi đã kết thúc: Dù cho tôi tổn thương tới mức nào, duyên phận đã được an bài, và tôi không thể để bản thân vướng vào những điều ấy thêm nữa. Những người quay lưng lại với tôi: Điều đó chỉ là sự phản ánh con người thực sự của họ, vậy thì tại sao tôi phải buồn phiền?

Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi vẫn còn rất nhiều việc phải hoàn thành và tôi nhận ra rằng tôi muốn tập trung tâm sức để thực hiện sứ mệnh của tôi.

Tôi nhớ lại một điều khác Sư phụ đã giảng:

“Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn!” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã tìm thấy ánh sáng của cuộc đời. Tôi cảm thấy mỗi câu trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân đã cho tôi hy vọng và can đảm để buông bỏ những chấp trước và vướng mắc của mình. Dù cho bạn gặp phải bất cứ vấn đề gì, có thể giải quyết chúng thế nào, nỗi sợ hãi, băn khoăn và lo lắng của bạn sẽ được tan biến bằng nhận thức sâu sắc hơn về Pháp.

Thực sự trưởng thành và đề cao

Sau khi trải qua quá nhiều mất mát, cuối cùng tôi đã nhận ra rằng mọi thứ trong thế gian đều mong manh và hư ảo. Tiền tài, danh tiếng hay một gia đình hạnh phúc, tất cả những điều đó đều có thể biến mất trong nháy mắt. Không ai có thể đảm bảo rằng cuộc sống của bạn sẽ là một hành trình suôn sẻ và thảnh thơi.

Nhưng đối với một người tu luyện, hạnh phúc thực sự trong thế gian là bình yên và hài lòng. Dù cho bạn có giàu có hay quyền lực đến mức nào, bạn có thể xem nó thật nhẹ và lựa chọn không để bị nó gây áp lực cho mình. Dù những sự việc không thể lường trước trong cuộc sống có thể làm bạn gục ngã hay lạc đường, nhưng bạn vẫn có thể bình tâm giải quyết và tiếp tục cuộc sống. Sau tất cả, bạn vẫn có cuốn sách Chuyển Pháp Luân và có thể kiên định tu luyện.

Có người đã hỏi tôi rằng: “Tại sao bạn lại tin Pháp Luân Đại Pháp?” Tôi đã từng tự hỏi bản thân câu hỏi đó. Bây giờ tôi sẽ nói cho các bạn biết câu trả lời: Cũng giống như bạn hỏi tôi rằng tại sao tôi lại hít thở. Tôi tin rằng đó chính là bản tính của một sinh mệnh, là bản năng tự nhiên, khi tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Vượt qua những thăng trầm của cuộc sống, những khảo nghiệm và khổ nạn, Pháp Luân Đại Pháp đã dẫn dắt tôi tới một nơi tươi sáng, giúp tôi vui vẻ và lạc quan, khích lệ tôi đối mặt với tương lai bằng lòng can đảm và sự nhẫn nại!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/21/336540.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/1/159768.html

Đăng ngày 28-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share