Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-5-2016]
Một ngày khi tôi bắt một chiếc taxi để đi công chuyện ở bên ngoài, tôi đã nói chuyện với người lái xe về cuộc đàn áp Pháp Luân Công, điều mà tôi vẫn thường làm khi tôi gặp mọi người trong cuộc sống.
Đột nhiên anh ta ngắt lời tôi và hỏi tôi đã kết hôn hay chưa. Khi biết rằng tôi đã ly dị, anh ta đã nói một vài điều khiến tôi cảnh tỉnh: “Bất cứ ai mà cưới được cô sẽ là một người rất may mắn.” Thậm chí anh ta còn muốn xin số điện thoại của tôi.
Khi đó tôi không đi tìm kiếm một mối quan hệ nào cả nhưng những sự việc tương tự lại cứ xảy ra mỗi khi tôi nói chuyện với những người lái xe taxi.
Một ngày, Jay, giám sát viên của tôi tại công ty, đã nói chuyện với tôi theo một cách dịu dàng khác lạ và dường như đang nhìn tôi với ánh mắt khác thường. Nhưng đột nhiên tôi nhận ra tình cảm của mình đối với Jay đã phát triển đến một trạng thái nguy hiểm.
Khoảng hai tuần trước khi người lái xe taxi đề cập đến vấn đề trên, tôi đã bị suy kiệt bởi ma sắc. Tâm trí tôi vẩn vơ với những niệm đầu bất hảo về việc hẹn hò với Jay, một người đàn ông gốc Ấn đã có gia đình.
Tôi đã chia sẻ việc đấu tranh tinh thần của mình với một vài học viên và họ đã nhắc tôi liên tục phát chính niệm để loại bỏ tình và dục vọng.
Khi tôi đang viết bài chia sẻ này, không còn những cảnh tượng huyễn ảo trong tâm trí tôi. Nhưng tôi biết rằng mình vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ được tình cảm của tôi đối với Jay. Tôi muốn chia sẻ những gì đã xảy ra giữa tôi và Jay như là cách để phơi bày những chấp trước của tôi vào tình và dục vọng. Tôi hy vọng rằng bằng cách này sẽ giúp tôi hoàn toàn loại bỏ được chấp trước của mình.
Jay nổi giận vào ngày làm việc thứ hai của tôi
Tôi đã xin được một công việc mới tại Bắc Kinh vào đầu tháng Giêng năm nay. Ban đầu Jay đã phỏng vấn tôi trước khi giới thiệu tôi cho ông chủ của anh ấy là Ty.
Ty đã rất thích tôi và tuyển dụng tôi ngay lập tức. Trước mặt Jay, ông ấy cũng yêu cầu tôi gửi cho ông ấy các bản báo cáo công việc hàng ngày mặc dù Jay được xem như là quản lý trực tiếp của tôi.
Jay đã gây khó dễ cho tôi vào ngày làm việc thứ hai của tôi. Tôi đang rất bận rộn với một số việc phải làm và Jay đã đến để giao cho tôi một đống công việc phải hoàn thành.
Tôi không quay đầu lại và chỉ đáp: “Chờ một chút.”
Ngay lập tức anh ấy trở nên khó chịu: “Thái độ của cô đúng là không ra sao cả! Làm sao chúng ta có thể làm việc cùng nhau nếu cô nói chuyện kiểu này?”
“Thật vậy sao? Thái độ của tôi à? Tôi xin lỗi vì tôi nói quá nhanh nhưng tôi vẫn luôn nói theo cách này ngay cả đối với khách hàng của tôi. Có vẻ như là tôi thiếu kiên nhẫn với anh chăng?
“Không, đó chỉ là giọng điệu của cô thôi! Tôi không thích kiểu đó.”
Với thành kiến đó, anh ấy xét nét trong mọi việc mà tôi làm. Sự tự tin và quyết đoán của tôi bị hiểu nhầm thành sự thiếu kiên nhẫn và hiếu thắng. Bất cứ khi nào anh ấy gây khó dễ cho tôi, các đồng sự người Trung Quốc khác sẽ an ủi tôi.
Họ nói với tôi rằng Jay có tiếng là xét nét người khác. Tôi không nên để tâm quá nhiều đến cách hành xử của anh ấy mà chỉ nên quan tâm đến công việc của minh.
Lâm vào thế khó xử
Jay không phản đối khi Ty yêu cầu tôi gửi bản báo cáo hàng ngày cho ông ấy và tôi nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn miễn là tôi luôn gửi kèm một bản cho Jay
Chỉ vài ngày sau khi tôi đã quen với công việc thường lệ, Jay phàn nàn rằng việc tôi qua mặt anh ấy để báo cáo cho Ty là không đúng.
Tôi đã dừng việc báo cáo trực tiếp cho Ty nhưng hai tuần sau Ty đã vô tình gặp tôi và lại yêu cầu tôi phải trực tiếp báo cáo cho ông ấy. Tôi hỏi xem liệu tôi có cần phải tiếp tục gửi kèm cho Jay hay không nhưng Ty không trả lời.
