Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-03-2014] Tuy tôi không có bằng cấp cao, nhưng công ty vẫn thuê tôi làm việc như một kỹ sư. Tôi có thể tìm ra nhiều lỗi trong một bản vẽ kỹ thuật phức tạp và đưa ra giải pháp. Các đồng nghiệp đều coi tôi là một người giàu kinh nghiệm, bởi họ học hỏi hàng ngày nhưng lại không có được những kỹ năng mà tôi có. Hàng ngày tôi cũng học, nhưng cái tôi học là sách của Pháp Luân Đại Pháp. Miễn là tôi học Pháp tốt và tư tưởng của tôi dựa trên Pháp, tôi có thể giải quyết mọi vấn đề gặp phải trong công việc. Tôi hiểu đó là nhờ sự gia trì của Sư phụ.
Những thế giới thần kỳ được mở ra trong những năm đầu tu luyện của tôi
Tôi đắc Pháp vào ngày 07 tháng 07 năm 1999, khi ấy tôi chỉ mới 20 tuổi. Khi còn đi học, tôi đã chuyên cần luyện công và học Pháp. Hàng ngày tôi đều học hai hoặc ba bài trong cuốn Chuyển Pháp Luân cùng với nhiều bài giảng khác trong cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ. Tôi cũng luyện công hai lần một ngày. Việc học của tôi lúc đó rất tốt; tôi luôn thuộc top 10 và mỗi năm đều được vinh danh là sinh viên xuất sắc.
Trước đó, tôi còn có thể thấy cảnh tượng ở không gian khác. Trong lúc ngủ, tôi trông thấy Pháp thân của Sư phụ (một Pháp thân được tạo thành bởi Pháp và công) ngồi cạnh tôi. Đôi khi tôi còn có thể nói chuyện một chút với Sư phụ.
Tôi đã trải nghiệm nhiều việc thần kỳ trong quá trình tu luyện của mình. Tôi cảm nhận được có tầng tầng các thiên đàng và trên chư Thần còn có các chư Thần cao hơn nữa. Một ngày kia, có một nhóm đạo sĩ mặc quần áo đen, tay cầm kiếm đến gặp tôi. Ngay lập tức có hai Pháp thân của Sư phụ đứng bảo hộ cho tôi. Sư phụ nhìn họ rất từ bi. Họ rất đố kỵ và muốn tôi nhận thêm nhiều đau khổ. Một trong số họ còn nói: “Người đệ tử này của ông đã đạt đến một tầng rất cao chỉ trong một vài ngày, đó là điều không ai trong chúng tôi đạt được trong một ngàn năm!” Tôi nói với Sư phụ: “Thưa Sư phụ, thật buồn khi biết được tâm tính của họ như vậy sau một ngàn năm tu luyện.” Sư phụ trả lời: “Đúng vậy” Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong giấc mơ này: “Không quan tâm đến họ, chỉ quan tâm tu luyện đề cao.”
Giảng chân tướng cứu chúng sinh
Khi cuộc bức hại xảy ra vào tháng 07 năm 1999, một số người ở chỗ làm của tôi đã nói: “Anh là người chống lại xã hội, chống lại Trung Quốc; anh phải lựa chọn giữa công việc và đức tin của mình!” Tôi đã trả lời: “Có gì sai khi trở thành một người tốt tuân theo những tiêu chuẩn về Chân-Thiện – Nhẫn?” Tôi đã chọn đức tin của mình và nghỉ việc.
Sau năm 2000, tôi bán hàng ở trên phố và kiếm sống bằng nghề hàn chì và lắp đặt thiết bị vệ sinh. Tôi đã giảng chân tướng cho những người mà tôi có cơ hội gặp. Một số người tỏ ra đồng tình, một số thông cảm, thậm chí một số người khác còn muốn giúp đỡ.
Theo một số đồng tu của tôi, tôi không có tâm sợ hãi. Tôi cảm thấy lo lắng vì Pháp Luân Đại Pháp bị quy chụp trên truyền hình. Tôi thường cảm thấy bồn chồn vào buổi đêm, nhưng ngay sau khi trời sáng, nỗi sợ hãi của tôi đã biến mất. Tâm trí của tôi chỉ hướng đến việc đưa tài liệu giảng chân tướng đến chúng sinh. Một số đồng tu còn khích lệ tôi: “Hãy đến đưa cho mỗi gia đình một cuốn tài liệu giảng chân tướng.”
