Bài viết của Shanxing, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-5-2016] Sư Phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã dạy trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân rằng: “Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.”

Ở bất cứ hoàn cảnh nào, khi một người dụng tâm đối đãi với một sự việc như thế nào, thì kết quả thu được cũng sẽ tương ứng như thế. Về góc độ này, tôi xin chia sẻ một câu chuyện liên quan tới thể hội cá nhân của tôi trên con đường tu luyện.

Tờ tiên giả đầu tiên

Năm 1996, khi còn là giáo viên ở một trường trong làng, thu nhập hàng tháng của tôi chỉ có 300 nhân dân tệ. Đây là một số tiền rất ít ỏi để duy trì cuộc sống. Vợ tôi bị sa thải và thất nghiệp. Để kiếm sống, cô ấy phải mở một cửa hàng ăn nhỏ ở trong thị trấn của huyện.

Số tiền kiếm được sau cả ngày làm việc vất vả chỉ có 30 tệ, nhưng dù sao cũng giúp tăng chút thu nhập của chúng tôi tại thời điểm đó. Vì vợ tôi phải làm việc rất cực nhọc, nên tôi rất quý trọng cửa hàng cũng như những đồng tiền đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiểm được ấy. Tôi hay đến cửa hàng giúp cô ấy vào các ngày nghỉ cuối tuần và các dịp nghỉ hè và nghỉ đông.

Một buổi tối mùa hè, sau khi đóng cửa hàng, khi đang tính số tiền thu được trong ngày, tôi phát hiện có một tờ tiền giả mệnh giá 100 tệ. Tôi và vợ đã rất thất vọng bởi vì số tiền này bằng ba ngày thu nhập của chúng tôi.

Vì kinh tế khó khăn, tôi đã nghĩ cách để tiêu thụ đồng tiền giả này. Tối hôm đó, người phụ nữ giao than hàng tháng cho cửa hàng chúng tôi đã đến. Chi phí phải trả cho bà để mua than thường là 80 tệ.

Tôi định sẽ dùng tờ tiền giả này để trả cho bà, nhưng tôi sợ bà ấy sẽ phát hiện ra. Tôi biết rằng nếu vậy thì tôi sẽ bị mất uy tín trầm trọng. Mặc dù cảm thấy áy náy, nhưng tôi vẫn hy vọng bà ấy sẽ không thể phát hiện ra được đồng tiền giả dưới ánh đèn mờ. Tôi đã đưa đồng tiền giả ấy cho bà và được bà trả lại 20 nhân dân tệ.

Mặc dù đã tẩu tán được đồng tiền giả này nhưng một cảm giác tội lỗi cứ thường trực trong tâm tôi. Năm 1998, vài năm sau đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tờ tiền giả thứ hai

Vào một buổi sáng vào tháng 11 năm 2015, khi mới bước chân ra khỏi nhà, tôi trông thấy một chiếc xe tải chở than đậu gần đó. Một người đàn bà lớn tuổi đang đứng cạnh chiếc xe tải. Mặc dù đã gần 20 năm trôi qua, nhưng tôi vẫn nhận ra bà chính là là người đã giao than cho cửa hàng chúng tôi trước đây.

Chúng tôi chạm mặt nhau nhưng sau nhiều năm bà ấy đã không nhận được ra tôi. Vì đang trên đường tới cơ quan nên tôi đã vội vã rời đi.

Vào dịp cuối tuần sau đó, tôi và vợ cùng đi chợ. Khi chúng tôi chuẩn bị rời khỏi một cửa hàng, một khách hàng khác đã tới cửa hàng bán củ cải gần chỗ chúng tôi đứng và trên tay anh ta cầm tờ tiền có mệnh giá 100 nhân dân tệ. Anh ta nói muốn mua 5 cân củ cải. Người bán hàng nói ông ấy không có đủ tiền trả lại cho 100 nhân dân tệ này, vì vậy mà vợ tôi đã nói rằng chúng tôi có thể đổi tiền lẻ giúp cho ông ấy. Tôi nhận tờ tiền mới, nhét nó vào túi và đi về nhà.

Sau đó vài ngày, khi chúng tôi đi mua sắm ở một trung tâm gần đó. Tôi đã đưa cho người thu ngân tờ tiền 100 Nhân dân tệ mà tôi đã đổi mấy ngày trước. Khi người thu ngân cho tờ tiền vào máy kiểm tra tiền giả, máy không có tín hiệu “beep”, điều đó có nghĩa là tờ tiền này là giả. Tôi đã phải dùng tờ tiền khác để trả. Lúc đó, tôi đã quên mất nguồn gốc tờ tiền này ở đâu ra. Tôi chỉ nghĩ rằng tất cả số tiền của mình đều được lấy ra từ ngân hàng.

