Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-5-2016] Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Ngay sau đó, anh khỏi bệnh sơ gan một cách kỳ diệu. Tâm thái của anh cũng được cải thiện và anh trở nên tốt tính hơn.
Tôi bị thuyết phục bởi uy lực và lợi ích của Đại Pháp khi chứng kiến những cải thiện của chồng. Tuy nhiên, khi anh bảo tôi tu luyện, tôi đã lịch sự từ chối.
Tôi thường đọc những bài giảng Pháp mới của Sư phụ Lý cùng với chồng và cũng giúp in những tài liệu giới thiệu Đại Pháp và làm những biểu ngữ cho hoạt động hồng Pháp. Nhưng thời điểm đó, tôi nghĩ rằng tôi không thể toàn tâm trở thành một người tu luyện vì tôi thích chơi mạt chược với hàng xóm hàng ngày.
Để hướng tôi vào con đường tu luyện, Sư phụ đã an bài cho các bạn chơi mạt chược gây sự với tôi vì những lý do không đâu. Cuối cùng, tôi ngừng chơi với họ. Với sự động viên của chồng, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2003.
Tôi hỗ trợ chồng ở điểm sản xuất tài liệu, nơi mà chúng tôi in những thông tin về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại bởi chính quyền Cộng sản. Sau đó chúng tôi cung cấp cho những học viên địa phương đi phân phát. Do tiếng máy in kêu rất to nên chúng tôi phải chuyển thuê từ địa điểm này đến địa điểm khác để tránh bị phát hiện bởi chính quyền. Hồi đó tôi mới tu luyện và không sợ hãi chút nào.
Sư phụ giảng:
“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp”(Phạ xá – Hồng Ngâm II)
Tạm diễn nghĩa:
Sợ Chi
“Các vị mà sợ, nó sẽ bắt bớ
Niệm hễ chính, tà ác sẽ sụp
Người tu luyện, chứa đựng Pháp
Phát chính niệm, lạn quỷ nổ tung
Thần tại thế gian, chứng thực Pháp”
“Chư vị đã biết đạo lý tương sinh tương khắc, không có sợ, thì cũng không tồn tại nhân tố làm cho chư vị sợ.” (Tống khứ chấp trước cuối cùng – Tinh tấn yếu chỉ II)
Vài đồng tu giỏi máy vi tính sau này đã bị bắt. Điều này làm cho điểm in ấn và cung cấp sách Đại Pháp và những tài liệu khác ở khu vực chúng tôi không có người làm. Vì vậy một vài đồng tu và tôi đã quyết định đảm nhận hạng mục này.
Ban đầu chúng tôi không biết về kỹ thuật, nhưng sau khi tìm hiểu trên những trang mạng của đệ tử Đại Pháp, cuối cùng chúng tôi đã có thể in những tài liệu để đáp ứng nhu cầu của địa phương mình.
Một năm sau đó chúng tôi đã ngừng sử dụng điểm sản xuất tài liệu lớn, và bắt đầu in tài liệu ở nhà mình. Một đồng tu đã đưa cho tôi một máy in phun, và tôi in tài liệu cho một vài đồng tu lớn tuổi đi phân phát. Nhờ có sự khích lệ và bảo hộ của Sư phụ, điểm sản xuất tài liệu ở nhà tôi đã hoạt động suôn sẻ trong vài năm vừa qua.
Hướng nội và tu “bản thân”
Trước khi trở thành người tu luyện, tôi có tâm truy cầu hư vinh mạnh mẽ. Trong vài năm đầu tu luyện, tôi đã không thực sự chú ý đến việc hướng nội và tu luyện bản nhân. Kết quả là tôi thường khó tiếp thụ khi các đồng tu chỉ cho tôi chỗ thiếu sót. Tôi cho rằng mình tu luyện rất tinh tấn và phó xuất rất nhiều, vì thế tôi thấy ủy khuất và bất bình khi nghe những lời góp ý đó.
Một lần khi tôi bất hòa với một đồng tu lớn tuổi. Tôi cảm thấy rằng chị ấy không công bằng và nói với chị ấy: “Em đã cố nghĩ cho chị. Vậy tại sao chị lại không nghĩ cho em?” Khi về nhà tôi kể với chồng. Anh ấy nói rằng: “Em là người sai. Em cần phải hướng nội.” Tôi nhớ lại Sư phụ dạy chúng ta rằng hướng nội tìm thiếu sót và đặt lợi ích của người khác lên trước. Sau đó tôi nhận ra rằng tôi đã sai khi đòi hỏi người khác phải nghĩ cho mình.
Cảm giác bất bình biến mất sau khi tôi nhận ra điều này. Tôi biết rằng tôi đã không nghiêm khắc chiểu theo những điều dạy trong Đại Pháp hay không dùng tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn để tu luyện bản thân. Vì thế, cựu thế lực đã thổi phồng chấp trước của tôi để tạo nên rào cản giữa tôi và các đồng tu lớn tuổi, điều mà ngăn cản chúng tôi phối hợp tốt.
Bất kể người khác đối xử với mình như thế nào, tôi phải buông bỏ chấp trước và tu luyện tinh tấn. Tôi không nên cho phép những rào cản đó hình thành trong các học viên chúng tôi.
Sư phụ sẽ thất vọng nếu tôi để điều này xảy ra, và cựu thế lực sẽ rất vừa ý. Kể từ khi tôi tìm ra được thiếu sót của mình trong mối bất hòa, đồng tu đó và tôi lại phối hợp được tốt.
Sư phụ đã cứu tôi
Vào một buổi sáng cuối năm 2010, trên đường đi làm, tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu khôn tả. Mọi thứ tối xầm trước mắt tôi. Tôi dừng xe đạp và bám vào một cái cột bên đường để không bị mất thăng bằng mà ngã xuống đất. Tôi kêu thầm trong tâm: “Sư phụ, xin hãy cứu con!”
Ngay lập tức, một cảm giác trong lành và mát mẻ thấm vào cơ thể tôi từ đầu đến chân, và tôi nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường.
Khi tôi đến chỗ làm, áo khoác của tôi đẫm mồ hôi. Các đồng nghiệp vô cùng ngạc nhiên khi tôi kể với họ về những điều đã xảy ra. Tôi nôn liên tục và đi vệ sinh cả ngày, nhưng vẫn cố gắng hoàn thành công việc.
Sếp đưa tôi về hôm đó, và hôm sau tôi trở lại làm việc như không có chuyện gì xảy ra. Sếp và các đồng nghiệp đã chứng kiến huyền năng của Đại Pháp.
Trong tu luyện, tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi và tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn ba việc mà Sư phụ bảo chúng ta làm.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/11/328186.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/14/157407.html
Đăng ngày 27-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.