Bài viết của Lý Tử, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-5-2016] Cuối năm 1996, tôi đã phải phẫu thuật cắt bỏ tử cung và buồng trứng. Ngay sau khi phẫu thuật, tôi lại mắc bệnh viêm gan, bệnh này khiến tôi bị vàng da.

Ngày 17 tháng 11 năm đó, chị dâu tôi đến thăm tôi trong khi tôi đang truyền dịch tĩnh mạch ở nhà. Chị ấy nói với tôi rằng tối hôm đó chị sẽ bật băng video bài giảng Pháp Luân Công ở nhà chị, chị ấy nói: “Sẽ có rất nhiều người đến xem, em cũng nên đến xem. Điều này sẽ tốt cho em.”

Tôi rất muốn đi, nhưng e ngại bệnh viêm gan của mình có thể lây nhiễm cho người khác. Đúng lúc này có một người bạn tới thăm tôi. Tôi chia sẻ mối lo lắng này với anh ấy, anh ấy nói: “Tôi biết Pháp Luân Công. Đó là Đại Pháp của vũ trụ. Trường năng lượng của môn tập này rất mạnh mẽ và có thể tiêu trừ đi các vật chất xấu. Bệnh viêm gan của chị sẽ không thể gây hại cho người khác khi ở trong trường năng lượng thuần chính này.”

Anh ấy cũng nói với tôi rằng Pháp Luân Công dạy người ta trở thành người tốt bằng cách tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Anh ấy nói: “Môn tu luyện này giảng về duyên phận. Nếu chị có duyên, chị có thể ở lại xem và tìm hiểu. Nếu chị không có duyên, chị có thể rời đi.”

Tối hôm đó tôi đã đến nhà chị dâu. Đúng 7 giờ chị ấy bắt đầu mở video, ngay khi vừa nhìn thấy hình tượng Sư phụ từ bi vĩ đại, nước mắt của tôi cứ tuôn rơi. Tôi cảm thấy như thể Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Công) đang trực tiếp dạy tôi và hướng dẫn tôi như một người cha.

“Đây đâu phải là học công, đây là chân Phật hạ thế cứu độ chúng sinh!” Tôi muốn hô lên thật to: “Tôi đã được cứu rồi!”

Quan niệm của tôi về cuộc sống đã hoàn toàn thay đổi sau một tiếng rưỡi xem băng video giảng Pháp của Sư phụ. Thân thể và tâm trí của tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi cảm thụ được một niềm hạnh phúc và vui mừng mà trước đó chưa bao giờ có được.

Tôi hạ quyết tâm: “Kể từ bây giờ tôi sẽ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Đây là định mệnh của tôi, là con đường dẫn tôi trở về ngôi nhà đích thực mà tôi hằng mong chờ.”

Tôi đã kiên trì học Pháp và luyện công hàng ngày kể từ ngày 17 tháng 11 năm 1996. Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã vượt qua rất nhiều khó khăn và khổ nạn, ngay cả trong giai đoạn bức hại Pháp Luân Công tàn bạo nhất của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi đã không cần đến một viên thuốc nào trong suốt hơn 20 năm qua. Mọi người nói rằng trông tôi giống như ngoài 50 tuổi, nhưng kỳ thực tôi đã 70 tuổi rồi.

Dưới đây là một vài trải nghiệm thần kỳ trong quá trình tu luyện Pháp Luân Công của tôi:

Kinh nguyệt trở lại

Tôi đã hết kinh nguyệt trước khi phẫu thuật cắt bỏ tử cung và buồng trứng năm 1996. Tuy nhiên, sau ba tháng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, kinh nguyệt của tôi đã trở lại. Nó tiếp tục như vậy trong vòng 11 tháng, nhưng có rất ít và tôi không hề cảm thấy khó chịu.

Điều này giống như Sư phụ giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Ngoài ra những phụ nữ cao tuổi sẽ có kinh nguyệt trở lại; bởi vì công pháp tính mệnh song tu yêu cầu khí của kinh huyết để tu luyện mệnh. Kinh nguyệt sẽ trở lại, nhưng không nhiều; giai đoạn này chỉ có một chút thôi, vừa đủ; đây cũng là hiện tượng phổ biến.”

Bệnh thận biến mất

Tôi từng là người nóng tính và thường xuyên bị căng thẳng. Vì thế, tôi bị bệnh thận kinh niên. Tôi có một giấc mơ vào một đêm mùa xuân năm 1997, lúc đó Sư phụ Lý gọi tên tôi và tay phải của Ngài đang cầm một quả thận. Sư phụ nói với tôi rằng Ngài sẽ đưa nó cho tôi.

Tôi bỗng nhiên tỉnh giấc, và quỳ xuống trước bức ảnh của Sư phụ. Tôi đã vô cùng xúc động và bật khóc, trong lòng tràn đầy cảm ân Sư phụ. Bệnh thận của tôi hoàn toàn biến mất kể từ đó.

Bệnh liệt mặt được chữa khỏi

Tháng 8 năm 2003, tôi đột nhiên bị liệt mặt. Mắt phải của tôi bị lệch, miệng thì bị méo và tai phải bị biến dạng. Toàn bộ nửa đầu bên phải của tôi rất đau đớn. Các con tôi đều muốn tôi đến bệnh viện.

Tôi nói với các con: “Mẹ tu luyện Pháp Luân Công. Mẹ có Sư phụ bảo hộ. Sư phụ đang điều chỉnh thân thể cho mẹ. Mẹ biết điều này rất khó khăn đối với các con, nhưng hãy cho mẹ một tuần. Nếu mẹ không phục hồi hoàn toàn trong vòng một tuần, các con có thể đưa mẹ đi bất cứ nơi nào các con muốn.”

Hàng ngày tôi học Pháp, luyện công, và tôi cũng xem các video bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi đã không thể nhắm mắt trái của mình trong suốt 5 ngày đêm do tình trạng tê liệt.

Vào sáng ngày thứ năm, tôi thắp hương, hợp thập và cúi lạy Sư phụ, tôi thầm nói với Ngài: “Sư phụ, đệ tử Đại Pháp không thể để cho thế nhân thấy hình tượng như thế này. Nếu đây là an bài của Sư phụ để giúp con tiêu nghiệp, thì con sẽ chấp nhận mà không hề lo lắng. Nếu đây không phải là những gì Sư phụ an bài, thì con sẽ không thừa nhận nó. Con sẽ chỉ đi trên con đường Sư phụ an bài cho con mà thôi.”

Ngay sau khi nói hết câu, khuôn mặt của tôi đã hoàn toàn bình phục. Mắt tôi đẫm lệ, hai tay làm thế hợp thập, tôi quỳ trước Sư phụ và nói: “Đa tạ ân Sư đại từ đại bi! Đa tạ ân Sư lại một lần nữa đã cứu con!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/1/327360.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/8/157325.html

Đăng ngày 18-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share