Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-07-2014] Phép lạ sau đây của Pháp Luân Đại Pháp thực sự đã xảy đến với tôi. Nhiều người bản thân họ cũng đã chứng thực được điều này và bây giờ họ tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Họ tin rằng Chân – Thiện – Nhẫn là tốt và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó.
Tôi đi với một đồng tu về vùng nông thôn vào cuối tháng 02 năm 2012 để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đến đó bằng một chiếc xe gắn máy. Tôi thấy một người đàn ông lớn tuổi đang nhìn chúng tôi với vẻ nghi ngờ khi chúng tôi đã treo xong một tấm biểu ngữ. Tôi cảm thấy một chút sợ hãi và yêu cầu người học viên kia nhanh lên và trở lại chiếc xe để chúng tôi có thể rời đi. Người đàn ông sau đó bắt đầu đi theo chúng tôi và kêu to, nói rằng chúng tôi đã bỏ quên túi của mình.
Tôi chắc chắn ông ta chỉ cố gắng lừa chúng tôi dừng lại. Thực tế là, tà ác trong một không gian khác đã lợi dụng sơ hở của tôi, bởi vì người đàn ông này không biết chúng tôi đang treo biểu ngữ. Chúng tôi tăng tốc trên con đường không quen thuộc. Có một đoạn quành mà chúng tôi không lường trước và chúng tôi đã lao xe vào một cái mương. Người đàn ông đuổi theo chúng tôi sau đó có thể bắt kịp với chúng tôi.
Có một căn nhà gần đó với nhiều người ở trong sân. Họ đến giúp chúng tôi ra khỏi cái mương sâm sấp nước. Tôi thấy rằng mình không thể đứng bằng chân trái của mình. Nó đã bị trẹo đi, biến dạng và tôi không thể điều khiển được nó. Nó dường như đã bị gãy. Sau đó tôi nhận thấy một khúc xương lồi ra từ cổ tay trái của tôi. Có vẻ như nó cũng đã bị gãy.
Tôi giật mình. Làm sao điều này có thể xảy ra với tôi? Tôi là một đệ tử Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng những lạn quỷ trong không gian khác đã bức hại mình. Tôi không thừa nhận hoặc chấp nhận bất kỳ sự an bài nào của cựu thế lực. Tôi ngay lập tức xin Sư phụ giúp tôi hồi phục. Tôi không thể để Đại Pháp mất uy tín. Đây chỉ là giả tướng. Một người phụ nữ đang phụ giúp tôi nhận thấy rằng tôi không thể đứng được. Cô nhìn chân tôi và nói rằng nó đã bị gãy. Tôi ngay lập tức phát chính niệm trong tâm. Sau đó tôi nói với cô ấy rằng nó không bị gãy.
Cô ấy nói nó rõ ràng đã bị gãy, cuối cùng, cô nhìn thấy đoạn xương nhô ra. Cô ấy nói tôi đứng bằng chân đó và chứng minh với cô ấy rằng nó không bị gãy. Chính niệm của tôi không mạnh. Kết quả là, tôi đã không thể đứng được. Tôi nhận ra rằng mình không thể làm điều đó với bất kỳ chấp trước sợ hãi hay quan niệm con người nào còn sót lại. Tôi phải tin vào Sư phụ và tôi sẽ ổn!
Người phụ nữ này tiếp tục giúp đỡ tôi và đưa tôi đến một nơi để tôi có thể nghỉ ngơi, trong khi đồng tu của tôi lưu ý đến chiếc xe gắn máy. Bất cứ khi nào ai đó nhìn thấy chúng tôi, cô ấy đều nhanh chóng chỉ ra rằng chân của tôi đã bị gãy. Cuối cùng tôi nói: “Không, nó không phải bị gãy.” Cô ấy muốn nhìn thấy, vì vậy tôi vén ống quần của tôi để cho cô ấy xem và chân của tôi đã thực sự đã ổn. Không có sưng, không đau và nó trông hoàn hảo. Tôi thậm chí có thể ngọ nguậy ngón chân của mình. Tôi đã rất hạnh phúc, tôi gần như bật khóc vì sung sướng. Người phụ nữ giúp tôi bị lúng túng, và ngừng nói với mọi người rằng chân của tôi bị gãy, vì rõ ràng, nó không bị gãy.
Sau đó tôi đã nói chuyện về Đại Pháp với cô ấy và những người qua đường đã kéo đến. Tôi nói với họ rằng xương tay trái của tôi đã bị lồi ra chỉ một thời gian ngắn trước đây, nhưng bây giờ đã ổn rồi. Tôi nói với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã cứu tôi và chữa lành xương của tôi, rằng Sư phụ đến thế giới này để cứu người và rằng bất cứ ai tu luyện Đại Pháp hay tin vào Đại Pháp sẽ được Sư phụ bảo hộ, thậm chí trải qua những thảm họa. Tôi nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp đã lan rộng khắp thế giới để cứu người, nhưng lại đang bị ĐCSTQ bức hại và nhiều người đã bị lừa gạt bởi những lời dối trá của ĐCSTQ, và theo ĐCSTQ để bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Họ đang ở trong nguy hiểm nghiêm trọng và sẽ phải nhận báo ứng.
Những người này không biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Ngay cả người đàn ông đã đuổi theo chúng tôi, nói rằng ông chỉ theo sau chúng tôi vì ông nghĩ rằng chúng tôi có thể là những tên trộm đã ăn cắp gà trong khu vực. Tôi nói: “Bởi vì đạo đức con người đã trở nên xấu đi, rất nhiều người đã trở thành xấu xa, hiện nay có nhiều thiên tai nhân họa hơn. Hãy tin tưởng vào Pháp Luân Đại Pháp. Đại Pháp cứu độ con người. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.” Tất cả đều gật đầu đồng ý.
Tôi nghỉ ngơi trên giường trong bảy ngày ở nhà, chân tôi không bị đau hoặc sưng. Nhưng tôi vẫn không thể đi lại. Tôi thành tâm hướng nội tìm nguyên nhân. Tôi đã ngộ ra thực tế là tôi vẫn còn có những quan niệm con người, chấp trước về sợ hãi và tà ác đã lợi dụng sơ hở đó. Tôi bình tĩnh lại, học Pháp, phát chính niệm và luyện công như bình thường.
Ngày thứ tám, tôi đã có thể đi lại được. Vào ngày thứ mười bốn tôi cùng đồng tu trở lại khu vực nơi chúng tôi đã bị tai nạn. Tôi kể câu chuyện của mình với nhiều người và tất cả họ đều thoái ĐCSTQ. Vụ tai nạn ban đầu xuất hiện là một sự việc không may, nhưng hóa ra lại là một cơ hội tuyệt vời để truyền rộng những điều kỳ diệu và vẻ đẹp của Đại Pháp.
Tôi đã truyền câu chuyện này của mình đến những người thân, bạn bè, đồng nghiệp, và những người khác. Nhiều người đã hiểu biết hơn sự thật về Đại Pháp. Bây giờ họ thật sự tin: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân – Thiện – Nhẫn là tốt.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/7/4/手脚骨折-当即复位-294266.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/19/2111.html
Đăng ngày 26-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.