[MINH HUỆ 12-11-2015]
Công lý luôn là điều có ý nghĩa với Alejandro Nadal. Khi còn nhỏ, anh sẽ luôn đứng ra bảo vệ những đứa trẻ khác bị ăn hiếp và không thể hiểu được tại sao lại có người muốn bắt nạt người khác.
Khi xem các bộ phim miền Tây nước Mỹ, anh luôn đứng về phía những người da đỏ và tưởng tượng bản thân mình đang giúp đỡ họ ở trong phim.
Nhà làm phim tài liệu Alejandro Nadal
Alejandro sinh ra và lớn lên ở Madrid, nhưng từ khi có thể nhận thức mọi việc, anh đã luôn cảm nhận được mối quan hệ mạnh mẽ với Trung Quốc. Anh đã chọn khắc hình xăm chữ “Yi” khi còn trẻ vì nó có nghĩa là “công lý”. Sau này anh mới biết rằng chữ đó còn có một hàm nghĩa thâm sâu hơn.
Là một nhà sản xuất phim tài liệu, Alejandro thường chọn các chủ đề liên quan đến Trung Quốc khi làm các phim tài liệu ngắn vì anh có thể liên hệ đến đạo đức trong văn hóa truyền thống Trung Quốc.
Anh cũng nghiên cứu triết học và văn hóa Trung Quốc, và luyện khí công.
Vì vậy, khi Alejandro nghe nói về một người Mỹ gốc Hoa bị cầm tù do lên tiếng bảo vệ cho một nhóm người bị bức hại vì đức tin của họ vào Chân –Thiện – Nhẫn, mong muống giúp đỡ nổi lên trong anh một cách tự nhiên.
Tại sao người tốt lại bị bức hại?
Năm 2006, Alejandro đang làm một bộ phim tài liệu về vấn đề vi phạm nhân quyền ở Miến Điện. Trong khi nghiên cứu chủ đề này, anh thường bắt gặp những câu chuyện về các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc bị Đảng cộng sản Trung Quốc bức hại. Thông tin này làm anh kinh ngạc vì anh có rất nhiều kênh để lấy thông tin và tin tức, nhưng anh chưa từng nghe một báo cáo chính thức nào về vi phạm nhân quyền nghiêm trọng đến như vậy.
Khi Alejandro đọc nhiều hơn về cuộc bức hại Pháp Luân Công, anh không thể hiểu được tại sao người ta có thể bị bức hại chỉ vì sống có đạo đức và giúp đỡ người khác. Anh đặt câu hỏi: “Chân – Thiện – Nhẫn là những nguyên lý đơn giản và cơ bản, tại sau nó lại khiến người ta bị bức hại?”
Sau đó anh nhận ra “Những học viên Pháp Luân Công này muốn thực sự trở thành người tốt. Tôi cũng muốn trở thành một người tốt, vì thế môn tu luyện đã cuốn hút tôi.”
Alejandro đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Những nghiên cứu của anh về lịch sử của Đảng cộng sản Trung Quốc đã giúp anh hiểu được nguyên do của cuộc bức hại. Alejandro chỉ ra: “Đảng cộng sản đã được thành lập trên cơ sở lừa dối, do đó nó không thể chịu đựng được những gì Pháp Luân Công dạy mọi người là trung thực, vì đảng sẽ mất đi sự kiểm soát đối với người dân của nó nếu mọi người đều nói sự thực. Nếu mọi người dân Trung Quốc đều tu luyện Pháp Luân Công thì sẽ không còn ai đứng về phía Đảng cộng sản vì không ai muốn là một phần tử của một Đảng chỉ toàn lừa dối.“
Khi anh đọc thông tin về Charles Li, một người Mỹ gốc Hoa bị cầm tù ở Trung Quốc trong ba năm, anh đã quyết định chuyển bộ phim tài liệu của mình sang chủ đề nói về Charles Li và cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Kết nối với Pháp Luân Công
Khi Alejandro quyết định làm phim tài liệu nói về những vi phạm nhân quyền đối với các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc, anh đang ở thời điểm tự chất vấn mình về cuộc sống và con đường sự nghiệp và anh đã chán nản.
Khi tiếp tục nghiên cứu, Alejandro đã xem qua một bài viết trên mạng về một điểm luyện Pháp Luân Công tại địa phương. Để tìm hiểu thêm về pháp môn, anh đã tham gia cùng một nhóm các học viên để học các bài công pháp và đọc các sách Pháp Luân Công.
Alejandro bị ấn tượng với Pháp Luân Công vì môn này không có những quy định bắt buộc và không có nghi lễ. Điều này phù hợp với anh vì anh là người thích độc lập và không tham gia chính thức vào bất kỳ tổ chức nào.
Để hoàn thành bộ phim tài liệu của mình, anh đã tới Mỹ, dành thời gian sống ở New York và Washington, DC.
Hưởng lợi từ môn tu luyện
Alejandro nhận thấy những trải nghiệm ở Mỹ rất có ích cho anh. Ngoài việc theo đuổi nghiên cứu, anh đã tham gia cùng các học viên khác luyện công, học Pháp và anh đã học cách phát chính niệm. Anh cảm thấy vui vẻ trở lại và đã dừng uống các thuốc điều trị trầm cảm.