Một ngày kia, tôi đi phát tài liệu ở một khu chung cư sáu tầng. Khi tôi chuẩn bị quay lại sau khi trèo lên tầng thứ năm, thật ngạc nhiên, có một phụ nữ ở tầng sáu đã gọi tôi nhờ giúp đỡ, bà ấy nói bà đã khóa cửa ban công và nhờ tôi mở cửa ra vào cho bà ấy, rồi bà ấy ném chùm chìa khóa xuống chỗ tôi đang đứng. Sau đó tôi đi lên lầu sáu và dùng chìa khóa để mở cửa ban công cho bà. Bà ấy rất cảm kích về việc làm của tôi, tôi dặn bà ấy hãy ghi nhớ “Chân – Thiện – Nhẫn” và bà ấy gật đầu. Tôi hiểu rằng chúng sinh đang háo hức chờ được cứu, và Sư phụ đã an bài không để sót một ai.
Hoa sen tinh khiết mọc lên từ Pháp
Chính quyền cộng sản đã đảo lộn xã hội Trung Quốc đến mức thật khó để trở thành một người tốt. Trong cái thùng nhuộm lớn đầy cám dỗ này, thật khó để tuân theo những tiêu chuẩn đạo đức. Chỉ có tu luyện mới có thể làm được việc đó.
Vào thời kỳ đầu bức hại, tôi đã mất việc vì niềm tin của mình. Nhưng sau nhiều năm, tôi đã có những công việc tốt hơn với thu nhập cao hơn. Tất cả đều đến từ Đại Pháp.
Họ đã lấy lương hưu của mẹ tôi vào năm 2001 bởi niềm tin của bà, và cha tôi cũng bị liên lụy đến mức mất việc bởi chính sách của chính quyền Trung Quốc. Lúc đó tôi thất nghiệp và sống cùng cha mẹ. Anh cả của tôi cũng sống ở đó. Anh ấy mới cưới vợ và có con nhỏ. Cả gia đình anh ấy sống dựa vào số thu nhập 1.200 nhân dân tệ hàng tháng của anh.
Sư phụ đã dạy chúng ta phải phù hợp với cuộc sống người thường, vì thế tôi đã quyết định gánh vác trách nhiệm gia đình. Ngay sau khi khởi xuất ý nghĩ đó, Sư phụ đã giúp tôi. Tôi đã làm nhiều loại việc khác nhau và tích lũy được nhiều kỹ năng và kiến thức kể từ đó.
Sau đó, nhờ sự an bài của Sư phụ, tôi đã kiếm được một công việc rất tốt. Một hôm tôi đến kiểm tra chất lượng tại nơi cung cấp hàng. Họ đã mời chúng tôi ăn tối và đưa cho mỗi người chúng tôi một gói quà có một số tiền ở trong đó. Tôi đã trả lại gói quà sau bữa tối và nói: “Với niềm tin của tôi, tôi không thể nhận gói quà này.”
Đôi lúc tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp mà không cần phải nói nhiều. Miễn là tôi là một người tốt, những người khác sẽ biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Một nữ nhân viên bán hàng trong nhóm cung cấp hàng của chúng tôi đã biết việc tôi không nhận quà. Cô ấy liên tục hỏi tôi mỗi lần cô ấy đến: “Tại sao anh lại tốt thế?” Trong một bữa tiệc ở công ty, một đồng nghiệp đã nói với tôi: “Anh không lấy tiền và không đụng vào phụ nữ, vì sao thế?” Tôi đáp lại: “Để đề cao trong tu luyện thì một người phải tu luyện thực sự thay vì chỉ nói miệng. Người đó cần thể hiện qua hành động của họ.” Người đồng nghiệp của tôi rất xúc động và anh ấy đã mỉm cười trong nước mắt, còn những người khác thì im lặng lắng nghe.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/3/16/出水清莲法成全-288784.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/28/146102.html
Đăng ngày 25-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.