Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-8-2015] Hai vợ chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Đức tin của chúng tôi ngày càng mạnh mẽ hơn bấp chấp những gì đã phải trải qua trong cuộc bức hại, bao gồm bị bắt giữ, kết án lao động cưỡng bức, v.v.. Những gì chúng tôi đã trải nghiệm trong những năm qua giúp chúng tôi thấy rằng khi tư tưởng minh bạch và chính niệm, uy lực siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp sẽ triển hiện.
Lá thép biến mất
Một ngày, chồng tôi đi phân phát một số tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và đã bị một chiếc xe máy chạy quá tốc độ đâm vào. Anh ấy đã để người lái xe đi mặc dù đầu đang chảy máu, và một bên khuỷu tay của anh bị gãy. Các bác sĩ đã cấy một lá thép dài hơn 12 cm và chín cái đinh vào trong tay anh. Khoảng hai năm sau, anh rất ngạc nhiên khi dường như lá thép không còn. Vì vậy chồng tôi đã đi bệnh viện, ở đó máy chụp x-quang xác nhận rằng lá thép đã thực sự biến mất.
Sự nhắc nhở mang tính khích lệ
Chồng tôi đã gặp một số triệu chứng bệnh nghiêm trọng, nhưng sau khi ở bệnh viện một vài ngày, anh quyết định về nhà. Anh tin tưởng một cách kiên định rằng mình chỉ đang tiêu nghiệp và sẽ ổn. Nhưng tôi vẫn rất lo lắng.
Chúng tôi đã luyện công cùng nhau trong bệnh viện. Khi chúng tôi luyện bài công pháp số hai, anh nói với tôi rằng dường như tôi bị thu nhỏ lại, và khi tôi nhìn anh, tôi thấy anh trông thật cao lớn.
Điều này nhắc nhở tôi rằng trước ngày hôm đó, mỗi lần có mâu thuẫn với con trai, tôi dường như trở nên rất nhỏ bé khi luyện các bài công pháp. Tôi tin rằng Sư phụ muốn tôi nhìn thấy bản thân đang rơi rớt thế nào khi chính niệm của mình bị tư tưởng người thường che lấp.
Khi hối hận về những hành xử tệ đó, tôi đã nghe thấy một giọng nói: “Cái gì qua rồi hãy để nó qua, hãy làm tốt những gì cần làm hôm nay.” Tôi nhận ra rằng mình phải buông bỏ chấp trước bản thân và từ giờ trở đi cần thực hiện tốt hơn.
Vết ố trà trên cuốn sách biến mất
Một đồng tu vô tình làm đổ trà lên cuốn sách Chuyển Pháp Luân của mình, và nó để lại vết bẩn trên trang bìa cuốn sách. Học viên này đã mang cuốn sách đó cho chúng tôi.
Cảm thấy rất buồn về những gì xảy ra với cuốn sách, chồng tôi đã để nó bên trong một ngăn kéo dưới Pháp tượng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Nhưng mấy ngày sau, anh nhận thấy các vết ố đã biến mất.
Bài học về sự khiêm tốn
Sau khi bị đổ lỗi một cách phi lý về một vài việc mà mình không làm, tôi đã hướng nội và nhận ra rằng chắc hẳn mình đã nói lời nào đó không đúng. Tôi nhận ra lời chỉ trích của các đồng tu đối với mình là để cho tôi hiểu ra lý do mà tôi cần xem lại những gì mình nói. Ngày hôm sau, tôi nhìn thấy trong một không gian khác rằng thân thể mình đã được tẩy tịnh và thuần khiết.
Một lần khác khi tôi đang bị một học viên khác chỉ trích, tôi đã chân thành xin lỗi cô. Sau khi học các bài giảng [của Sư phụ], tôi luyện công và ngay lập tức [có thể] nhập định.
Sau một mâu thuẫn khác với các đồng tu, tôi đã học các bài giảng để hướng nội, và sau đó tôi thấy một người giấy ở một không gian khác đã nói rằng: “Đừng tranh đấu nữa. Đừng tranh đấu nữa.” Tôi nhận ra rằng mình cần dừng việc ép buộc người khác phải chấp nhận cách làm việc của mình. Nó là thời điểm mà tôi nên nói ít hơn và để cho những người khác có cơ hội được nói.
Máy in làm việc trong im lặng
Các bức tường căn hộ của tôi cách âm không tốt lắm, vì vậy hàng xóm có thể nghe thấy chúng tôi rất rõ. Tuy nhiên, một buổi tối, khi tôi đang in các tài liệu thông tin Pháp Luân Đại Pháp mà tôi dự định phân phát cho các làng lân cận, máy in đã in tất cả các tài liệu mà không phát ra một tiếng động nào. Điều đó thực sự tuyệt vời!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/8/21/314456.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/5/152394.html
Đăng ngày 24-10-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.