Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-6-2015] Người vợ 70 tuổi của tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 10 năm. Sự tinh tấn của vợ tôi trong tu luyện cuối cùng cũng đã dẫn dắt tôi trở thành một học viên Đại Pháp.
Ngày 26 tháng 12 năm 2014, tôi cùng con gái đi thăm người thân, lúc đó vợ tôi ở nhà. Chúng tôi định ở lại ăn trưa, nhưng hôm đó tôi có một cảm giác kỳ lạ, vậy nên chúng tôi đã ra về trước bữa trưa. Khi chúng tôi về nhà, tôi thấy vợ mình nôn mửa nằm bất tỉnh trên sàn nhà.
Tôi cùng con gái đã đỡ bà lên giường và cố gắng đánh thức bà. Tuy nhiên, ngoài việc lấy tay đập vào đầu từng cơn và rên rỉ ra thì bà vẫn bất tỉnh. Tôi và con gái đã gọi Sư phụ Lý Hồng Chí và xin Sư phụ bảo hộ cho bà.
Chúng tôi đã gọi một xe cứu thương để đưa vợ tôi tới bệnh viện khu vực, ở đó các bác sĩ nói rằng bà bị xuất huyết não do vỡ động mạch. Hộp sọ của bà đầy máu và có lẽ bà sẽ chết nếu không được phẫu thuật ngay lập tức.
Hôm sau, người thân của chúng tôi và một vài học viên Đại Pháp vội vàng vào bệnh viện. Em trai vợ tôi cho con gái tôi tiền phẫu thuật và cố gắng thuyết phục vợ tôi đồng ý việc phẫu thuật. Em vợ tôi đã nhờ các học viên khuyên vợ tôi phẫu thuật.
Tuy nhiên, các học viên đã liên tục khuyên chúng tôi hãy buông bỏ mọi thứ và tin vào Sư phụ Lý Hồng Chí. Vợ tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và miễn chúng tôi chính niệm chính hành, Sư phụ có thể quản mọi việc. Chúng tôi nên giao phó hết cho Sư phụ, và tùy kỳ tự nhiên.
Trong khi vợ tôi nằm bất tỉnh, tôi liên tục niệm đoạn Pháp Sư phụ giảng về “Thiện giải” cho bà. Con gái tôi không phải là một học viên Đại Pháp, nhưng cháu tin vào huyền năng của Đại Pháp, vì vậy cháu đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, bật các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí và các bài hát Đại Pháp cho vợ tôi nghe.
Khi vợ tôi nằm bất tỉnh, mọi người gây áp lực bắt chúng tôi phải để bà được phẫu thuật. Bác sĩ chính của bà nói với chúng tôi rằng tình trạng của bà là nghiêm trọng nhất trong số hơn 30 loại xuất huyết não khác. Bà không chỉ xuất huyết ở một hay hai điểm, mà xuất huyết khắp toàn bộ não. Anh ấy không thể đảm bảo rằng bà sẽ tỉnh lại, bà chắc chắn sẽ chết nếu không được phẫu thuật.
Bác sĩ của bà nói với chúng tôi không dưới mười lần về tình trạng nghiêm trọng của vợ tôi và liên tục thuyết phục chúng tôi đồng ý phẫu thuật ngay lập tức. Anh ấy thậm chí còn đến bệnh viện để nói chuyện với chúng tôi vào ngày nghỉ của mình, và nói rằng bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm về hậu quả. Em vợ tôi hàng ngày đều gọi điện cho chúng tôi hỏi xem vợ tôi đã tỉnh lại chưa và tại sao bà vẫn chưa được phẫu thuật.
Con gái tôi không thể chịu được áp lực nữa và lo lắng rằng người thân của chúng tôi sẽ đổ lỗi cho cháu vì không để mẹ mình được phẫu thuật, vì vậy cháu đã quyết định đồng ý để các bác sĩ phẫu thuật cho bà.
Tuy nhiên, tôi đã không dao động. Tôi biết rằng bệnh của vợ tôi là khảo nghiệm cho bản thân tôi và các đồng tu của chúng tôi.
Bốn ngày sau khi vợ tôi được nhập viện, các bác sĩ chuẩn bị phẫu thuật cho bà. Tuy nhiên, một trong các thiết bị họ cần cho ca phẫu thuật bị hỏng, và họ buộc phải hủy bỏ thủ tục. Sau đó, họ được biết rằng, để sửa máy, họ phải nhập khẩu phụ tùng từ Đức. Theo các bác sĩ, chuyện như thế này chưa từng xảy ra trước đó.
Sau vài ngày, vợ tôi dần tỉnh lại. Bà nói với tôi rằng: “Mặc dù không thể cảm thấy gì, tôi vẫn có thể nghe các bài giảng của Sư phụ và nhạc Đại Pháp. Tôi đã liên tục xin Sư phụ cứu mình và xin Ngài để tôi được xuất viện.”
Do đó, chúng tôi đã quyết định để vợ tôi được xuất viện. Các bác sĩ nói rằng họ cần thời gian để làm các quy trình cần thiết để loại bỏ tất cả các ống được gắn vào bà – đặc biệt là ống ở trong động mạch bụng của bà vốn để truyền thuốc và dịch truyền vào cơ thể. Ống đó được chèn vào vị trí đó vì trong lúc bà bất tỉnh, huyết áp của bà không ổn định, và họ không thể tìm được mạch máu để đưa thuốc và truyền dịch vào trong cơ thể. Họ đã khâu ống vào da bụng và phủ nó bằng băng gạc để giữ cho ống không bị tuột ra.
Ba ngày trước khi vợ tôi xuất viện, ống gắn ở bụng của vợ tôi tự rơi ra. Không có vết máu trên ống và cũng không có máu chảy ở vị trí chèn. Điều này đã khẳng định lại cho chúng tôi rằng quyết định đưa bà về nhà là đúng.
Tại nhà, vợ tôi tiếp tục học Pháp và luyện các bài công pháp. Không lâu sau, bà có thể ăn và đi lại, và bây giờ bà thậm chí có thể giúp tôi trồng rau.
Sự việc này đã gây ảnh hưởng rất lớn tới người thân và bạn bè của chúng tôi. Mặc dù họ biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, nhưng họ đã bị sốc vì bà phục hồi quá nhanh.
Mọi người một lần nữa lại bị thuyết phục bởi huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp. Ngay cả hàng xóm của chúng tôi cũng ngạc nhiên khi thấy vợ tôi làm vườn, mặc dù chỉ mới cách đấy một khoảng thời gian ngắn mạng sống của bà đang bị đe dọa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/21/311207.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/8/2/151863.html
Đăng ngày 21-10-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.