[MINH HUỆ 20-11-2014] Tôi là một nhân viên chăm sóc sức khỏe chuyên nghiệp ở Trung Quốc. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996, nhưng do hiểu biết nông cạn về Pháp, tôi đã bỏ tu luyện ngay khi cuộc bức hại bắt đầu. Nhìn lại, tôi vô cùng hối tiếc về quyết định của mình. Mãi cho đến năm 2013, tôi gặp lại một đồng tu. Với sự an bài của Sư phụ từ bi, tôi đã quay trở lại tu luyện.

Bây giờ, tôi mới thấy mình cực kỳ may mắn. Qua bài viết này tôi muốn chia sẻ hai sự việc phi thường mà tôi đã chứng kiến.

Bệnh tràn khí nặng được giải quyết trong một ngày

Cha tôi là người vô thần bướng bỉnh đã từng phản đối tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước năm 1999, tôi đã nhìn thấy được một số cảnh tượng trong không gian khác. Tuy nhiên, khi nói với cha tôi về những gì tôi nhìn thấy, ông nói đó là do trí tưởng tượng của tôi tạo nên. Sự hoài nghi đó đã khiến tôi khó nói chuyện được với ông.

Cha tôi nghiện rượu và thuốc lá nặng, và kết quả là vào năm 2012, ông đã bị ốm nặng do tràn khí. Ông đã bị bệnh này từ đầu năm 2010, nhưng những triệu chứng đó đã được những phương pháp điều trị y học hiện đại kiểm soát. Tuy nhiên, đến năm 2012, thì các biện pháp điều trị đó đã không còn tác dụng nữa. Đờm đã ngăn trở đường khí đạo của ông, và cha tôi đã phải chịu những cơn đau thắt ngực dữ dội và khó thở. Ngay cả đi bộ chừng 10 mét cũng khiến ông kiệt sức.

Cha tôi đã suýt chết ngạt hai lần do bị sung huyết ở phổi, và nước da ông bắt đầu chuyển sang màu vàng. Ông thường thức giấc vào 1 giờ sáng và ho đến 5 giờ cho tới khi cơn ho dịu xuống. Ông nghĩ rằng mình không còn sống được bao nhiêu nữa.

Tôi khuyên ông từ bỏ những thành kiến của mình chống lại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giảng chân tướng chi tiết hơn nữa cho ông và khuyên ông tu luyện. Tôi nói với ông rằng, bây giờ, chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu mạng ông. Trong tuyệt vọng, ông đã đồng ý, và tôi bắt đầu hướng dẫn ông luyện năm bài công pháp.

Ngay sau khi bắt đầu luyện công, ông đã thôi không dùng thuốc và điều trị nữa. Đờm và tiếng thở khò khè của ông đã giảm bớt nhiều vào ngày hôm sau. Các triệu chứng khó thở đã được cải thiện rất nhiều chỉ trong có một ngày.

Ông tiếp tục tu luyện. Bây giờ, cha tôi đã có một nước da khỏe mạnh với ít các nếp nhăn, huyết áp trở lại bình thường. Xin thay mặt cha và gia đình, con xin chân thành cảm tạ Sư phụ đã từ bi cứu độ chúng con.

Bệnh nhân bị ung thư sắp chết đã có hy vọng

Một trong những bệnh nhân của tôi đã bị ung thư vú giai đoạn cuối, và đã lan ra khắp cơ thể. Tình trạng sức khỏe cố ấy rất nghiêm trọng. Ngoài việc bí tiểu và tiêu chảy, dạ dày cô bị sưng tấy khủng khiếp, gây ra chứng đau lưng nghiêm trọng và mãn tính. Thậm chí chỉ cần trở người thôi cũng khiến cô hết sức đau đớn.

Lần này, bất chấp hai lần phẫu thuật trước đó, các tế bào ung thư đã lan đến nốt các nội tạng còn lại của cô. Không còn biện pháp điều trị nào khác, các bác sĩ đành gửi cô về nhà.

Cơn đau không hề thuyên giảm. Mặc dù đã uống thuốc giảm đau 4 giờ một lần, cô vẫn phải khóc vì đau đớn. Để tìm cách giảm bớt đau đớn cho cô, gia đình cô đã yêu cầu tôi điều trị bằng châm cứu.

Sau khi kiểm tra sơ lược, tôi đồng ý chữa trị cho cô. Tuy nhiên, tôi cũng lưu ý họ là tôi không đảm bảo chắc chắn về kết quả của việc điều trị. Đến ngày châm cứu thứ tư, cô nói rằng, sáng hôm đó, cô phát hiện thấy có máu ở trong nước bọt. Điều đó cho tôi biết là các tế bào ung thư đã phát triển trong khí quản. Những cơn ho có thể làm rách các mạch máu, và dẫn đến cái chết nhanh chóng.

Đến lúc này, tôi nghĩ đến việc giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy, nhưng lại sợ rằng gia đình sẽ không đồng ý để cô ấy tu luyện. Đến chiều muộn hôm đó, tôi thảo luận vấn đề này với một đồng tu lớn tuổi. Người đồng tu này đề nghị rằng ít nhất tôi nên cho bệnh nhân của mình một cơ hội để lựa chọn: “Mọi chúng sinh trên thế giới này đến đây là vì Pháp. Thậm chí cả người bệnh đã ở giai đoạn cuối của cuộc đời này, cô ấy cũng xứng đáng được biết về Đại Pháp.”

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định nói với cô ấy. Còn tiếp nhận hay không tiếp nhận, điều đó nhất định là do cô ấy lựa chọn.

Tôi đã nói với cô về Đại Pháp, cô miễn cưỡng chấp nhận. Chiều hôm đó, tôi đưa cho cô một máy nghe nhạc nhỏ có ghi các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi khuyến khích cô lắng nghe càng nhiều càng tốt và nói với cô rằng sự thần kỳ của Đại Pháp sẽ mang đến những điều tốt đẹp.

Ngày hôm sau, cô ấy nói với tôi: “ Tôi đã nghe băng suốt cả buổi chiều hôm qua và không cần phải uống viên thuốc giảm đau nào cả. Ngoài ra, nước tiểu và phân của tôi rất tốt, mặc dù đi nhiều lần hơn.”

Tôi biết rằng Sư phụ từ bi đã bắt đầu tịnh hóa cơ thể cho cô ấy. Qua hai đến ba ngày sau, Sư phụ tiếp tục tịnh hóa cơ thể cho cô ấy. Tôi đã xúc động không nói nên lời. Không một từ ngữ nào có thể mô tả được lòng từ bi vô hạn của Sư phụ và quyền năng siêu thường của Đại Pháp.

Qua hai sự việc trên, tôi đã được tận mắt chứng kiến sức mạnh siêu thường của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Như vậy là một người tu luyện cần dùng hết thảy điều kiện có lợi, hồng truyền Đại Pháp, chứng thực Đại Pháp là đúng đắn, là khoa học chân chính chứ không phải là thuyết giáo và duy tâm, ấy là điều mà mỗi người tu luyện lấy làm trách nhiệm của mình. Nếu không có Phật Pháp vĩ đại này thì sẽ không có hết thảy, kể cả từ hồng quan nhất cho đến vi quan nhất trong vũ trụ, cũng như hết thảy tri thức của xã hội người thường.” (Chứng thực, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/20/300526.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/11/147253.html

Đăng ngày 23-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share