Bài viết của học viên Đại Pháp từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-01-2015] Tôi tin rằng nếu chúng ta thực sự xem mình như đệ tử Đại Pháp khi gặp phải nghiệp bệnh, chúng ta chắc chắn sẽ vượt qua được nó. Mức độ mà chúng ta tin ở Sư phụ và Pháp sẽ không chỉ ảnh hưởng tới kết quả mà còn toàn bộ quá trình chúng ta tiến đến khảo nghiệm quan trọng nhất này như thế nào. Dưới đây là hai ví dụ về các đồng tu ở khu vực chúng tôi đã giải quyết nghiệp bệnh như thế nào.

Bà Úy, ở độ tuổi 50, cùng một học viên khác và tôi đến một siêu thị địa phương vào ngày 01 tháng 10 năm 2014.

Bà Úy đột nhiên cảm thấy chân yếu, khụy xuống và có cảm giác nôn mửa. Tuy nhiên, tất cả chúng tôi đều bất động tâm, học viên kia và tôi nói với bà: “Mọi thứ đang diễn ra với đồng tu là giả tướng do cựu thế lực tạo ra. Chúng muốn bà nghĩ mình bị bệnh. Hãy nhẩm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’. Vì Sư phụ luôn ở sát cạnh chúng ta, nên mọi thứ sẽ chuyển biến tốt thôi!”

Bà Úy không thể đứng được, vì vậy học viên kia và tôi đỡ bà, một cô gái giúp chúng tôi đưa bà tới một chiếc ghế gần đó.

Mọi người bắt đầu tụ tập xung quanh, tò mò. Một vài người đề nghị chúng tôi gọi 911, trong khi một người đàn ông lớn tiếng: “Để bà ấy nằm trên sàn ngay; đừng di chuyển!” Vì tất cả chúng tôi đều giữ chính niệm, nên không có lý do gì để chúng tôi phải lo lắng.

Một nhân viên tới kiểm tra nhịp tim của bà, nhưng bà Úy đảm bảo với cô ấy rằng bà vẫn khỏe.

Sau đó, bà Úy thấy hình ảnh của Sư phụ Lý trong tâm, cảm thấy mình đang được Sư phụ gia trì. Bà thấy năng lượng mạnh mẽ bùng nổ trong cơ thể, điều đó đã khiến tình huống lập tức chuyển biến.

Bà đứng dậy, bước một vài bước, và bình tĩnh nói: “Giờ thì tôi ổn rồi.” Bà trông có vẻ đã phục hồi hoàn toàn! Chúng tôi đi bộ về nhà, trong tâm hiểu rằng đó là nhờ chính niệm và sự gia trì của Sư phụ đối với quyết tâm phá trừ những an bài của cựu thế lực của chúng tôi.

Tuy nhiên, chúng tôi rất hối tiếc vì đã không giảng chân tướng cho những người chứng kiến sự việc. Không lâu sau, bà Kim, 72 tuổi, phải đối mặt với triệu chứng rất giống nghiệp bệnh. Trong khi đến thăm nhà của một đồng tu, bà cảm thấy chóng mặt và buồn nôn. Sau khi nôn mửa vài lần, bà Kim đã quỵ ngã trên giường của đồng tu đó.

Sau đó, bà Kim nói rằng thị giác của bà trở nên rất mờ. Tôi cùng một vài học viên phát chính niệm để thanh trừ những nhân tố can nhiễu ở các không gian khác.

Chúng tôi nói với bà: “Mọi thứ bà đang trải qua là do cựu thế lực an bài. Tất cả đều là giả tướng, không ai trong chúng ta được phép dao động!”

Tuy nhiên, bà cho rằng mình quả thực bị bệnh và đã xin chúng tôi đưa bà về nhà.

Khi chồng của bà thấy bà, ông trở nên hoảng hốt thấy rõ. Chúng tôi đã làm hết sức để xoa dịu ông nên đã nói: “Bà ấy sẽ ổn thôi; chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được.”

Sau đó, bà Kim nói rằng bà muốn gặp tất cả các con của bà. Sau khi đến và thấy mẹ của mình vẫn ổn, họ bắt đầu rời đi.

Tuy nhiên, bà Kim hoảng sợ và yêu cầu họ gọi 911. Một bác sĩ nói với bà rằng bà bị xuất huyết não và cần nghỉ ngơi nhiều. Sau đó, ông kê đơn thuốc cho bà uống.

Trong khi nằm liệt giường, bà Kim ngoan ngoãn uống thuốc, những người khác chăm lo mọi nhu cầu của bà. Một tháng sau, bà không chỉ không thể đi lại được, mà còn mất luôn cả thị lực! Vì vậy, bà không thể đọc Pháp, và cũng không tham dự học Pháp nhóm.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta làm người luyện công chân chính, cần phải từ tầng rất cao mà xét vấn đề, không thể dùng quan điểm của người thường mà xét vấn đề. Khi chư vị cho rằng có bệnh, như thế có thể dẫn đến mắc bệnh. Bởi vì khi mà chư vị cho rằng nó có bệnh, thì tâm tính của chư vị cũng cao như người thường. Luyện công và tu luyện chân chính, đặc biệt là trong trạng thái [điều kiện] này, không [thể] dẫn đến mắc bệnh. Như mọi người đã biết thật sự [làm người ta] mắc bệnh thì [do] bảy phần tinh thần ba phần bệnh. Thông thường ban đầu tinh thần của người ta suy sụp, ban đầu không chịu được, gánh nặng lớn quá, rồi làm cho bệnh tình trở nên [nguy] kịch; thường [xảy ra] như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Cuối cùng, nếu chúng ta không thể xem mình như học viên hoặc giữ chính niệm trong khi đối mặt với khổ nạn, một số người trong chúng ta có thể sẽ mất đi tính mạng của mình.

Nếu điều này xảy ra, đó sẽ là một tổn thất rất lớn đối với Chính Pháp.

Tôi viết bài chia sẻ này không phải để đổ lỗi cho đồng tu vì đã không tu luyện tốt. Thay vào đó, tôi viết ra để nhắc nhở bản thân mình và những người khác rằng việc giữ chính niệm trong mọi lúc là rất quan trọng đối với viên mãn của chúng ta, cũng như sứ mệnh cứu độ chúng sinh thiêng liêng của chúng ta!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/7/302807.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/25/148097.html

Đăng ngày 19-03-2015; Bản dịch sẽ được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share