Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-3-2016] Giống như nhiều tiểu đệ tử Đại Pháp trước năm 1999, tôi đã trải qua thời gian tu luyện đẹp đẽ khi còn nhỏ, và sự hối hận vì sau khi cuộc bức hại xảy ra đã buông lỏng tu luyện mà mê lạc trong xã hội người thường. Nhờ sự quan tâm và chăm sóc của Sư phụ, tôi đã thức tỉnh và cuối cùng lại có cơ duyên trở lại với Đại Pháp. Tôi đã rất may mắn có được một cơ hội mới để thực hiện hồng nguyện của mình!

Nối lại Pháp duyên

Năm 2009 tôi mang thai và bị ốm nghén nặng. Mẹ tôi khuyên tôi nên học Pháp nhưng tôi đã từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp từ 10 năm trước, nên việc tiếp tục tu luyện lại lần nữa đối với tôi là rất khó khăn.

Tôi đã đọc vài trang cuốn Chuyển Pháp Luân và dừng lại. Nhưng đêm hôm đó tôi đã có một giấc mơ, tôi nhìn thấy một vị đại Phật từ bi nhìn tôi cười. Sau đó tôi nhìn thấy con của tôi đang ngồi trên đài sen khi cháu được sinh ra. Tôi không hiểu ý nghĩa của giấc mơ này lắm nhưng tôi biết rằng đứa con của tôi đến đây từ một tầng rất cao để đắc Pháp. Bây giờ cháu là một tiểu đệ tử Đại Pháp.

Mãi cho đến 3 năm sau đó tôi mới bắt đầu tu luyện lại. Mẹ chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vào năm 2012. Trong vòng sáu tháng, đã có ba người trong gia đình chồng tôi qua đời, dì của tôi cũng qua đời. Tôi cảm thấy cuộc sống này thật mong manh và con người thật bất lực khi đối mặt với cái chết. Vào lúc đó tôi nghĩ về Đại Pháp và Sư phụ. Tôi cảm thấy rằng nếu mình tu luyện Đại Pháp, Sư phụ sẽ bảo vệ tôi. Vậy nên tôi đã không sợ bất cứ điều gì nữa.

Tôi ở với cha mẹ, và khi tôi tham gia vào nhóm học Pháp, tôi biết rằng Sư phụ sẽ rất vui, giống như cha mẹ cuối cùng cũng thấy đứa con của mình trở về nhà.

Sư phụ khai mở thiên mục cho tôi và tôi được nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng, điều này khiến tôi thêm kiên định vào tu luyện. Khi tôi phát chính niệm lần đầu tiên, tôi đã nhìn thấy Pháp thân Sư phụ ngồi cạnh tôi.

Khi tôi đang kết ấn thanh lý bản thân vào 5 phút đầu, tôi cảm thấy rất khó chịu. Trong nhiều năm sống buông lỏng trong người thường, tư tưởng của tôi đã chứa quá nhiều thứ bẩn thỉu . Thấy rằng tôi khó mà chịu đựng được sự đau đớn, Sư phụ đã khiến tôi ngủ. Trong giấc mơ, tôi đã nhìn thấy Sư phụ thanh lý những linh thể bất hảo trong đầu tôi. Thanh lý xong, Sư phụ vẫy tay trước mắt tôi, tôi liền tỉnh dậy, tôi cảm thấy đầu của mình thật nhẹ. Sư phụ đối xử với các học viên đều như con của mình và Ngài ban cho chúng ta những thứ quý giá nhất.

Trải qua quan sinh tử

Chồng tôi có một chiếc xe tải lớn để vận chuyển hàng hóa đi và đến Bắc Kinh hàng ngày. Một buổi tối, tôi nghe thấy một âm thanh lạ phía ngoài xe khi chúng tôi đang đi trên đoạn đường cao tốc khá dốc. Chồng tôi nói rằng bánh xe trước đã bị nổ, chúng tôi dừng lại để thay lốp xe rồi tiếp tục lái xe đi.