Trên đường về nhà, tôi và vợ tôi đã nhớ ra hôm đó đã đổi tiền cho người bán hàng như thế nào. Chúng tôi so sánh tờ tiền giả này với một tờ tiền thật và nhận ra sự khác biệt. Nó được làm giả một cách rất tinh vi.

Chúng tôi không cảm thấy buồn khi phát hiện ra tờ tiền này là giả, và lúc đó chúng tôi cũng không nghĩ tới việc giữ tờ tiền lại. Là một đệ tử Đại Pháp, chúng tôi biết mình phải luôn luôn hướng nội bản thân khi có trở ngại xảy ra.

Không phải ngẫu nhiên mà dạo gần đây tôi gặp phải người phụ nữ ngày trước, và tôi muốn trả lại cho bà ấy số tiền mà tôi đã đánh cắp của bà những năm về trước. Tôi nói với vợ tôi “ Anh muốn sửa chữa những lỗi lầm của mình trước đây. Những năm trước, chúng ta đã đưa cho bà ấy tờ tiền giả và bà ấy đã trả lại chúng ta những đồng tiền thật. Bà ấy đã lỗ khi bán hàng cho chúng ta. Chúng ta nên trả lại bà ấy ít nhất 200 nhân dân tệ”. Vợ tôi đã hoàn toàn đồng ý với tôi.

Chúng tôi bắt đầu tìm kiếm người phụ nữ nọ và dễ dàng tìm thấy bà. Trước khi gửi bà 200 Nhân dân tệ, tôi đã giải thích cho bà ấy tất cả mọi chuyện xảy ra những năm về trước. Bà ấy đã rất xúc động. “Tôi đã 80 tuổi rồi và đây là lần đầu tiên tôi gặp được một người tốt như anh. Cảm ơn anh!”

Tôi trả lời “Cháu phải cảm ơn bà vì bà đã cho cháu một cơ hội để sửa lỗi lầm của mình. Và chúng cháu cũng phải cảm ơn Sư phụ Lý đã dạy cho chúng cháu và nhiều người khác trở thành những con người tốt. Ngoài ra, xin bà hãy luôn nhớ câu này ạ: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Tôi đã tặng cho bà một lá bùa hộ mệnh có ghi dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà ấy đã dùng hai tay để nhận nó và cảm ơn tôi. Tôi đã nhắc bà rằng chiếc bùa hộ mệnh này còn quý hơn cả số tiền tôi gửi cho bà.

Cuối cùng thì tôi cũng đã giải quyết được mối lo lắng phiền muộn của mình trong suốt 20 năm qua. Tôi chia sẻ niềm vui này với vợ tôi và chúng tôi kính cẩn dập đầu trước ảnh của Sư Phụ. Chúng con xin cảm tạ Sư Tôn từ bi vĩ đại!

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Năm 1998, sau khi đổi tờ tiền giả cho bà cụ ấy, tôi đã chuyển tới làm việc tại một trường trung học cơ sở của quận. Vợ tôi cũng mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ tại cổng trường.

Vợ tôi và tôi đã rất may mắn khi được biết tới Pháp Luân Công trong cùng năm đó. Tuy nhiên, vì hiểu biết nông cạn về pháp môn tu luyện này nên chúng tôi đã từ bỏ tu luyện khi cựu lãnh đạo độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999.

Chúng tôi rất biết ơn Sư Phụ đã không từ bỏ chúng tôi, vợ tôi và tôi cuối cùng đã quay trở lại tu luyện vào năm 2008. Mặc dù chúng tôi đã vấp ngã trên con đường tu luyện, nhưng Sư Phụ luôn dành cho chúng tôi những điều tốt đẹp nhất. Hơn nữa, mọi bệnh tật của chúng tôi đều biến mất sau thời gian đó.

Trong những năm gần đây, nhà tôi đã trở thành một điểm sản xuất các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và là điểm học Pháp nhóm. Vì thế mà tầng thứ trong tu luyện của chúng tôi đã được cải thiện. Tôi thường nhắc nhở bản thân rằng, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nên thực hiện các việc và đối xử với người khác theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn tối cao của vũ trụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/7/327521.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/9/156635.html

Đăng ngày 17-5-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share