“Tôi cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng như đang bay khi tôi rời khỏi nhà sau khi luyện các bài công Pháp và học Pháp,” Alejandro nhớ lại. “Những người lạ trên đường cười với tôi. Họ không mấy thân thiện vài tuần trước đó khi mà tôi mới tới New York.”
Thời gian Alejandro ở Mỹ rất hiệu quả. Anh đã hoàn thành bộ phim tài liệu và trở về Madrid ba tháng sau đó.
Mẹ anh đã rất ngạc nhiên khi thấy anh trông rạng rỡ và nghe thấy rằng anh không còn cần uống thuốc trầm cảm nữa. Khi bà thấy những thay đổi kỳ diệu ở con trai nhờ luyện tập Pháp Luân Công, bà cũng bắt đầu đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân.
Quan hệ giữa Alejandro và mẹ thường rất căng thẳng. Anh nghĩ rằng mẹ mình là một người rất độc đoán và thường có thái độ tiêu cực trước những quyết định của anh. Bà phản đối anh tới New York và chất vấn anh: “Con có thể làm gì ở đó chứ ? Con nghĩ rằng con có thể thay đổi thế giới bằng những bộ phim tài liệu của con sao?”
Trước đây, Alejandro sẽ phản ứng lại với mẹ mình với những nhận xét như “Đây là cuộc sống của con” hoặc “Không phải việc của mẹ” và “Hãy để con yên!”
Tuy nhiên, sau khi từ New York trở về, bố mẹ và các chị của Alejandro có thể thấy được sự thay đổi tích cực ở anh. Anh trở nên thân thiện và quan tâm tới người khác, và ít đối kháng với bố mẹ của mình hơn.
Anh tìm được một công việc tốt ở một công ty sản xuất phim và vẫn có thời gian để giúp nâng cao nhận thức của người dân về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Bây giờ, gia đình đã ủng hộ anh trong công việc.
Giúp nhiều người hơn nữa biết về cuộc bức hại
“Trung Quốc là quốc gia có ảnh hưởng lớn thứ hai trên thế giới,” Alejandro nhận xét. “Nó ảnh hưởng đến đời sống của hầu hết mọi người, vì hầu như tất cả chúng ta đều sử dụng một thứ gì đó được làm từ Trung Quốc. Tuy nhiên, có rất ít báo cáo chân thực về cuộc bức hại Pháp Luân Công trong giới truyền thông Tây Ban Nha. Các hãng truyền thông Trung Quốc do chính phủ kiểm soát đang thúc đẩy việc tuyên truyền ra toàn thế giới.”
Vì vậy anh đã sử dụng khả năng ngôn ngữ của mình để dịch các tin tức về những điều đang thực sự diễn ra ở Trung Quốc. “Tôi muốn những người nói tiếng Tây Ban Nha biết được sự thật và không bị lừa dối bởi những tuyên truyền. Trái tim tôi luôn hướng về người dân Trung Quốc.”
Alejandro đã rất buồn khi biết rằng nhiều học viên Pháp Luân Công đang bị tra tấn và cầm tù. Tuy nhiên, anh cũng có thể hiểu được thái độ của cảnh sát và các lính canh.
“Họ bị cái xấu khống chế. Tôi tin rằng họ cũng có mặt tốt của mình giống như tất cả chúng ta” – anh giải thích – “Người dân Trung Quốc ngày nay hầu hết đều tôn thờ tiền bạc, khiến phía mặt ác của họ nắm phần kiểm soát. Tôi có thể hiểu được điều này.”
Anh đặc biệt muốn nói với những người vẫn đang tham gia vào cuộc bức hại rằng họ hãy dừng hãm hại những người tốt bụng và vô tội. “Không có gì là tốt cho các bạn, gia đình các bạn và tương lai của các bạn nếu các bạn tham gia vào cuộc bức hại. Các bạn có thể dừng những việc này lại! Hãy tin vào chính bản thân mình! Các bạn có thể lật qua trang này của cuộc đời và bắt đầu một cuộc sống mới. Các bạn có thể thay đổi và các bạn có thể làm người tốt.”
Alejandro nói thêm: “Tôi tin rằng văn hóa truyền thống Trung Quốc có thể đưa ra nhiều lời khuyên cho mọi người trên thế giới. Bạn nên tự hào được là người Trung Quốc vì bạn có một nền văn hóa phong phú và sâu sắc.”
Cuối cùng, anh hy vọng rằng mỗi người Trung Quốc sẽ có sự lựa chọn sáng suốt giữa cái thiện và cái ác. “Người Trung Quốc tin vào thiện ác hữu báo. Vì thế xin hãy đối xử với người khác bằng thiện tâm và hãy thiện đãi với chính bản thân mình. Hãy đứng về phía người tốt và phản đối cuộc bức hại. Các bạn sẽ được phúc báo trong tương lai.”
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/aracles/2015/11/12/318966.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/30/153881.html
Đăng ngày 16-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.