Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Jixi, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-05-2014] Tôi đắc Pháp vào tháng 8 năm 1997.  Năm ngoái, tôi bị tai nạn xe hơi, hộp sọ, lưng, và một vài cơ quan nội tạng bị tổn thương. Vết cắt trên ngón tay của tôi sâu đến mức lộ cả xương. Tuy nhiên, không cần qua điều trị y tế, hộp sọ của tôi đã lành trong ba ngày, ngón tay lành lại trong vòng bảy ngày, chứng phù trong giảm đi, và tôi trở lại làm việc sau sáu tuần.

Lý do tôi chia sẻ trải nghiệm này là giúp mọi người thực sự nhận ra tác dụng kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp cũng như sự khác biệt trong suy nghĩ giữa một học viên và một người thường.

Vào khoảng 03:30 chiều ngày 06 tháng 4 năm 2013, tại thành phố Lai Châu, tỉnh Sơn Đông, trời đổ mưa và gió to. Khi đang phóng xe đạp qua cầu quân đội bắc ngang sông Nanyang, tôi bị một chiếc xe tải đâm từ phía sau và ngã xuống đường.

Vào thời điểm đó, mặc dù tâm trống rỗng, tôi cảm thấy có chất lỏng chảy từ ngực xuống tới bụng. Sau khi tỉnh lại, tôi ngồi dậy và ra hiệu cho xe tải dừng lại. Xe tải dừng lại ở phía tây cây cầu cách đó 20 mét.

Tài xế nhanh chóng chạy đến và xin lỗi tôi: “Tôi rất lấy làm tiếc, xin lỗi chị. Tôi đâm phải chị vì tôi đang cố tránh một chiếc xe khác. Tôi không cố tình làm như vậy.” Tôi nói, “Tôi biết anh không cố tình, đừng quá lo như vậy.”

Tôi cố gắng đứng dậy nhưng không thể, vì vậy tôi nhờ người tài xế giúp đỡ. Anh ta có vẻ do dự, nói rằng anh ta muốn đợi công an. Tôi nói, “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi sẽ không dọa anh để đòi tiền anh đâu. Xin hãy dắt xe lên vỉa hè và giúp tôi đứng dậy, như vậy chúng ta sẽ không làm ùn tắc giao thông.”

Một người qua đường nghe thấy những gì tôi vừa nói, vì vậy anh ấy dắt xe đạp cho tôi, trong khi lái xe giúp tôi đứng dậy. Người đàn ông tốt bụng này nhắc tôi gọi cho gia đình. Tôi thấy mình bị gãy tay phải, cổ và tay áo khoác đã rách bươm, lưng của tôi bị vài vết thương, và có một vết thương lớn đang chảy máu ở ngón tay trỏ, còn xương thì lòi ra.

Tôi hỏi người tài xế, “Anh có mảnh giấy nào không?” Anh ấy nhanh chóng đưa cho tôi một ít giấy. Tôi lấy giấy băng ngón tay lại và ép nó để cầm máu. Sau đó, tôi gọi cho em gái mình, cũng là một học viên, và nhờ cô ấy cùng chồng tới lấy xe đạp.

Người tài xế muốn gọi cho gia đình mang tiền đến cho tôi đi bệnh viện. Anh ấy cũng muốn báo công an. Tôi nói với người tài xế, “Xin đừng gọi công an. Anh không cố tình đụng phải tôi, nhưng họ vẫn sẽ phạt anh. Xe đạp này là của em gái tôi. Nếu anh có thể sửa được, thì tôi sẽ về nhà ngay.” Anh ấy nghe thấy những lời tôi vừa nói, nhưng vẫn không chịu để tôi đi. Anh ấy vẫy một chiếc taxi và cố đưa tôi đi bệnh viện, nhưng tôi đã từ chối.

Em gái, anh rể, và vợ của người tài xế đã có mặt. Người tài xế và vợ anh ấy đang bận kiếm taxi cho tôi đi bệnh viện, nhưng tôi không muốn đi. Lần thứ ba, tôi không thể từ chối họ thêm được nữa, vì vậy tôi đã lên taxi và đến bệnh viện Boai gần đó.

Sau khi một bác sĩ ở đó kiểm tra tình trạng, ông ấy nói tôi cần phải phẫu thuật. Ông ấy có một văn bản cần tôi điểm chỉ. Trong khi ông ấy ra ngoài để lấy hộp mực, tôi tự nhủ, “Chẳng phải ông ấy sẽ chỉ định điều trị cho mình? Tôi không muốn ông ấy làm vậy.”

