Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-6-2016] Gần đây Sư phụ đã nói với chúng ta, như Ngài đã từng nói trước đây, rằng Chính Pháp sắp kết thúc. Nhưng Sư phụ đã trì hoãn việc kết thúc đó lại để cho chúng ta có thêm thời gian vì có rất nhiều sinh mệnh vẫn chưa được cứu và nhiều học viên vẫn chưa đạt tiêu chuẩn mà Pháp yêu cầu.

Tôi muốn chia sẻ một số thể ngộ cá nhân của mình và cũng bày tỏ mong muốn rằng các bạn đồng tu có thể làm các việc mà Sư phụ muốn chúng ta làm trong đoạn thời gian này, đó là: “Càng về cuối càng tinh tấn.” Chúng ta nên tu luyện thật tốt và tinh tấn đề cao.

1. Sự khác nhau giữa tu luyện và công việc

Phần lớn các học viên hiểu rằng nhiệm vụ khẩn cấp nhất của chúng ta là cứu người. Nhưng để nhanh chóng cứu thêm được nhiều người, một số học viên cho rằng làm các hạng mục Đại Pháp cũng đồng nghĩa với tu luyện.

Sư phụ giảng rằng:

“…công tác xã hội của chư vị không phải là tu luyện. Nhưng tu luyện của chư vị sẽ phản ánh vào trong công tác xã hội của chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Bên cạnh làm các công việc trong xã hội, nhiều học viên cũng tham gia vào công tác chứng thực Pháp và cứu người. Công việc này cũng không phải là tu luyện.

Một công ty truyền thông, ví dụ Đại Kỷ Nguyên, có rất nhiều vị trí. Nhiều học viên làm việc ở đây, nhưng công việc tự bản thân nó không phải là tu luyện.

Tuy nhiên, mỗi học viên làm việc trong những hạng mục này có thể đề cao tâm tính của họ trong khi làm các việc và có thể phù hợp với Pháp khi giải quyết những mâu thuẫn và xung đột xuất hiện trong suốt quá trình.

Tôi đã nghe một số học viên nói những điều như thế này: “Tất cả chúng ta đều là các học viên. Chúng ta nên nhìn nhận vấn đề dựa trên Pháp và chúng ta phải hướng nội. Bạn không thể ép mọi người làm điều bạn yêu cầu được.” Đây là một lý do điển hình được đưa ra vì những học viên này đã trộn lẫn tu luyện và công tác.

Không kể rằng bạn đang làm việc trong một công ty hay trong một hạng mục truyền thông của các học viên, nếu nhiệm vụ được giao cho bạn, bạn phải tuân theo những mệnh lệnh từ cấp trên và thực hiện nhiệm vụ một cách thích đáng. Bạn không thể bảo người quản lý của bạn phải hướng nội như một lời bao biện cho việc bạn không hoàn thành nhiệm vụ.

Thậm chí trong một hạng mục có liên quan đến Đại Pháp, một số học viên sẽ cố gắng dẫn dắt các học viên khác. Một thái độ đúng đắn đối với một học viên đó là xem xét bản thân dựa theo tiêu chuẩn của một học viên Đại Pháp và đề cao bản thân họ trong suốt quá trình thực hiện công việc.

Khi mỗi học viên trong một hạng mục thực hiện những nhiệm vụ họ được giao mà không có sự chống đối và bằng việc đặt ra tiêu chuẩn rất cao cho bản thân mình, dự án đó sẽ suôn sẻ hơn và sẽ thành công.

2. Đam mê và kỹ năng chuyên môn là không giống nhau

Một số học viên có đam mê làm việc trong một hạng mục nhất định nhưng nỗ lực rất ít hoặc không nỗ lực nâng cao kỹ năng chuyên môn của họ. Họ nghĩ họ có thể thành công bằng cách làm việc chăm chỉ trong một thời gian ngắn. Nhưng thực tế lại tương đối khác biệt.

Ví dụ, nếu bạn muốn thiết kế một trang web, bạn cần biết viết code và một số kiến thức về thiết kế trang web. Chỉ đơn thuần trang bị cho bản thân mình niềm đam mê thì không đủ để thiết kế một trang web tốt và có hiệu quả.

Nếu bạn muốn viết một bản tin hay, bạn hẳn phải có kỹ năng về ngôn ngữ, hiểu biết về chủ đề và quan tâm tới những diễn biến có liên quan. Công việc này thậm chí còn liên quan tới nhân cách và tiêu chuẩn đạo đức của một phóng viên.

Mỗi nghề đều có những tiêu chuẩn và quy định riêng. Nếu một học viên có đam mê làm nghề nào đó, học viên ấy nên đầu tư thời gian học và nghiên cứu về nghề đó. Học viên sẽ được Sư phụ và Pháp ban cho trí huệ và năng lực cần thiết.

Trí huệ là do Sư phụ truyền cấp cho, do đó cũng có tiêu chuẩn cao hơn đó là bạn cần phải là một người chân tu. Bạn phải đề cao bản thân một cách thực chất và không được chỉ nói lời cửa miệng đối với việc tu luyện và tiêu chuẩn của Pháp.

3. Một tâm chấp trước bị che đậy

Tôi nhận thấy rằng một số học viên thích so sánh một học viên nào đó thực hiện công việc được tốt như thế nào với các đồng tu khác.

Ví dụ, một học viên bằng phương pháp giảng chân tướng nào đó đã giúp một số lượng người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Những học viên khác bắt đầu so sánh kết quả của các phương pháp khác nhau và thậm chí nảy sinh cạnh tranh với nhau về số lượng người mà họ đã giúp thoái Đảng.

Trên bề mặt, những học viên này dường như “tinh tấn”, hy vọng có ảnh hưởng tốt tới việc giảng chân tướng. Nhưng nếu bạn quan sát tâm lý cạnh tranh của họ, bạn có thể nhìn ra một số tâm chấp trước bị che đậy.

Khi bạn cạnh tranh, có người sẽ thắng và có người sẽ thua. Một hạng mục yêu cầu tất cả mọi người tham gia cần phối hợp. Nhưng một số học viên sẽ chủ ý không giúp đỡ những người khác nếu họ cảm thấy rằng họ sẽ đạt được ít hơn so với những người khác.

Bạn có nghĩ rằng việc nói với Thần rằng bạn đã gây bất lợi cho công việc của những học viên khác để bản thân bạn cứu được thêm nhiều sinh mệnh là điều vinh dự không?

Tôi đã nhận ra tâm ganh đua, tự mãn, chấp trước vào danh và tâm tật đố trong cách hành xử này. Xin hãy đừng để việc “Tôi đang chứng thực Pháp và cứu chúng sinh” biến thành lời bao biện để che đậy những tâm chấp trước của bạn.

Từ lúc bắt đầu, Sư phụ đã muốn chúng ta buông bỏ sự vị tư. Nếu làm được như vậy, các học viên sẽ nhận được vinh dự huy hoàng và vĩ đại nhất.

Đã 24 năm kể từ khi Pháp Luân Đại Pháp được hồng truyền ra công chúng. Đó không phải là một khoảng thời gian dài, nhưng nó chắc chắn cũng không phải là một hành trình ngắn ngủi. Nhưng không kể chúng ta đã đi được bao lâu và bao xa trên con đường tu luyện của mình, xin đừng quên đích đến thực sự.

“…vậy nên mới nói cứ tu luyện như thuở đầu, tất thành chính quả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York [2009])


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/2/329363.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/13/157395.html

Đăng ngày 8-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share