Bài viết của một học viên ở Đức

[MINH HUỆ 22-10-2016] Sư phụ đã giảng:

“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.” (Chuyển Pháp Luân)

Điều quan trọng, cơ bản và cốt yếu nhất là phải luôn loại bỏ các tâm chấp trước của chúng ta. Và chúng ta đừng nên dùng việc giảng chân tướng của mình như làm lý do để không từ bỏ những chấp trước đó, vì điều đó sẽ làm tiêu tan mục tiêu chính của chúng ta.

Chấp trước vào công việc

Tôi có tham gia một số hạng mục khác nhau để vạch trần cuộc bức hại, gồm những việc như viết bài, phối hợp báo cáo về cuộc đàn áp cho trang web giảng chân tướng. Tôi đã nhận ra tầm quan trọng của việc giảng chân tướng và đặt rất nhiều nỗ lực vào đó.

Trong thời gian đó tôi đã xem nó quan trọng hơn những việc khác. Nhưng thật ra, tôi đã bị chấp trước và bận rộn với nó. Điều này khiến hiệu quả giảng chân tướng trở nên giảm sút.

Trên bề mặt, tôi nhận thấy mình rất chấp trước vào những gì mình đang làm. Tôi quá chú trọng vào đó và vào những lý lẽ bề mặt mà tôi sử dụng để phơi bày cuộc bức hại.

Tôi cũng thấy nhiều học viên nói theo cách quá huyền bí, quá cao, làm cho người thường gần như không thể hiểu được. Do vậy, tôi muốn làm tốt hơn bằng cách sử dụng những lý lẽ dễ hiểu.

Nhưng tôi lại đi theo một hướng cực đoan khác và đặt hết nỗ lực vào những lý lẽ bề mặt, bất chấp mọi thứ khác và sau đó bất ngờ nhận ra rằng nó không đem lại hiểu quả tốt hơn – mặc dù những lý lẽ bề mặt là tốt.

Giờ thì tôi đã nhận ra rằng mặc dù hình thức bề mặt phù hợp tại tầng thứ của người thường là không thể bị bỏ qua, nhưng nó không phải là yếu tố duy nhất và cũng không phải là quan trọng nhất.

Loại bỏ những chấp trước là điều quan trọng hơn

Theo tôi nhận thức, một trong những lý do tại sao Sư phụ luôn nhấn mạnh đến tầm quan trọng của việc loại bỏ các tâm chấp trước – ngay từ những ngày đầu – đó là vì trong sự kiện bức hại, cựu thế lực có thể sử dụng các tâm chấp trước của chúng ta làm lý do để bức hại và những chấp trước đó cũng có thể cản trở chúng ta vạch trần cuộc đàn áp. Khi ấy cuộc đàn áp sẽ không thể dừng lại được, nhiều người không đáng chết sẽ chết, cựu thế lực sẽ thành công trong an bài của chúng và những an bài ban đầu của Sư phụ cho Chính Pháp sẽ bị phá hoại.

Tại một tầng thứ căn bản, vũ trụ sẽ vẫn phải chiểu theo cựu Pháp lý thành, trụ, hoại, diệt và cũng tại một tầng thứ căn bản vũ trụ sẽ phải được tái tạo, đồng thời khiến cho nhiều sinh mệnh hơn nữa phải chết và được tái tạo lại theo.

Nhưng nếu chúng ta làm các việc theo cách mà Sư phụ đã dạy chúng ta, thì những điều mà chúng ta làm sẽ có ý nghĩa sâu sắc hơn – ngay cả chúng biểu hiện bình thường trên bề mặt. Nhờ sự trợ giúp của Sư phụ – chúng ta có thể ra khỏi Pháp lý thành, trụ, hoại, diệt.

Tu luyện và phối hợp với các đồng tu

Trước đây, tôi thường để ý đến những thiếu sót của người khác và cố ý yêu cầu họ làm các việc trong những khu vực mà tôi biết họ vẫn còn yếu, vì tôi muốn giúp họ tu luyện và đề cao – ít nhất đó là cái cớ của tôi.

Nhưng tôi lại không tu luyện bản thân và lấy việc đề cao của người khác làm điều kiện tiên quyết, trong khi ngược lại họ lại lấy sự đề cao của tôi làm điều kiện tiên quyết. Kết quả là không ai trong chúng tôi có thể đề cao và tiến bộ.

Hiện tôi cố gắng giữ bình tĩnh và khoan dung với người khác – đặc biệt là ở những khu vực mà tôi lo lắng. Tôi cũng cố gắng khoan dung với người khác. Thay vì tìm thiếu sót của họ, tôi tìm điểm mạnh của họ. Ngay cả khi tôi thấy ai đó có điểm yếu, tôi tự nghĩ: “Nếu đó là điểm yếu của anh ấy, vậy điểm mạnh của anh ấy là gì?”

Và nếu chúng tôi cần phối hợp để làm việc gì đó, tôi sẽ xem thế mạnh của anh ở đâu và nhờ anh giúp. Tôi khen ngợi những việc anh đã làm tốt, thay vì chỉ trích những gì anh đã không làm tốt. Giờ đây tôi thấy có rất nhiều người có nhiều điểm mạnh, bao trùm mọi lĩnh vực và bỗng nhiên việc phối hợp và làm việc đó trở nên dễ dàng hơn.

Đôi lúc khi những học viên khác nhờ chúng tôi việc gì đó, chúng tôi đều nghĩ rằng mình không có thời gian cho họ vì chúng tôi đang bộn rộn rất nhiều việc.

Điều những học viên khác thật sự muốn không phải là “lấy mất thời gian của chúng tôi” mà là phối hợp với chúng tôi – nhưng chúng tôi lại nói rằng mình không có đủ thời gian để phối hợp. Đó là mâu thuẫn – vì phối hợp không làm công việc chậm lại – mà thay vào đó còn làm cho nó tăng tốc.

Thông thường vào những ngày mà tôi quá bận đến mức không có thời gian cho những học viên khác, thì đó chính là vì tâm truy cầu làm các việc của tôi khiến tôi trở nên bận rộn. Nếu chúng ta không có bất kỳ truy cầu hay quan niệm nào trong tâm, thì có lẽ chúng ta có thể làm được thêm nhiều việc trong năm phút nhưng ngược lại với tâm không chính chúng ta có thể kéo dài sự việc đến năm tuần.

Thành công bề ngoài cũng có vai trò nhưng là vai trò nhỏ nhất. Mặt khác, tâm và thái độ của chúng ta đóng một vai trò quan trọng hơn nhiều.

Đây chỉ là thể ngộ của tôi. Xin các đồng tu hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/22/159644.html

Đăng ngày 25-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share