Tôi nói với vợ người tài xế đang rất lo lắng, “Chúng ta đi thôi. Tôi muốn tiết kiệm tiền cho chị.” Tôi đứng dậy và bắt đầu rời đi. Cô ấy sững sờ. Tôi lại nói, “Nào, chúng ta đi thôi.” Chỉ sau đó cô ấy mới hiểu ý tôi.

Khi đang đi, chúng tôi tình cờ gặp bác sĩ ở hành lang. Ông ấy hỏi, “Tại sao chị lại về? Chị không muốn phẫu thuật sao?” Tôi nói, “Không, tôi không muốn.”

Vợ người tài xế dựa vào vai tôi và khóc. Cô ấy nói: “Tôi chưa bao giờ gặp bất kỳ ai tốt như chị.” Tôi nói với cô ấy, “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi rất khỏe, vì vậy tôi chưa bao giờ phải uống hay tiêm thuốc.” Sau đó tôi giảng chân tướng cho họ. Sau khi hiểu được chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, cả hai đều đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.

Khi chúng tôi rời bệnh viện, họ lại muốn trả tiền cho tôi. Tôi từ chối, nhưng họ vẫn khẩn khoản đề nghị. Họ nói, “Chị có thể dùng tiền mua một ít quần áo tốt.” Em gái tôi nói, “Như thế này đi. Chị tôi mua cái áo khoác này ba năm trước với giá 50 nhân dân tệ. Xe đạp kia cũng cần phải sửa. Vì vậy, tổng số tiền là 100 nhân dân tệ. Chúng tôi chỉ lấy của anh chị chừng ấy tiền. Chúng tôi là học viên. Chúng tôi sẽ không lấy nhiều hơn đâu.”

Những người xung quanh rất ngạc nhiên. Họ nói rằng chưa bao giờ thấy ai xử lý một vụ tai nạn xe hơi như chúng tôi, vì chúng tôi không nhận tiền bồi thường. Sau đó, hai vợ chồng đã cố gắng đưa tiền cho bà chị dâu, nhưng cô ấy cũng không nhận. Vì vậy, em gái tôi và tôi đẩy chiếc xe đạp về nhà.

Sau khi về đến nhà, em gái tôi bảo tôi cởi quần áo để xem vết thương nặng đến đâu. Tôi nói, “Chị vẫn ổn, nhờ ơn Sư phụ. Nếu không có lẽ chị đã mất mạng.” Khi tôi cởi quần áo và nhờ em gái kiểm tra lưng, cô ấy nói, “Trời, thân bên phải của chị gồ cao hơn thân bên trái khoảng 5-7 cm. Cánh tay của chị cũng bị sưng.”

Khi tôi sờ vào đầu, có một vết sưng to bằng quả trứng phía bên phải. Khi tôi ấn vào nó một lần nữa, nó xẹp xuống, và tôi không cảm thấy bất kỳ chỗ nào bị thương. Khi em gái tôi chạm vào, cô ấy cũng cảm thấy thấy như vậy. Em gái tôi nói, “Mọi chuyện sẽ ổn thôi.  Miễn là chị tiếp tục luyện công và học Pháp, chị sẽ ổn.” Và tôi cũng nghĩ như vậy. Tôi không biết mình bị nội thương nặng đến đâu. Tôi cảm thấy đau khi ăn và thở. Sau đó tôi nghĩ, “Mình sẽ bình phục nhanh chóng, nên mình không cần phải trì hoãn công việc Đại Pháp.”

Về đêm, tôi cảm thấy rất đau và không thể ngủ được. Sau đó tôi ngồi dậy và bắt đầu đọc sách. Khi không thể ngồi dậy được nữa, tôi nằm xuống. Khi không thể nằm xuống được nữa, tôi đứng. Tôi có thể cảm thấy Sư phụ từ bi điều chỉnh cơ thể của mình. Pháp Luân trên đỉnh đầu của tôi quay rất nhanh. Tôi cảm thấy cơn đau giảm đi.

Ba ngày đầu tôi đã lành và trở lại bình thường. Trong vòng bảy ngày, chỗ sưng ở tay và cơ thể tôi giảm đi. Ngón tay có xương bị lồi ra của tôi cũng lành lại mà không cần phẫu thuật. Cơ thể của tôi vẫn còn hơi yếu. Trong khoảng sáu tuần, tôi đã trở lại làm việc.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/22/车祸之后善待肇事司机,信师信法身体迅速康复-292469.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/22/1740.html

Đăng ngày 10-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share