Bài viết của một học viên mới ở Nhật Bản

[MINH HUỆ 14-9-2016]

Ung thư giai đoạn cuối

Tôi là một phụ nữ ở Trùng Khánh, Trung Quốc đã tới Nhật Bản định cư ngay sau khi tốt nghiệp đại học.Mới cưới, hai vợ chồng tôi đang hy vọng về một tương lai hạnh phúc tươi đẹp thì đột nhiên, tôi được bệnh viện Hokkaido chẩn đoán bị mắc ung thư gan giai đoạn cuối.

Sấm nổ giữa trời quang. Không tin đó là sự thật, hai vợ chồng tôi đã tới nhiều bệnh viện khác nhau để xét nghiệm nhưng đều nhận được một chẩn đoán tương tự. Không còn lựa chọn nào khác, vào tháng Hai vừa qua, tôi đã phải làm phẫu thuật để cắt bỏ thùy gan bên phải của mình. Khi tới bệnh viện để kiểm tra lại vào tháng Tư, các bác sĩ đã phát hiện bênh ung thư của tôi lại tái phát và nó đã lan tới vùng sọ và tư vấn tôi làm phẫu thuật để thay thế vùng xương sọ bị nhiễm bằng một loại xương cấy ghép nhân tạo.

Tuy nhiên, cuộc phẫu thuật cũng chỉ kéo dài thêm sự sống của tôi mà thôi. Các bác sĩ đều kết luận vì các tế bào ung thư của tôi phát triển quá nhanh nên khó có thể để có một phác đồ điều trị hiệu quả. Khi nghe được những chẩn đoán của bác sĩ, tôi đã gần như đổ sập người xuống vì đau đớn, than thở cho số kiếp hẩm hiu của mình. Tại thời điểm đó, chồng tôi nói: “Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được em.”

Đắc Pháp tu luyện

Chồng tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2012 khi đang còn học đại học tại Đại lục. Anh ấy đã từng tu luyện rất tinh tấn cho tới khi tốt nghiệp đại học và bắt đầu làm việc ở nước ngoài. Nhưng đối mặt với mọi cám dỗ của cuộc sống và lại cưới vợ không phải là người tu luyện, nên anh ấy đã sớm từ bỏ tu luyện.

Anh khuyến khích tôi tu luyện bằng câu “Triêu văn Đạo, tịch khả tử.”[Sáng đắc đạo, tối chết cũng cam lòng (tạm dịch)] Tôi đã bị anh thuyết phục và đồng ý đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Tôi đã từng là một đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc và là người vô thần. Mặc dù đã thoái đảng sau khi được chồng tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công nhưng tôi vẫn còn bán tín bán nghi. Nhưng giờ khi phải đối mặt với sự sống chết, tôi đã nguyện “Nếu lần phẫu thuật não này thành công và đầu óc tư duy vẫn còn nguyên vẹn, tôi sẽ học Pháp luyện công! Sẽ dành trọn đức tin của mình vào Đại Pháp!”

Cuộc phẫu thuật não vào tháng Năm của tôi đã thành công mỹ mãn và sự hồi phục của tôi diễn ra nhanh chóng nên tôi đã có thể ngồi luyện tĩnh công được vào ngày thứ ba. Tôi đã đọc các bài giảng Pháp của Sư phụ trong bệnh viện và hiểu rằng các đệ tử Đại Pháp được yêu cầu phải làm “ba việc” thật tốt. Kể từ đó, tôi đã không còn coi mình là một người thường nữa và từ chối làm các hóa trị, xạ trị khác nhau do bác sĩ đề nghị. Chưa đầy hai tuần sau, tôi đã được xuất viện.

Làm tốt ba việc

Một hôm, tôi mơ thấy mình đang quỳ trước Sư phụ và nói: “Sư phụ, cuối cùng thì con đã được là một đệ tử Đại Pháp!” Sư phụ không trả lời nhưng nhìn tôi mỉm cười từ bi. Tôi đã kể lại giấc mơ này cho chồng tôi và anh ấy nói: “Sư phụ đang khuyến khích em tu luyện!”

Sau khi về nhà, tôi đã liên lạc với các học viên ở địa phương và bắt đầu tham gia vào các hoạt động giảng chân tướng hàng ngày ở các điểm du lịch. Bất chấp gió mưa, bất chấp sự hoạt động thể chất quá mức sau khi phẫu thuật, tôi không những không cảm thấy mình bị yếu đi mà lại cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng, tràn đầy năng lượng.

Sau khi ra viện về nhà, một lớp dịch mủ màu vàng liên tục chảy ra từ vết mổ ở trên đầu tôi. Dù không hề lo lắng vì biết rằng đó là Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho mình, nhưng tôi lại lo rằng du khách sẽ có ấn tượng không đẹp nếu phát hiện ra điều đó. Vì vậy, tôi đã cầu xin Sư phụ tạm thời ngăn vết thương lại không để nó chảy dịch khi tôi ra ngoài giảng chân tướng. Kỳ diệu thay, vết thương đã thực sự thôi không còn chảy mủ nữa khi tôi bước chân ra khỏi nhà và nó lại tiếp tục chảy khi tôi về tới nhà. Trong vòng hai tuần, vết thương trên đầu tôi đã hoàn toàn được chữa lành.

Hai tháng sau, tôi quay trở lại bệnh viện để kiểm tra. Bác sĩ đã rất ngạc nhiên khi thấy tiểu cầu máu của tôi đã trở lại bình thường. Tuy nhiên, bác sĩ đã thực sự kinh ngạc khi nghe tôi thông báo rằng tôi đã không sử dụng bất cứ loại thuốc chống ung thư nào mà ông chỉ định.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tâm tính của tôi đã trải qua những sự thay đổi lớn. Trước đây, tôi vốn là một người nóng tính và từng tin rằng phụ nữ mạnh mẽ hơn đàn ông. Chính vì suy nghĩ này mà giữa tôi và chồng tôi đã xảy ra cãi vã thường xuyên. Sau khi đọc bài thơ “Âm Dương phản bối” của Sư phụ trong tập Hồng Ngâm III, tôi nhận ra rằng mình đã sai và bắt đầu sửa đổi và tính tình đã trở nên dịu dàng, ngoan ngoãn hơn trước rất nhiều. Sau khi nghe chồng tôi nói tôi đã thay đổi tính nết sau khi tu Đại Pháp, nhiều đồng nghiệp người Trung Quốc của anh đã rất ngạc nhiên và bày tỏ sự quan tâm muốn tìm hiểu về môn tu luyện.

Trân quý cơ hội hiếm gặp

Hầu hết mọi người trong gia đình tôi đều đã thoái đảng sau khi biết được sự thật đằng sau cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi biết rằng để được làm đệ tử Đại Pháp và được tu luyện trong thời điểm then chốt này thật không hề dễ dàng gì. Chỉ có trân quý cơ hội, tinh tấn thực tu mới không cô phụ sự từ bi vĩ đại của Sư tôn.

Con xin đa tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/14/334608.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/30/159363.html

Đăng ngày 17-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share