Khi một số lái xe có kinh nghiệm nghe kể rằng bánh xe trước của chúng tôi bị nổ trên đường cao tốc, họ rất kinh ngạc. Thông thường, trên một con đường cao tốc dốc như vậy, chúng tôi có thể đã bị tai nạn và chết. Họ nói rằng chúng tôi đã được phù hộ và đây là một phép màu vì cả chúng tôi và hàng hóa đều an toàn.

Chúng tôi rất kinh ngạc sau khi nghe điều đó, một chiếc xe tải trọng tải lớn đi với tốc độ cao với nhiều xe ô tô xung quanh như thế. Nếu Sư phụ không bảo hộ chúng tôi, có lẽ không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra!

Đột phá quan gia đình

Chồng của tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tuy nhiên, vì sự đàn áp của chính phủ, anh ấy sợ rằng tôi có thể bị bắt và liên lụy đến gia đình. Vậy nên, anh ấy không cho tôi giảng chân tướng cho mọi người. Anh chỉ cho phép tôi học Pháp và luyện công ở nhà. Anh cũng cấm tôi dạy Đại Pháp cho con trai.

Một hôm tôi đang đọc thơ Hồng Ngâm cho con trai. Chồng tôi phát hiện ra và đã chửi mắng tôi. Anh yêu cầu tôi dừng lại, bởi vì anh lo sợ rằng chúng tôi sẽ mất đi cuộc sống tốt đẹp vì cuộc bức hại, anh ấy làm ầm lên suốt cả buổi tối.

Tôi phát chính niệm để loại bỏ những nhân tố xấu ở không gian khác. Anh nói sáng hôm sau anh ấy sẽ ly hôn với tôi. Tôi nhìn thấy con trai mình gào khóc kinh khủng và trái tim tôi tan nát. Tôi nói với chồng rằng tôi sẽ xem xét chuyện ly hôn.

Tôi có một giấc mơ vào đêm hôm sau. Trong đó một đàn chim bồ câu được thả tự do và tôi là một trong số chúng. Chúng đang bay đến đích trong một lộ trình nhất định và điều này sẽ không thể thành công nếu chúng đi chệch chỉ một chút. Hầu hết những con chim bồ câu bị rơi rớt, hết con này đến con khác trong chuyến hành trình. Chỉ có ba con theo đúng hành trình. Khi chúng đột phá một tầng, chúng trở thành hạc tiên và tiến vào những đám mây và đến một thế giới mỹ diệu. Tôi là một trong ba con hạc tiên đó. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi!

Sau khi tôi đưa con trai đến nhà trẻ, tôi nói với chồng rằng tôi sẽ tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp; tôi cũng không muốn ly dị. Anh ấy nhấn mạnh rằng anh sẽ ly dị và dành quyền nuôi con. Sau đó anh lái xe về quê để lấy sổ hộ khẩu bởi vì nó là giấy tờ cần thiết để ly hôn. Tôi phát chính niệm để phủ nhận những nhân tố ảnh hưởng đến anh.

Đêm hôm đó con trai tôi xin đi ra ngoài cùng tôi để dán tờ thông tin chân tướng. Khi đang dán, tôi đã nghĩ về tương lai của con trai mình. Ông bà nội của cháu bị đầu độc nặng nề bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Nếu họ chăm sóc cho con trai tôi, cháu sẽ bị hủy hoại. Cháu đến đây là vì Pháp!

Tôi biết trong tâm mình, dù chuyện gì xảy ra, tôi cũng không thể để cháu rời khỏi Pháp. Tôi cảm thấy rất buồn và khóc. Tôi đã quyết tâm sẽ tiếp tục trên con đường của mình. Tôi cũng không muốn ly hôn, nhưng tôi cũng không sợ nó.

Sau khi thấy quyết tâm của tôi, Sư phụ đã giúp tôi vượt qua khảo nghiệm này. Chồng tôi đã không đề cập đến việc ly hôn sau khi trở về từ quê. Một cơn bão lớn dường như đã biến mất, mọi thử lại trở về yên bình. Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã vượt qua khổ nạn này trong ba ngày.

