Bài viết của Xuân Vũ, một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-5-2016] Tôi 66 tuổi, là một công nhân nghỉ hưu. Tôi thường mua rau quả tại một khu chợ vào buổi sáng sớm. Lý do tôi đến khu chợ nhất định đó để mua rau quả là vì tôi có thể nói với mọi người ở đó về Pháp Luân Đại Pháp [hay gọi là Pháp Luân Công]. Dần dần tôi đã trở nên quen thuộc với những người buôn bán ở đó.

Một người bán hàng nóng tính

Một người bán hàng tại khu chợ rất nóng tính. Ông ấy thường xuyên tranh cãi với những người bán hàng khác, cũng như với khách mua hàng. Thậm chí, ông không hề quan tâm đến việc bạn có mua hàng của ông ấy hay không. Ông ấy sẽ tức giận ngay cả với vấn đề đơn giản nhất. Vì thế đương nhiên việc buôn bán của ông ấy rất kém. Tôi thường mua rau của ông để có thể nói chuyện với ông về các Pháp lý chân chính mà có thể giúp ông nâng cao cách sống của mình.

Tôi chưa bao giờ kén chọn các loại rau quả và không mặc cả với ông nếu ông ấy bán đắt hoặc cân thiếu rau quả cho mình. Tôi vẫn đồng ý giá ông đưa ra và nói nó là hợp lý.

Vì tôi đối xử tốt với ông nên ông cũng có ấn tượng rất tốt về tôi. Ông ấy nói: “Các đệ tử Đại Pháp đúng là khác với những người khác. Người khác không chỉ mặc cả với tôi, mà còn lấy thêm rau quả của tôi sau khi họ đã trả đủ tiền.”

Mỗi lần gặp và mua rau quả của ông, tôi sẽ nói với ông nhiều hơn về Pháp Luân Đại Pháp, Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền trên khắp thế giới như thế nào, và cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), phe cánh của Giang Trạch Dân đã bức hại Pháp Luân Đại Pháp như thế nào.

Tôi tặng ông ấy các đĩa DVD và tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp. Tôi khuyên ông thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và giải thích rằng làm như vậy thì cuộc đời ông ấy sẽ được cải biến về mọi mặt.

Ông đã biết được rất nhiều [thông tin] từ tôi và quyết định thoái ĐCSTQ. Ông ấy cũng lấy các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp cho gia đình và bạn bè của ông đọc. Thậm chí sau đó, ông còn giúp mười người thoái ĐCSTQ.

Ông đã có những thay đổi rõ ràng. Ông ít khi mất bình tĩnh nữa và thường xuyên tươi cười. Từ đó, việc buôn bán của ông đã được cải thiện.

Hoàn thành mong ước

Để giúp được nhiều người hơn thoái ĐCSTQ và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu đến mua rau tại một cửa hàng ở khu chợ khác. Vì vậy một thời gian dài tôi đã không quay trở lại gian hàng của người bán hàng đó nữa.

Sau đó, một ngày khi đi ra ngoài, tôi tình cờ tới khu chợ và đi ngang qua người bán hàng đó. Ông nhận ra tôi ngay lập tức và vui mừng chào hỏi tôi. Ông ấy hỏi tại sao tôi lại không qua đây một thời gian dài và nói rằng ông vẫn nhớ tới tôi. Tôi rất vui khi nhìn thấy ông và hỏi công việc của ông như thế nào. Ông đã kể cho tôi câu chuyện sau.

“Hàng ngày tôi đều niệm nhiều lần “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi cảm thấy chín từ này như đang liên tục xoay chuyển trong cơ thể mình. Đó là một cảm giác tuyệt vời từ sâu trong tâm tôi.”

“Tôi trở nên vui vẻ với khách hàng của mình, giúp họ chọn những loại rau ngon nhất và cân đúng cho họ. Tôi tư vấn giúp những người phụ nữ lớn tuổi đến đây, như thể họ là cha mẹ mình. Sau khi giúp đỡ những người phụ nữ lớn tuổi mua hàng và đặt rau quả vào giỏ giúp họ, tôi luôn tươi cười và cảm ơn vì họ đã mua hàng. Vì vậy, mọi người truyền tai nhau và giờ tất cả những người lớn tuổi đều nói rằng tôi là một người tốt và thường xuyên mua hàng từ tôi.”

“Bây giờ tôi tươi cười suốt ngày và công việc buôn bán rất tốt. Tôi không còn tranh cãi với bất kỳ ai nữa; mọi người đều có thể nhìn thấy sự thay đổi ở tôi.”

Những người buôn bán cạnh ông ấy nói với tôi rằng ông đã trở thành một người khác. Họ nói rằng họ cũng nghe ông ấy nói với mọi người về vẻ đẹp của Đại Pháp và giải thích Giang Trạch Dân độc ác như thế nào.

Sau đó ông nói với tôi rằng ông đã đọc các tài liệu về việc mọi người thụ ích từ Đại Pháp như thế nào và ông ấy hỏi liệu tôi có thể viết một câu chuyện về ông và đăng tải nó ra công chúng không. Ông nói rằng tôi có thể sử dụng bí danh “Đại Hải” (biển lớn), vì ông là lính hải quân đã phục viên.

Lúc đó tôi hỏi tại sao ông không bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì ông đã có một mối nhân duyên tốt như vậy với Đại Pháp. Trở thành đệ tử Đại Pháp là một điều rất may mắn, và ông sẽ hiểu điều đó sau khi bắt đầu tu luyện.

Ông giải thích rằng mình phải dậy rất sớm vào buổi sáng để mua rau ra chợ bán, và làm việc cả ngày. Ông cảm thấy mình không có thời gian để học Đại Pháp. Sau đó, ông tiếp tục giải thích rằng mình đang suy nghĩ về việc chuyển sang kinh doanh khác để có thêm thời gian, và nói thêm là nếu như tôi không còn thấy ông ở đây nữa, thì có nghĩa ông đã là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Lần sau khi tôi đến khu chợ đó, ông ấy đã không còn ở đó nữa. Tôi biết mong ước tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của ông đã trở thành sự thật!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/8/327523.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/10/156714.html

Đăng ngày 5-6-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share