Bài viết của Hạnh Nhi, một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-10-2015] Đó là một ngày nắng vào dịp Tết Nguyên đán. Một đồng tu đã mời tôi đến nhà bác của cô ấy ở vùng nông thôn để ăn tết. Chúng tôi rời đi sớm vào sáng ngày hôm sau cùng với một cặp đầy tài liệu giảng chân tướng và một số đồ ăn.

Trong vài năm qua, chúng tôi đã cùng nhau đi đến vùng quê để thăm họ hàng. Trong suốt chuyến đi, chúng tôi đã nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và phân phát đĩa Thần Vận và các tài liệu về Đại Pháp.

Những người họ hàng của chúng tôi sống cách xa nhau và phải mất đến bốn đến năm giờ để có thể đi thăm hết cả làng. Chúng tôi đã đến nhà cô tôi trước khi đến thăm bác của người học viên đó. Chúng tôi sẽ dán các băng rôn giảng chân tướng Đại Pháp lên tường và cột điện. Khi chúng tôi gặp người qua đường hay người làng đang làm việc ngoài đồng, chúng tôi sẽ phát cho họ đĩa Thần Vận và khuyến khích họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Khi chúng tôi đến một ngôi làng, chúng tôi sẽ treo các tài liệu Đại Pháp vào các núm cửa ra vào hay các song cửa sổ rồi vội vã quay lại.

Khi chúng tôi đi đến cuối cây cầu gần một con sông, tôi đề nghị rằng chúng tôi nên đi tắt bằng cách băng qua cầu. Tuy nhiên vị đồng tu đó cứ khăng khăng là phải đi đường chính. Tôi nghĩ đến việc lần sau sẽ đo quãng đường bằng đồng hồ bấm giờ.

Sau đó tôi tình cờ gặp một con đường được trải vàng. Tôi phân vân liệu loại cát vàng đó có phải là vật liệu xây dựng còn sót lại của con đường vừa mới được sửa chữa gần đây hay không. Tôi muốn lấy một ít mẫu cát vàng đó nhưng con đường đã được trải nhựa. Tôi bảo đồng tu hãy nhanh qua đó để xem con đường dát vàng nhưng cô ấy không thấy có gì đặc biệt. Tôi ra một vị trí khác để nhìn con đường từ một góc độ khác. Tôi phát hiện thấy trên mặt đường có gì đó lấp lánh, có các viên đá hoa cương với đủ loại hình thù và màu sắc khác nhau nhưng tôi là người duy nhất nhìn thấy điều đó.

“Sáng nay khi chúng ta khởi hành, tôi đã bị sốt. Trên đường chúng ta đến đây, chân của tôi thật nhẹ nhàng. Bất kể chị nhìn thấy gì, đó chính là Sư phụ đang khích lệ chúng ta,” đồng tu nói với tôi.

Sư phụ, là một đệ tử, con chưa làm được gì nhiều nhưng Ngài đã cho con được chứng kiến những điều thật thần thánh. Khi chúng con chịu một chút gian khổ, Ngài đã ban cho chúng con huy hoàng tột đỉnh. Ngài khai ngộ cho chúng con bằng sự từ bi vô bờ bến. Miễn là chúng con chính niệm, chính hành, miễn là chúng con tinh tấn và phó xuất, con đường mà chúng con bước đi sẽ là con đường dát vàng tỏa sáng.

Tôi nghĩ đến việc vẽ lại cảnh tượng đó nhưng hẳn thế nào cũng không thể hiện được màu sắc đó. Tôi chia sẻ với các bạn đồng tu một câu chuyện có thật và cũng là thể ngộ của riêng tôi.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/20/317798.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/25/153813.html

Đăng ngày 15-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share