Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 1-6-2016] Một ngày tôi buồn bực về một điều không đáng kể trong công việc, tôi trở nên khó chịu và cảm thấy không vui. Tôi hướng nội để tìm ra nguồn gốc của cảm giác không vui đó.
Tôi nhận ra rằng tôi đã khiến cả cuộc đời mình phải do dự giữa cảm giác cao hứng và mất hứng. Tôi bị đắm chìm trong cảm giác thích hay không thích của người thường, và tôi bị thao túng bởi những cảm xúc đó. Tôi đánh giá mọi thứ dựa trên những chấp trước của mình và tôi luôn tự phụ. Mặc dù tôi nói về việc phủ nhận những an bài của cựu thế lực, nhưng thực tế chúng vẫn luôn theo tôi một cách rất tinh vi.
Tôi muốn chia sẻ thể ngộ của mình về vấn đề này.
Tôi nhận ra rằng mình thích được mọi người khen ngợi. Khi những người khác ca ngợi tôi, tôi vui vẻ và cảm thấy rất tốt. Khi tôi nghe những tin tốt lành, tôi cảm thấy cao hứng và vui mừng, tôi muốn hiển thị bản thân. Khi tôi có tâm trạng tốt, việc giải quyết các mâu thuẫn với tôi rất dễ dàng. Bởi vì không có áp lực, tôi có thể đối xử thân thiện và bao dung với mọi người và cũng dễ dàng chịu đựng hơn. Bởi vì những chấp trước của tôi không bị xáo động, vì thế tôi có vẻ tu luyện rất tinh tấn.
Nhận ra bản tính hay chỉ trích của mình
Tuy nhiên, ngay sau khi tôi bị chỉ trích hoặc nghe tin không tốt, tôi cảm thấy không vui. Không chỉ rơi vào tâm trạng tồi tệ, tôi còn phàn nàn rằng người khác không giải quyết tốt sự việc hay không nói chuyện thân thiện. Tôi xem thường người khác hoặc thậm chí công kích những người đã chỉ trích tôi. Tôi cũng nảy sinh một thói quen xấu là giả vờ thân thiện với những người mà tôi có suy nghĩ không tốt về họ. Tôi che giấu cảm xúc thật của mình về sự tức giận hay tật đố. Đó không phải là biểu hiện của ma tính hay sao?
Bởi vì cuộc bức hại tàn khốc, môi trường của tôi rất căng thẳng và cũng dễ khiến tôi nổi giận. Tôi có xu hướng tranh cãi với mọi người và hiếm khi nghĩ về cuộc bức hại này bằng tư tưởng của một người tu luyện. Thay vào đó, tôi thường xuyên tức giận và phàn nàn, tính cách của tôi trở nên tiêu cực và khép kín. Tôi thiếu tự tin và tránh nói chuyện với những người khác, tôi không biết cách dùng trí huệ để giải quyết những thử thách hàng ngày của mình. Bất cứ khi nào một tâm chấp trước ẩn giấu sâu của tôi bị đụng đến, tôi lại mất kiểm soát và nổi giận. Tôi có tâm chấp trước vào việc giữ thể diện, và nếu tôi mất thể diện trước mặt người khác, tôi sẽ bị chán nản.
Bất cứ khi nào tôi hướng nội để tìm ra nguồn gốc của những tâm chấp trước này, tôi luôn thất bại. Thay vào đó, tôi tiếp tục bào chữa và che đậy chúng, để tôi có thể vờ như mọi thứ đều tốt đẹp. Kết quả là, tôi lặp lại sai lầm hết lần này tới lần khác.
Vướng vào tình
Tôi đã mắc kẹt trong tình trong nhiều năm và đo lường mọi thứ dựa theo tâm trạng của mình. Nếu một người tu luyện dựa trên việc mình có cảm thấy cao hứng hay mất hứng hay không, người đó có phải là chân tu không? Làm thế nào một người có thể ngộ ra các Pháp lý và có chính niệm theo cách này được?