Để tránh rườm rà, tôi chỉ gửi bản báo cáo cho Ty
Hai tuần sau, Jay đã phát hiện ra việc mà tôi đang làm và anh ấy đã nổi cơn thịnh nộ. Tôi nói với anh ấy rằng tôi chỉ làm theo lệnh nhưng anh ấy không nghe.
Anh ấy chỉ trích tôi cả buổi sáng ngày hôm sau. Tôi không thể chịu đựng được nữa và bật khóc.
Anh ấy đã bỏ ra ngoài.
Tình thế xoay chuyển
Trước sự ngạc nhiên của tôi, Jay đã gọi tôi đến để xin lỗi vào ngày hôm sau. Anh ấy nói: “Tôi không muốn cô phải khó xử nữa và cô có thể làm bất cứ điều gì mà cô thích. Chỉnh lại tính cách hay cách hành xử của cô không phải là việc của tôi.
Tôi đã bị chấn động bởi những lời của anh ấy và hỏi: “Có gì đó không ổn trong tính cách hay cách hành xử của tôi sao?”
“Đúng vậy, cô nghĩ rằng mình biết hết mọi việc với 10 năm kinh nghiệm công tác. Cô không biết lắng nghe. Cô nghĩ mình quyết định gì cũng đúng và cô hoàn toàn không biết lắng nghe người khác”
Đột nhiên tôi đã nhận ra những vấn đề của mình. Tôi đã quá đề cao bản thân, mà tôi cho như vậy là quyết đoán. Tôi không quan tâm đủ đến những người khác, mà tôi cho như vậy là tự tin.
Tôi đã thốt lên với Jay: “Cảm ơn anh!”
Anh ấy sửng sốt: “Tại sao lại cảm ơn tôi?”
“Cám ơn anh đã thẳng thắn chỉ ra những vấn đề của tôi. Trước đây chưa từng có ai làm như vậy đối với tôi cả. Giờ đây tôi đã hiểu tại sao mình lại cảm thấy khó có thể hoà hợp được với mọi người ở nơi làm việc và ở nhà. Đó có thể chính là nguyên nhân khiến cuộc hôn nhân của tôi đã tan vỡ nhiều năm trước.
Sau đó Jay đã trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Anh ấy giải thích với tôi rằng anh ấy nổi giận với tôi bởi lúc trước Ty đã trách mắng anh ấy vì anh ấy ngăn không cho tôi gửi báo cáo cho Ty.
Khởi phát chấp trước vào tình
Tôi bắt đầu có cảm xúc khác thường với Jay. Tôi cảm thấy mình bị lôi cuốn bởi một ông chủ chân thành và thẳng thắn như anh ấy và còn là một người chồng rất đáng yêu.
Vợ của anh ấy đang sống ở Ấn Độ trong khi anh ấy làm việc tại Bắc Kinh trong suốt những năm qua. Có lần tôi đã nhìn thấy anh ấy nói chuyện với vợ của mình qua video-chat và tôi rất thích cách mà anh ấy nói chuyện với vợ. Trước khi ý thức ra vấn đề, tôi đã mơ về việc anh ấy và tôi được sống cùng nhau.
Sau đó là xảy ra vụ việc với người lái xe taxi và tiếp đến là cách đối xử khác thường của Jay đối với tôi.
Chấp trước vẫn chưa được buông bỏ
Nhìn lại, tôi thấy rất nhiều chấp trước của mình đã bộc lộ ra trong suốt những tháng qua trong công việc mới.
Bất kể giữa Jay và Ty có vấn đề gì, tôi nên hỏi thẳng về mối quan hệ trong việc báo cáo công việc được giao. Thay vào đó, tôi đã dùng cái gọi là sự khôn ngoan của người thường để cố gắng xoa dịu tình huống.
Thậm chí quan trọng hơn, chắc hẳn phải có điều gì đó mà tôi đã thực thi không tốt với tư cách là một học viên để khiến cho Ty chỉ muốn nhận báo cáo của tôi trước. Tôi đã không nhận ra rằng văn hoá công ty thông thường không cho phép nhân viên qua mặt sếp quản lý trực tiếp.
Mặc dù Jay đã chỉ ra những vấn đề của tôi trong tu luyện, tôi cảm thấy mình như nạn nhân của chấp trước vào tình và dục vọng. Tôi không nên xem đoạn video-chat của anh ấy với vợ của mình. Một là anh ấy không nên làm điều này tại nơi làm việc. Mặt khác, tôi không nên xâm phạm vào đời tư của anh ấy.
Tóm lại, những gì đã xảy ra trong suốt những tháng qua như một lời cảnh tỉnh đối với tôi. Thay vì tạo nên ảnh hưởng tích cực trong vai trò của một học viên, tôi lại bị sa lầy vào chấp trước của chính mình.
Tôi vẫn nỗ lực không ngừng để buông bỏ những chấp trước của bản thân mình. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình với các đồng tu như một lời nhắc nhở đối với bản thân mình rằng không được để bản thân mình bị hủy hoại bởi những tư tưởng bất tịnh.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/27/329292.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/12/157388.html
Đăng ngày 2-7-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản