Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung quốc

[MINH HUỆ 24-9-2016] Sau khi đọc bài chia sẻ của một học viên có tựa đề “Chú ý phát chính niệm và phủ nhận bức hại của cựu thế lực,” tôi được khích lệ để viết về kinh nghiệm tu luyện gần đây của tôi.

Tôi đã đi đến một khu chợ để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Không để ý, tôi đã giảng chân tướng cho một cảnh sát mặc thường phục. Vợ anh ta nói với anh ta rằng: “Anh muốn bắt anh ta không? Làm nhanh đi.“ Anh ta quay lại và chửi mắng vợ.

Tôi nói với anh: “Tôi chỉ hy vọng anh được bình an” và rời đi.

Sau này tôi lại gặp người đàn ông này một lần nữa và [khi đó] anh ta đang nhìn ngó xung quanh. Khi phát hiện ra tôi, tôi biết anh ta đang tìm tôi qua phản ứng của anh ta. Khi nhận ra anh ta định làm điều không tốt, tôi quay lưng bỏ đi. Trong khi đi, tôi vui mừng vì đã bỏ anh ta lại phía sau, nhưng cuối cùng tôi đã bị bắt.

Sau khi được thả, tôi hướng nội và cố gắng tìm nguyên nhân của sự cố này. Tôi đã rất thất vọng và bối rối. Tôi nghĩ rằng mình đã làm đúng tất cả mọi thứ. Gần đây tôi đã hoàn thành nhiều hạng mục chứng thực Pháp. Tôi chú ý học Pháp và phát chính niệm mỗi ngày. Vì vậy, nguyên nhân là gì?

Tôi ngồi song bàn và nghe nhạc Đại Pháp. Khi hướng nội, những suy nghĩ và hành vi gần đây của tôi xuất hiện trong hình ảnh ba chiều biểu hiện một cách sống động trước mặt tôi.

Tôi thấy mình có quan niệm cho rằng các học viên đã dựa dẫm vào tôi và ngưỡng mộ tôi. Hướng nội sâu hơn, tôi phát hiện ra chấp trước xem bản thân mình đang ở tầng thứ rất cao. Đôi khi tôi đã giúp các học viên khác khi họ không cần giúp đỡ. Tôi thường đề xuất rằng những người khác cần học Pháp nhiều hơn, phát chính niệm nhiều hơn, điều chỉnh mọi suy nghĩ phù hợp với Pháp. Tuy nhiên, bản thân tôi đã không thực sự làm tốt trong những vấn đề này. Tôi đã không tu luyện bản thân tốt, nhưng luôn cố gắng để giúp đỡ người khác tu luyện tốt hơn.

Sư phụ của chúng ta luôn bên cạnh bảo hộ chúng ta. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trước vụ bắt giữ rằng tôi có thiếu sót trong tu luyện. Ví dụ, xe ô tô của người nhà của tôi bị hỏng và sau đó bị đâm bởi một chiếc xe khác. Vành đai động cơ xe tay ga của tôi bị hỏng không rõ nguyên nhân. Những sự cố này đã cảnh báo tôi rằng cựu thế lực đang cố gắng bức hại tôi, nhưng tôi đã không chú ý hay không phát chính niệm để loại bỏ can nhiễu.

Bức hại sẽ không xảy ra với các học viên thực sự làm tốt ba việc. Trong cuốn sách Tây du ký, Tôn Ngộ Không vẽ một vòng tròn trên mặt đất và bảo Đường Tăng ở yên bên trong để ma quỷ không thể chạm vào ông được. Đường Tăng đã không làm theo lời của Tôn Ngộ Không và đã bị ma quỷ bắt đi. Pháp của Sư phụ là vật bảo hộ của chúng ta: một bức tường phòng thủ. Nếu chúng ta làm theo yêu cầu của Sư Phụ, cựu thế lực sẽ không có căn cứ để bức hại chúng ta. Pháp có tiêu chuẩn của Pháp. Chúng ta có học Pháp sâu sắc không? Trong khi luyện, chúng ta có đạt yêu cầu không? Trong khi phát chính niệm, niệm của chúng ta có mạnh mẽ không?

Sư phụ đã giảng:

“Còn một số địa phương tự tiện tổ chức cái gì là ‘đoàn giảng Pháp’, đến học viên các nơi để lừa phỉnh, cũng có người thỉnh mời cá nhân diễn giảng [vì thế] phá hoại can nhiễu học viên tu luyện, những người ấy xem ra như tuyên truyền Pháp, nhưng trên thực chất là tuyên truyền bản thân họ. Học viên đều có Pháp thân của tôi an bài một cách hệ thống tại tu rồi, chỉ có một số học viên không ngộ ra, hoặc cảm thụ không tới mà thôi, vậy thì những người kia chẳng phải đang can nhiễu sao! Đặc biệt là những ai mới học Pháp thời gian chưa lâu sẽ rất khó phân biệt rõ ràng. Có người còn làm những gì là ‘báo cáo’ ở buổi hội họp hàng mấy nghìn người, điều giảng ra đều là về tự họ, thậm chí với một câu nào đó của Đại Pháp còn đặt ra định nghĩa hoặc giải thích Đại Pháp, từ thân thể phát ra hướng đến học viên đều là nghiệp lực màu đen và vật chất chấp trước” (Một đòn nặng, Tinh tấn yếu chỉ)

Mỗi học viên đều có con đường của riêng mình. Đôi khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang giúp các học viên khác, nhưng thực tế, chúng ta có thể can nhiễu họ. Giúp đỡ người khác là tốt, nhưng nếu nó trở thành một chấp trước, nó có thể dẫn đến một vấn đề lớn.

Ngày hôm qua khi đang luyện công, tôi đã nghe thấy Sư phụ nói: “hoãn, mạn, viên” (Đại Viên Mãn Pháp), tôi đã được trải nghiệm trạng thái ung dung của người tu luyện. Tư tưởng bận rộn và vội vàng có thể là do chấp trước. Một tâm thái bình ổn và ý chí vững vàng để cứu người là điều cần thiết cho các học viên và cho những người chúng ta cứu.

Đây là những gì tôi đã tự nhận thức được sau khi nếm trải thống khổ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/24/335387.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/31/159754.html

Đăng ngày 30-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share