Vậy thì, điều gì gây ra những cảm xúc vui vẻ hay không vui của chúng ta? Hôm nay, tôi đột nhiên minh bạch ra: nó xuất phát từ tình và sự vị tư, những thứ đã được cựu thế lực an bài trong tam giới. Cái tình này đang vận hành mọi thứ trong thế giới con người để cựu thế lực có thể can nhiễu đến chính niệm của chúng ta. Chính sự vị tư này, là đặc tính căn bản của cựu vũ trụ, là điều ngăn chúng ta hoàn toàn tín Sư tín Pháp và làm tốt ba việc. Sự vị tư này cũng ngăn cản việc chúng ta hoàn toàn phủ nhận những an bài của cựu thế lực.
Tại sao một người không tu luyện lại theo đuổi hạnh phúc và mơ ước về một cuộc sống suôn sẻ và thảnh thơi? Đó là vì họ không muốn phải chịu khổ. Họ không muốn phải giải quyết những mâu thuẫn hay chịu đau đớn. Họ không muốn thử thách bản thân hay buông bỏ bản tính con người ích kỷ của họ. Khi người ta không vui, họ trở nên lo lắng hoặc thất vọng hoặc cảm thấy tuyệt vọng. Tất cả những gì họ có thể nghĩ là “Tôi đã không đúng” và “Tôi đã bị đối xử thật bất công!” Nhiều lần họ kích động và mất kiểm soát, họ tức giận và tìm kiếm cách trả thù. Khi họ làm điều ấy, những suy nghĩ của họ càng tiêu cực và thậm chí là độc ác.
Nhận ra sự vị tư
Đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu khiến con người không thể chịu đựng những chỉ trích hoặc thua thiệt, và họ không thể tự ước chế bản thân mình được. Khi mọi thứ bị sự vị tư điều khiển, một cá nhân sẽ không thể trở nên vô tư được. Sư phụ đã giảng:
“Nhưng sinh mệnh của các tầng đều bất thuần rồi, ngay cả sinh mệnh cuối cùng ấy cũng bất thuần rồi. Khi mà giúp đỡ tôi họ đều có ẩn giấu việc bảo hộ cho tư tâm của bản thân họ, đều chỉ muốn cải biến người khác mà chẳng muốn cải biến bản thân mình, không ai muốn động đến mình hết, thậm chí còn bảo toàn ở mức tối đa những gì mà bản thân mình chấp trước không bỏ được.” (Giảng Pháp luân lưu tại Bắc Mỹ)
cựu thế lực đã áp đặt sự vị tư này, điều mà chúng không thể tự mình giải quyết, trong thế giới người thường và an bài nó cho các đệ tử Đại Pháp. “Tôi phải là trước tiên” là phương châm của nhiều người. Sự vị tư là trung tâm của cuộc sống con người và là một chuẩn mực của xã hội. Bởi vì đó là cách con người sinh tồn, những người không tu luyện không thể nhận ra nó.
Tuy nhiên, là những người tu luyện Đại Pháp, chúng ta cần trở thành những người siêu thường và bước ra khỏi đặc tính căn bản của cựu vũ trụ. Sư phụ đã nói với chúng ta trong bài “Phật tính vô lậu”:
“chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã.” (Tinh tấn yếu chỉ)
Đây là cách duy nhất chúng ta có thể bước vào tân vũ trụ. Là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta chỉ có thể đề cao sau khi chúng ta đột phá sự vị tư này.
Con người sẽ được cứu nếu chúng ta có thể giảng rõ chân tướng và hoàn toàn giải thể những cơ chế của cựu thế lực, điều khiến cho sự vị kỷ tồn tại và điều khiển mọi thứ. Khi một người minh bạch rằng Đại Pháp là hy vọng được cứu của họ, họ sẽ chân thành thốt lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/1/329454.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/11/157367.html
Đăng ngày 6-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.