Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-01-2015] Ngày càng có nhiều người dân ở tỉnh Hà Bắc ủng hộ Pháp Luân Công, và nhiều nhân viên cảnh sát cũng không muốn tham gia vào cuộc bức hại nữa. Sự thay đổi thái độ này là kết quả của những nỗ lực giảng chân tướng của các học viên nhằm làm sáng tỏ những hiểu lầm trong công chúng vốn đã bị những lời tuyên truyền thù ghét của chính quyền Cộng sản Trung Quốc đầu độc trong suốt 15 năm đàn áp.
Những trường hợp sau đây đã cho thấy một hình ảnh hoàn toàn tương phản với những năm trước đây, khi các cảnh sát hăng hái bắt giữ các học viên mỗi khi có cơ hội, do được khích lệ bởi những phần thưởng và những cơ hội thăng tiến để làm theo lệnh của cấp trên đàn áp Pháp Luân Công.
Cả ba đồn cảnh sát đều không muốn giải quyết trường hợp Pháp Luân Công
Ngày 11 tháng 08 năm 2014, hai học viên Pháp Luân Công đã bị một nhân viên ở Đồn Cảnh sát A bắt giữ khi đang phân phát tài liệu nói về cuộc bức hại. Các nhân viên cảnh sát ở đây đã chuyển học viên cho Đồn Cảnh sát B, với lời giải thích rằng vụ bắt giữ được thực hiện trên địa bàn của khu B.
Không muốn tiếp nhận vụ việc, Đồn Cảnh sát B đã chuyển vụ việc này sang Đồn cảnh sát C bởi các học viên này là người ở khu C, và Đồn Cảnh sát C đã thả các học viên.
Cảnh sát phớt lờ lời tố cáo học viên
Bà Tiểu Lâm là một học viên mới. Chồng bà do bị ảnh hưởng bởi những lời tuyên truyền thù ghét của chính quyền Trung Cộng nên đã chống đối Pháp Luân Công một cách kịch liệt, vì vậy bà đã phải tu luyện bí mật. Năm 2013, chồng bà đã rất giận dữ khi phát hiện có tài liệu Pháp Luân Công trong túi xách của bà. Giận cá chém thớt, ông ấy đã mắng mỏ một học viên khác là bà Hoa Liên và gọi 110 (số điện thoại khẩn cấp ở Trung Quốc) để tố cáo bà.
Ông ấy đã gọi cho cảnh sát nhiều lần nhưng được trả lời rằng do vị trí ở xa, nên họ đã yêu cầu một đồn cảnh sát địa phương tới để thực hiện vụ bắt giữ.
Ngày hôm sau, bà Tiểu Lâm thấy bà Hoa Liên vẫn bình an vô sự.
Huấn luyện viên cảnh sát trả lại tiền đã tịch thu
Năm 2012, một học viên Pháp Luân Công tên là Tiểu Anh bị bắt giữ. Một huấn luyện viên cảnh sát đã phụ trách việc bắt giữ này. Bà Tiểu Anh bị tuyên án ba năm tù giam vì tín ngưỡng của mình. Cảnh sát đã tịch thu và chia nhau số tiền hơn 10.000 nhân dân tệ của bà.
Cuối năm 2014, bà Tiểu Anh được trả tự do. Bà đã tới đồn cảnh sát để yêu cầu trả lại bà số tiền đã bị tịch thu. Huấn luyện viên cảnh sát đã quát bà: “Nói với các đồng tu của bà thôi không gọi điện cho tôi nữa, tôi sắp phát điên lên đây, ban đêm tôi không ngủ được…”
Bà Tiểu Anh bình tĩnh hỏi ông ta: “Ông có biết có bao nhiêu người thân thích của tôi phải chịu đau khổ khi các ông bắt tôi không? Ông có biết tôi đã phải chịu đựng những gì trong suốt ba năm ở tù hay không?” Tiu nghỉu, ông ta đồng ý điều tra vụ việc.
Không lâu sau, ông ta đã trả lại bà số tiền. Khi trả tiền, trông ông rất nhẹ nhõm.
Các sĩ quan cảnh sát ủng hộ Pháp Luân Công để chuộc lỗi
Đôi khi, các sĩ quan cảnh sát này đã thực tâm thay đổi khi ý thức được rằng những hành động của họ đang bị cộng đồng thế giới theo dõi.
Sau khi các học viên Pháp Luân Công ở một thành phố gửi đi một bản danh sách của những kẻ thủ phạm đang bị Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG) theo dõi, hai nhân viên cảnh sát nói họ sẽ không tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công nữa. Thậm chí, một người còn thoái đảng và trở thành một người ủng hộ Pháp Luân Công.
Một sĩ quan cảnh sát ở một thành phố khác biết rằng tội ác của anh ta đã bị WOIPFG theo dõi. Anh ta đã tìm đến một học viên mà mình biết và nói rằng để chuộc lại những tội lỗi của mình, anh ta sẽ thôi không tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công nữa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/20/303326.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/26/148112.html
Đăng ngày 23-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.