Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-9-2016] Tôi là một điều phối Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương và gần đây tôi có tham gia vào việc giải cứu các học viên trong thành phố của mình. Các điều phối viên thường phải gặp nhau để học Pháp chung và chia sẻ với các học viên khác.
Chúng tôi khích lệ nhau hướng nội thay vì hướng ngoại cũng như không nhìn vào thiếu sót của các học viên bị bắt giữ.
Tuy nhiên, vẫn còn những thiếu sót bị ẩn sâu vì chúng đã trở thành tự nhiên. Tâm phàn nàn đứng đầu danh sách đó.
Vô tình phát hiện tâm phàn nàn
Một số người trong nhóm điều phối của chúng tôi đã đến nói chuyện với người nhà của các học viên bị bắt giữ về cách để giải cứu họ và cũng giảng chân tướng cho các công tố viên có liên quan trong việc xử lý những vụ kiện này.
Chúng tôi hẹn gặp nhau lúc 7 giờ 30 phút tối. Tôi đến sớm và không lâu sau một điều phối viên khác cũng đến. Tuy nhiên, không ai trong số hai điều phối viên kia và người nhà học viên đến. Chúng tôi đã chờ hơn 20 phút nhưng không có ai. Chúng tôi nghĩ rằng có lẽ họ bận nên [chúng tôi] cũng ra về.
Sau khi về nhà, tôi chợt nhớ ra trước đây tôi đã từng phàn nàn rằng các học viên này hay chậm trễ và không giữ lời, nên đã làm lãng phí thời gian của chúng tôi.
Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ tâm phàn nàn của mình.
Trong khi học Pháp, tôi phát hiện ra rằng tất cả mọi người thực sự đã đến đúng giờ. Chúng tôi đều đã nhìn thấy một vài công nhân đang lắp bóng đèn đường và tưới cây bên đường. Tuy nhiên chúng tôi đã không nhìn thấy nhau.
Tâm phàn nàn tràn ngập trong cuộc sống hằng ngày
Tâm phàn nàn tồn tại ở khắp nơi trong cuộc sống hàng ngày và chúng ta không thể nhận ra rằng mình có cái tâm ấy nữa. Tâm trí tôi bắt đầu phân tích những lời phàn nàn và đã đưa ra một danh sách dài những lời phàn nàn cùng các quan niệm phổ biến.
1. Số phận không may: Sinh ra ở nông thôn, bản thân không được hưởng lợi ích như những người sống ở thành phố. Không được đề bạt vì không hối lộ cho cấp trên của mình. Vì một lý do nào đó mà không thể tham gia quân đội hay nhận vào một trường đại học.
2. Mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu: Mẹ chồng thường than phiền rằng con dâu không tôn trọng mình và không biết phải trái. Con dâu lại than phiền rằng mẹ chồng luôn gây khó dễ và đối xử với những nàng dâu khác tốt hơn mình.
3. Tại sở làm: Ông chủ phàn nàn rằng cấp dưới không làm việc chăm chỉ và nhân viên thì phàn nàn rằng ông chủ không quan tâm đến họ.
4. Giữa cha và con trai: Người cha phàn nàn rằng con trai chỉ ham chơi và con trai phàn nàn rằng cha mình không cho mình thời gian để chơi.
5. Giữa hai vợ chồng: Người vợ phàn nàn rằng chồng mình chỉ biết uống rượu và chơi mạt chược mà không giúp đỡ công việc nhà. Người chồng phàn nàn rằng vợ mình hẹp hòi và không cho anh thời gian để được tự do.
6. Trong xã hội: Người dân phàn nàn về việc bất bình đẳng xã hội và các quan chức tham nhũng trong Đảng Cộng sản. Giới thượng lưu trong xã hội phàn nàn rằng người nghèo kém vệ sinh, văn hoá thấp và hay gây rắc rối.
Thay đổi quan niệm người thường
Ở Trung Quốc, dưới những tuyên truyền về thuyết vô thần của Đảng khiến văn hoá truyền thống đã bị hư hại nghiêm trọng. Người dân không câu nệ tiểu tiết cũng như không giữ lời. Họ sẽ phàn nàn về nhau khi có điều khó chịu nào đó xảy ra.
Sau một thời gian tu luyện rồi nhìn lại, tôi đã bị sốc. Bình thường, chúng ta hay chú ý để loại bỏ các chấp trước như tâm sợ hãi, tật đố, hiển thị, hoan hỷ, oán giận và tâm tranh đấu. Nhưng tôi thấy rằng chúng ta ít để ý đến chấp trước là tâm phàn nàn. Chấp trước này đến từ sự ích kỷ và một người luôn đặt mình ở vị trí đầu tiên, luôn đổ lỗi cho người khác vì bất cứ đau khổ nào [mà mình gặp phải].
Sư phụ đã giảng rằng:
“Tu luyện chân chính, cần phải hướng tâm mà tu, hướng nội mà tu, hướng nội mà tìm, chứ không hướng ngoại mà tìm” (Chuyển Pháp Luân)
Vấn đề được giải quyết
Một vài ngày trước, chúng tôi lại đồng ý gặp người nhà của một học viên bị bắt giữ với thời gian và địa điểm đã được hẹn trước để chia sẻ về cách để liên lạc với luật sư.
Một điều phối viên và tôi đã đến địa điểm trước giờ hẹn. Chúng tôi đợi mãi nhưng không thấy họ xuất hiện. 30 phút đã trôi qua mà vẫn không thấy họ đâu. Tôi đã không phàn nàn mà thay vào đó tôi kiên nhẫn chờ đợi.
Sau đó tôi nhờ một điều phối viên khác tìm họ ở dọc đường. Cô ấy tìm thấy họ trên một con phố (vì họ bị nhớ sai ngã ba). Khi gặp nhau, chúng tôi gật đầu và mỉm cười rồi thảo luận về những gì cần làm tiếp theo.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/24/-335418.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/28/159717.html
Đăng ngày 30-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.