Sư phụ ban cho tôi điều tốt đẹp nhất

Không lâu trước đây, tôi lại có thai. Tôi không muốn có con vì tôi nghĩ nó có thể gây trở ngại đến việc tu luyện của mình. Tôi vừa mới quay trở lại với Đại Pháp và muốn dành thời gian để học Pháp, luyện công và tham gia vào các hạng mục Đại Pháp. Nỗi sợ hãi bị ốm nghén một lần nữa đã chiêu mời những điều không tốt đến. Tôi nôn cả ngày lẫn đêm và thiếu ngủ trầm trọng. Tâm trạng của tôi cũng bị kéo xuống rất thấp.

Thay vì giữ chính niệm, tôi lại phàn nàn về việc đứa trẻ can nhiễu công việc Đại Pháp của tôi. Tất cả các loại chấp trước nổi lên. Anh trai tôi đề nghị tôi nên uống thuốc Trung y để khỏi bị nôn. Một giọng nói khác cũng nói với tôi rằng tôi sẽ ổn nếu dùng thuốc. Tôi biết đấy là can nhiễu của ma.

Tôi biết rằng cho dù tôi không đạt tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp chân chính. Tôi cũng sẽ vẫn tiếp tục con đường tu luyện của mình. Với tư tưởng của chính niệm và sự gia trì của Sư phụ, tôi đã vượt qua giai đoạn ốm nghén này.

Sư phụ đã chuyển những thứ xấu thành tốt cho tôi. Trước đó, tôi đã không thể nào ngồi song bàn khi đả tọa, nhưng giờ thì tôi đã có thể làm được.

Thiết lập điểm sản xuất tài liệu

Tôi muốn bước ra để phát tài liệu chân tướng vì tôi lo rằng sẽ không có cơ hội để cứu người trước khi giai đoạn cuối của Chính Pháp kết thúc. Tôi đã bị tụt lại nhiều năm. Nhưng sự sợ hãi mạnh mẽ ngăn cản tôi bước về phía trước. Một số đồng tu khuyến khích tôi đi phát tài liệu, trong khi một số khác thì ngược lại bởi vì họ nghĩ rằng tôi là một học viên mới và không nên mạo hiểm. Trong đầu tôi có hai suy nghĩ đang mâu thuẫn. Một bên khích lệ tôi, trong khi cái kia thì khuyên rằng tôi có thể bị bắt nếu tôi bước ra. Tôi vẫn nghĩ rằng tôi sẽ làm việc mà một đệ tử Đại Pháp nên làm. Giọng nói của Sư phụ vang lên trong đầu tôi:

“Bất kể vào học trước hay sau cũng đều là đệ tử.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Tôi biết rằng mình nên nghe lời Sư phụ. Tôi đã đi đến một khu dân cư và phân phát hết tất cả tài liệu mà mình có. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Với sự gia trì của Sư phụ, cuối cùng tôi đã đi bước đầu tiên trong việc cứu độ chúng sinh. Sư phụ đã lấy đi tất cả nỗi sợ hãi của tôi. Khi tôi ra ngoài phân phát tài liệu một lần nữa tôi đã thấy rất thoải mái.

Tôi không còn sợ bóng tối nữa. Và mặc dù tôi không giỏi trong việc xác định phương hướng, tôi luôn luôn tìm được đường sau khi phân phát các tài liệu. Từ việc học Pháp nhiều hơn, tôi nhận ra rằng việc phân phát tài liệu giảng chân tướng là để cứu người chứ không phải chỉ vì sự tu luyện cá nhân tôi.

Với sự giúp đỡ của các học viên địa phương, cuối cùng tôi cũng thiết lập được một điểm sản xuất tài liệu tại nhà vào năm 2015. Tôi có thể làm tất cả các tài liệu mà các học viên yêu cầu và cung cấp vật tư cho hai nhóm học viên.

Anh trai tôi nói rằng điều này đã vượt quá sự mong đợi của anh vì tôi có thể sản xuất rất nhiều tư liệu. Các đồng tu nói rằng việc vận hành một điểm sản xuất tài liệu chính là một sứ mệnh của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/4/-324916.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/23/156008.html

Đăng ngày 22-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share